Suy Niệm Tin Mừng thứ Tư, tuần 22 Thường Niên Luke 4:31-37
Trong Tin Mừng hôm nay, dân Do thái cũng đang làm điều tương tự như thế, họ hành động theo bản tính xác thịt của họ. Chúa Giêsu đã chữa lành nhiều người và tất nhiên những người dân địa phương ở đấy không muốn Chúa Giêsu dời đi nơi khác. Họ muốn tôn vinh Chúa, Người đã chữa lành cho họ và họ muốn giữ Chúa Giêsu lại để Chúa có sẵn ở đấy để cứu chữa cho những người khác trong làng, trong xóm của họ.
Nhưng Chúa Giêsu đã cho họ biết là Ngài được sai đến với tất cả mọi ngưòì và Ngài không đến riêng với một nhóm, hay một dân tộc nào và Ngài đã nói với họ là Ngài phài ra đi và đến với những người khác đang mong chờ Ngài. Ngài không phải chỉ đơn thuần xuất hiện, tham dự các buổi cầu nguyện trong một hội đường Do Thái nào, and nhưng Ngài được sai đến là để thăm viếng và rao truyền Tin Mừng cho tất cả. chứ không riêng cho dân do thái mà thôi,,
Hôm nay, qua bài đọc trên, Giáo hội nhắc nhở chúng ta rằng Giáo hội của Chúa Kitô bao trùm tất cả các nền văn hóa, trong thực tế có rất nhiều văn hóa rất là thánh thiện, rất tốt và biết tỏ lộ Thiên Chúa cho mọi người. Mặt khác chúng ta cũng được nhắc nhở rằng đức tin của chúng ta phải chịu trách nhiệm trước sự phán xét và những thử thách trên tất cả các nền văn hóa nữa; tỉ dụ như nền văn hóa mà chúng ta đang sống là một sản phẩm của con người, vì thế nó cũng có thể là nơi đem đến những sự cám dỗ và tội lỗi.
Lạy Chúa xin Chúa hướng dẫn chúng con, xin chữa lành và xóa bỏ những chia rẽ nơi chúng con, để hoá giải những đổ vỡ trong chúng con và trong thế giới như Đức Giêsu đã làm hôm nay.
Scripture: Luke 4:38-44,
In the Gospel today, the people again do the same thing — act on their cultural cues. Jesus is healing people and of course the people of the town do not want Jesus to leave. They want to honor the healer and keep him available for others in THEIR village. But Jesus is called for the many and not exclusively for this one group and he tells them he must move on. He does not simply join one synagogue, the custom of the day, but is called to visit them all; to spread the Gospel to all.
The Church reminds us that it embraces all cultures — indeed there is much in culture that is holy and good and expressive of God. On the other hand we are also reminded that our faith stands in judgment and challenge over all cultures also — that like ourselves, culture, which is a human product, can also be sinful. Lord, lead us to heal divisions, to heal the brokenness in ourselves and in the world as Jesus do today.
Scripture: Luke 4:38-44,
Introductory Prayer: Lord, thank you for coming into my house. I am honored that you wish to stop by even when I don’t call for you. I am incredibly grateful for the personal attention that you give me, especially when I am ill and in need of your grace.
Petition: Lord, cure me of my spiritual ailments so I may serve you in others.
1. Christ Raises Us Up: There is a certain matter-of-fact about the cure in this Gospel passage: no special words of Jesus, no words of thanks, no reaction from the people. It is as if Jesus quietly and routinely entered a home and helped a very sick woman up and out of bed. Not your typical miracle that draws a lot of attention. While we hope for that long-awaited miracle in our lives, we might be overlooking one of these very ordinary cures that Christ often offers us. In the spiritual realm, it may be a good confession, receiving him in the Eucharist, spiritual guidance, or a regular examination of conscience. In the physical realm, it may be just taking good care of my health by eating or sleeping properly. We don’t need to demand a special cure. Instead we must be encouraged that Christ has directed his gaze towards us.
2. He Helps Us to Our Feet: Notice how quickly everything happens in today’s Gospel. Christ helps Simon’s mother-in-law to her feet immediately. She cooperates without skepticism or words of protest. She believes in Christ. His grace is effective. The cure is complete and instantaneous. He allows us to stand up on our own and resume our duties.
3. He Cures Us So That We Might Serve: We are very good about pleading to Christ for cures, yet frequently hassled when he sends us the “bill” — namely that of serving others. Simon’s mother-in-law immediately begins to serve Christ, who has put her back on her feet. She immediately forgets about herself –– her problems, how she feels, how much time her sickness has set her back –– and instead focuses on the needs of others. Jesus raises up Christians from the death of sin and calls upon them to serve. Christians are risen people whose vocation is to serve.
Conversation with Christ: Dear Lord, everybody is looking for you. You have put me back on my feet and have asked me to imitate your life of service. Help me to be generous with the life you have restored in me so that I, too, might put the interests of your Kingdom above my plans.
Resolution: I will earnestly ask Christ to cure me of my most dominant defect, taking one concrete step in acquiring its opposing virtue
No comments:
Post a Comment