Monday, August 31, 2020

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 22 thường niên

  Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 22 thường niên

Trong bài đọc Phúc âm trong Chúa nhật tuần trước, Chúa Giêsu của chúng ta đã ca ngợi đức tin của ông Phêrô; Nhưng trong bài Tin Mừng  Chúa Nhật hôm nay, Chúa Giêsu lại lên án ông ta vì cái nhìn theo cách thế trần.

Hôm nay, Chúa Giêsu dạy đã chúng ta biết rằng thập giá là một phần của cuộc sống của mỗí người chúng ta. Cho  dù muốn hay không, và điều quan trọng là chúng ta phải đối mặt với nó như thế nào và tại sao chúng ta phải đối mặt với nó. Chúa cũng khuyến khích chúng ta nên thực hành việc từ bỏ chính mình và hãy nên nhớ rằng mọi thứ chúng ta đang có đều do nơi Chúa mà ra. Cho dù chúng ta có cố gắng tích lũy, tiền của, vàng bạc  để đảm bảo cho cuộc sống thoải mái ở đời này đến mức nào đi nữa, thì sẽ có điều gì đó có thể ngăn cản điều đó xảy ra. Một số người giàu có, khỏe mạnh, hoặc có trách nhiệm trong cuộc sống của họ, nhưng họ vẫn cảm thấy thiếu một cái gì đó.

Tất cả những thứ mà Thiên Chúa đã tạo ra trong thế gian này có mục đích giúp chúng ta và những người khác đến gần Chúa hơn. Đôi khi chúng ta không để tâm đến điều đó: và chúng ta muốn có một cuộc sống thật sung sướng vật chất mà không cần phải nghĩ đến việc từ bỏ chính mình, hay chối bỏ Thập giá, một cuộc sống mà chúng ta có tất cả mọi thứ mà chúng ta muốn, chứ không phải chỉ những thứ mà chúng ta cần. Chúng ta tìm kiếm sự an toàn, thoải mái và bảo đảm tài chánh cho cuộc sống vật chất, và chúng ta tự thuyết phục với bản thân rằng chúng ta sẽ hài lòng hơn nếu như chúng ta có nhiều tiền hơn, có cuộc sống vật chất thoải mái hơn và sự đảm bảo tài chính cho cuộc sống này nhiều hơn nữa.

Mọi thứ trong thế giới này đều là những thứ phù du, và tất cả chúng ta ai cũng đã đều được trải nghiệm. Ai trong chúng ta ai cũng đã phải chi trả cho hết món nợ này, cho  đến trả món nợ khác, và chúng ta sẽ không thể nào có được một sức khỏe tốt lâu dài hoặc có thể tận hưởng sự thoải mái mãi mãi như lòng chúng ta khao khát, cho dù chúng ta có cố gắng thế nào đi nữa, nhưng có những thứ xảy ra ngoài tầm kiểm soát của chúng ta.

Khi chúng ta theo đuổi cho việc đạt được bhững điều không thể có trong thế gian này như sự giàu có không giới hạn, sự thoải mái hoàn toàn (không đau nhức, không khó chịu) và kiểm soát mọi thứ hoàn toàn theo như sự sắp xếp và ý muốn của chúng ta. Những thứ Thiên Chúa tạo ra cho chúng ta vì lợi ích cho con người trở thành chướng ngại vật là để chúng ta tiến đến gần Chúa hơn.

Chúa Jêsus nhắc nhở chúng ta hôm nay là chúng ta có thể có cả thế giới, nhưng không có điều gì thực sự quan trọng hơn là có được một cuộc sống lâu dài và viên mãn. Cuộc sống lâu dài và viên mãn đó không tồn tại trên thế gian này, nhưng thế gian này là con đường để dẫn chúng ta đến cuộc sống viên mãn đó. Cuộc sống này phụ thuộc vào cách chúng ta sống trong thế giới ngày hôm nay.

ngày nay Chúa Giêsu dạy chúng ta rằng cách duy nhất để đạt được những gì chúng ta thực sự mong muốn có; đó là vác thập tự giá của chúng ta với mục đích cao cả hơn: đó chính là Chúa Kitô.

Chúa Giêsu Kitô đã phải chết trên thập giá, nhưng Ngài không bị đánh bại, và từ Cây Sự Sống đó, một cuộc sống lâu dài và viên mãn sẽ thể hiện nếu chúng ta tiếp nhận chân lý của Ngài và noi gương Ngài.

Chúng ta càng tìm kiếm những thứ phù du, thì chúng ta lại càng trốn chạy thập giá của mình, chúng ta càng phải chịu đựng sự khốn khổ lâu dài hơn, bởi vì nếu chúng ta chỉ chú trọng vào những thứ vật chất của thế gian này, thì chúng sẽ sớm muộn gì chúng sẽ phải hư nát, qua đi.

Hôm nay, chúng ta hãy cầu xin Chúa giúp chúng ta cảm nhận ra được thập giá của chúng ta không phải là những gánh nặng, mà là đó chính là những cơ hội để chúng ta nhân danh Ngài xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Qua những thánh giá của mình, trong sự phục vụ của Chúa, chúng ta có thể đạt tới một cuộc sống tốt đẹp hơn cho chính mình và cho những người khác nữa.

Chúng ta hãy vác thập giá của mình và tiếp nhận sự nghiệp của Chúa Kitô.

 

Communion Service Homily for Sunday 22nd in Ordinary Time A

In the Gospel reading for last Sunday, Our Lord Jesus was praising Peter’s faith; this Sunday, Jesus is condemning his worldly outlook. Today, Jesus teaches us that the cross is a part of our life whether we want it or not, and what matters is how we face it and why we face it. He also encourages us to practice self-detachment and to remember that everything we have comes from God. No matter how often we try to accumulate things and ensure comfort, something prevents it from happening. Some people are wealthy, or healthy, or in charge of their lives, yet they feel something is missing.

All things that God has created only serve us to the degree that they help us and others draw closer to God. Sometimes we lose sight of that: we want a life that does not involve self-denial and the Cross, a life where we own everything we could want, not just everything we need.

We seek financial security, comfort, and control, and we convince ourselves that we’ll be satisfied with having more money, more comfort, more control. The things of this world are fleeting, and we’ve all experienced that after one bill comes another, that we can’t always enjoy the health or comfort we crave, no matter how hard we try, and that there are many things that will always be beyond our control.

When we get obsessed about achieving the impossible in this world–unlimited wealth (the latest and greatest and a big nest egg), complete comfort (no aches and pains, nothing unpleasant), and total control (everything arranged to our satisfaction)–those things that God created for our good become obstacles to drawing closer to him, and throw up obstacles for others as well. Our Lord reminds us today that we can have the whole world, but not possess what is truly important: an enduring and fulfilled life. That enduring and fulfilled life doesn’t exist in this world, yet this world is the path to it. It depends on how we live in this world. Our Lord teaches us today that the only way to achieve what we truly desire is to take up our cross for the sake of a higher cause: his cause.  Our Lord was ravaged on the cross, but not defeated, and from that Tree of Life an enduring and fulfilling life is made possible if we take up his cause and imitate him.

The alternative is a ravaged world: the more we seek fleeting things, the more we flee from our crosses, the more we’ll suffer lasting misery, because if we put our stock only in the things of this world, they will, sooner or later, pass away.

Let’s ask Our Lord today to help us see our crosses not as burdens, but as opportunities to help construct a better world in his name. Through our crosses, in his service, we can achieve a better life for ourselves and others. Let’s take up our cross and take up the cause of Christ.

In today’s Second Reading St. Paul reminds us that we are called to a spiritual worship that implies sacrifice, just as Christ sacrificed himself on the Cross as an act of perfect worship for our sins.

 

 

Twenty-second Sunday in Ordinary Time

Introductory Prayer: Lord God, I come from dust, and to dust, I shall return. You, however, existed before all time, and every creature takes its being from you. You formed me in my mother’s womb with infinite care, and you watch over me tenderly. I hope you will embrace my soul at my death to carry me home to heaven to be with you forever. Thank you for looking upon me and blessing me with your love. Take my love in return. I humbly offer you all that I am.

Petition: Lord, help me to become a saint by denying myself, taking up my cross, and following you.

1. The Purgative Way: In today’s Gospel Christ presents three ways to Christian perfection: “If anyone wants to become my follower, let him deny himself and take up his cross and follow me.” The first step, self-denial, is called “the purgative way” by some spiritual mystics. Have you ever noticed that to advance, a time of purging is necessary? Champion football teams have to work hard during the hot August two-times-a-day practices. The same could be said for our striving for holiness; we must be purged and purified in many ways. It is essential that we hate sin and avoid it at all costs by fighting temptation. Our sentiments, passions, memory, and imagination must be placed under the rule of our faith, intellect, and will. Beginning a prayer life requires effort, fight, and constancy. By embracing the cross of the purification process, we can advance in holiness.

2. The Illuminative Way: A second step in the spiritual life can be summarized as “take up his cross.” A soul in this step has achieved a certain measure of self-control over the force of his passions, avoids any grave sins, and has deep convictions regarding the truths of our faith. Their present task is to progress in good, strengthening themselves, especially in charity. They seek to adorn themselves with Christ’s virtues and to make Christ the center of their thoughts, affections, and actions. These souls could be compared to an experienced mother who is raising the youngest of her children or an athlete who has the fundamentals down and is playing at peak performance. How happy and balanced our lives are when we arrive at this level in our spiritual life. Christ invites us to this level of friendship with him; all we have to do is say yes, work hard, and trust in God’s grace.

3. The Unitive Way: The third step in the spiritual life, the unitive way, can be described by Christ’s words: “Follow me.” Once we go through the purification of our own body and soul and are steeped in the practice of virtue, we are ready to be among the closest followers of Christ, the saints! In this level, we are detached from created things, and our primary focus is on the presence of the Creator who dwells in our hearts. Love of God becomes the driving force in our life, and we can say with our Lord, “I always do what pleases him” (John 8:29). Deep union with God in prayer, never resisting grace, and perfect mastery over ourselves bring us to see crosses and difficulties with great joy. So have many souls arrived at this state of heaven on earth: John Paul II, Mother Teresa, and the many unknown husbands and wives, students and scholars who have taken Christ’s call seriously and followed him above all else.

Conversation with Christ: Lord Jesus, I ask you for the courage to continue to follow your call to holiness. Help me to know where it is you want me to become more like you, and give me the strength to form myself into the saint of which you have always dreamed. Mother Mary, I entrust my spiritual life into your maternal care.

No comments:

Post a Comment