Suy Niệm Thứ Bẩy Tuần 13 Thường Niên
Con Người chúng ta
thuộc về Thiên Chúa và được Ngài yêu thương vì chính chúng ta đã được tạo nên
trong chính hình ảnh của Ngài, vì thế Ngài không bao giờ có ý định tiêu diệt con người chu1ng ta Nhưng Thiên Chúa luôn làm việc,
và luôn
có những kế hoạch mới cho cuộc sống của chúng ta trong tương lai. Điều quan trọng là chúng ta không nên để cho những sự tuyệt vọng hay những việc tiêu cực xâm chiếm tâm hồn của chúng ta khi chúng ta gặp phải những khó khăn; hãy tránh những sự buồn tủi hay hoài nghi vì cả hai thứ này đều là kẻ thù của chúng ta và chúng muốn tìm cách hủy hoại tâm hồn chúng ta. Đây là những lúc của sự đấu tranh, vì thế chúng ta cần phải biết dùng thời gian này để cầu nguyên, để cũng cố đức tin của chúng ta trong niểm hy vọng, Thiên Chúa không bao giờ ngủ và bỏ quên chúng ta.
Nếu như chúng ta chỉ
biết cố
gắng nắm bắt những ý tưởng mới
để hoà nhập với cái tư duy cũ của chúng ta thì chúng ta chẳng khác gì như là người đổ rượu mới vào bầu da cũ, Vì bầu da cũ đã khộ cứng không thể chịu đựng sự lên men và sự ép
nép của rượu mới, nên khi rượu mới lên men, thì bình da cũ không thể co giãn,
đàn hồi nên phải vỡ ra, và như
thế bình da cũ sẽ vỡ toang ra thì rượu mới trong bình cũng bị tuôn đổ ra bên
ngoài.
Khi
chúng ta đều có những suy nghĩ hay ý tưởng mới, hình ảnh mới, hay biểu tượng mới, và cách thấu hiểu thế giới mới, chúng ta cần phải tạo nên một tâm trí và
tâm hồn mới để có thể chứa đựng chúng. Những ý tưởng cũ và cách làm việc cũ kỹ đôi khi cũng phải được đặt sang một bên,
nếu chúng ta muốn phát triển và tiến lên về phía trước. Vì thế trong những môi trường mới, những ý
tưởng mới
cũng phải được áp dụng đối với những ý thức tâm linh của chúng ta, Như chân Phước Hồng Y John Newman nói: "Sống là để thay đổi; được hoàn hảo là
phải có sự thay đổi thường xuyên.
" Chúng ta hãy không nên cứng nhắc và sợ thay đổi và Đừng nên hay cứ bám víu thật chặt vào những gì quen thuộc mà nên biết thay đổi, cầu tiến và chấp nhận
thay đổi của Giáo Hội.
Lạy Chúa xin hãy mỡ rộng tâm hồn và lòng trí của chúng con để chúng con có một
tâm hồn biết cởi mở và cầu tiến.
Saturday 13th Week in Ordinary Time
“The wedding guests cannot mourn as
long as the bridegroom is with them.” Today’s first reading illustrates the
importance of the blessing of the father for his elder son. However, Rebekah
wants her younger son Jacob to be blessed with these special blessings instead
of her elder son Esau. Parents’ blessings are of the utmost importance in our
lives. Therefore one of the Ten Commandments tells us to honour our parents.
In
the Gospel Jesus tells us that as long as he is present with his disciples they
need not fast. Jesus doesn’t undermine the importance of fasting in our
spiritual journey. He himself fasted for forty days and forty nights before He
began His public ministry. Fasting has indeed a great significance in our
spiritual journey. It helps to be in communion with God. The disciples are
already in the presence of the Lord. They are enjoying his company. Therefore
they do not need to fast. That is what Jesus seems to be telling John’s
disciples. Fasting is not end in itself. It is a means to come into the company
of the Lord.
Lord, grant us the grace that we may
respect our parents and always yearn for Your company.
Saturday 13th Ordinary
time
Opening Prayer: Lord,
let me better understand your word during this time of prayer. I want to be
like the wedding guests who are in the presence of the bridegroom, unable to
mourn because of intimacy with you. You ask me to detach myself from the things
of this world that keep me from you; enlighten me to know what these things
are, and strengthen me to give them up, assured of the hope of something
infinitely better.
Encountering Christ:
1.
This One Is Different: Both John the Baptist and Jesus were accompanied by
groups of men who were edified by their words and deeds. These people bore the
label “disciple,” from the Latin word meaning student, learner, or follower.
Those who followed John would have learned from their teacher about certain
differences between him and Jesus, particularly in stature: “I baptize you with
water, but he who is mightier than I is coming, the strap of whose sandals I am
not worthy to untie. He will baptize you with the Holy Spirit and fire"
(Luke 3:16). These disciples, some of whom would have seen a dove land on the
newly baptized Jesus, and heard a voice from Heaven saying, “This is my son”
(Matthew 3:16-17), had not yet discovered the most profound difference between
these two teachers, one of essence, which John had discerned from his first
encounter with the divine Jesus—causing him to leap in St. Elizabeth’s womb
(Luke 1:41).
2.
The Bridegroom Is with Us: Clear differences also existed between the practices of
the two bands of disciples. For instance, one group often observed a fast and
the other did not. Without a doubt, each teacher preached of the need for
repentance, which can be manifested in many ways. “Scripture and the Fathers
insist above all on three forms, fasting, prayer, and almsgiving, which express
conversion in relation to oneself, to God, and to others” (CCC 1434). Jesus’
disciples did not fast in the presence of “the bridegroom,” the continual
source for their joy. Today, while we have access to the bridegroom in the
Eucharist, we also long for that continual union with him in joy for all
eternity. St. John of the Cross once said that we cannot rise up to God if we
are bound to the things of this world, reminding us that fasting from things we
enjoy is a preparation for Heaven.
3.
New Wine, Fresh Skins: Another preparation for Heaven, of course, is to
reconcile with God while here on earth, by confessing our sins to “the
bridegroom” in humble contrition. With souls absolved of sin, we, like new
wineskins, can more effectively receive the “new wine” that Christ has in store
for us, an outpouring of his grace. If we wonder what beautiful gifts a pure
soul might accept from the Lord, we can look to our Blessed Mother. The
Immaculate One, preserved from the stain of sin from the moment of her
conception, was the epitome of a “new wineskin.” It was to this beautiful
earthen vessel that the Angel Gabriel was able to proclaim “Hail, full of
grace,” seeking her fiat to become the bride of the Holy Spirit, and set in
motion God’s plan of salvation. May we also cooperate with God’s plan, keeping
our souls clean and ready to accept God’s grace with deep gratitude.
Conversing with
Christ: I thank you, Lord, for
your invitation to me to enter into prayer with you. You are the bridegroom who
is always attentive to his bride, the Church, into which you adopted me at my
baptism. Let me gratefully appreciate the grace you poured out on that day and
each time I return to you in your sacraments. Make me a “fresh wineskin,”
always ready to receive from you.
Resolution: Lord, today by your grace I will read (or sing) the lyrics of the hymn “How Can I Keep From
Singing?” and consider the joy that flows from the bridegroom’s invitation to
be members of his bride, the Church.
No comments:
Post a Comment