Tuesday, August 4, 2020

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần 18 Thường Niên

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần 18 Thường Niên

Đức tin là một món quà cho không từ Thiên Chúa và nằm ngoài sự hiểu biết và sự kiểm soát của con người. Và đây là lý do tại sao chúng ta cần cầu nguyện xin Chúa cho chúng ta món quà đức tin dù chỉ nhỏ như hạt cải. Điều này cho chúng ta thấy là ân sủng có được nơi Thiên Chúa và chúng ta phải cố gắng tiếp tục cầu xin Chúa ban cho ân sủng này. Chúng ta không thể hy vọng đức tin của chúng ta sẽ phát triển bằng những nỗ lực và ràng buộc của con người.

     Cũng giống như đức tin là một món quà nơi Thiên Chúa, Lo âu sợ hãi là một đặc điểm của con người, và nó xảy ra hàng ngày trong cuộc sống mà chúng ta phải đối mặt. Có lẽ đây là lý do tại sao chúng ta cúi mình quỳ gối để cầu xin, tìm kiếm sự hiện diện của Chúa trong thế giới của chúng ta. .

     Trong bài đọc Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe thấy Chúa Giêsu mời gọi chúng ta phải biết tin tưởng hoàn toàn vào Chúa, Chúa Giêsu quở mắng Phêrôr khi ông ta bắt đầu chìm trong nước khi ông ta bước đi trên mặt nước, Quân yếu lòng tin! Sao lại hoài nghi!? (Mt 14: 31)

     Thật vậy, tại sao Phêrô hoài nghi khi Chúa đang ở ngay bên cạnh?

     Bây giờ là lúc chúng ta cần đặt niềm tin tưởng của chng ta vào Chúa vì Chúa luôn hiện diện bên cạnh chúng ta. Chúng ta hãy cầu nguyện cho đức tin của chúng ta nơi Chúa Kitô để giúp chúng ta có thể sống tự tin giữa những bất trắc, rủi ro trong cuộc sống. Và khi chúng ta cảm thấy mệt mỏi, choáng ngợp, thì ngay lúc đó, Chúa sẽ đẫn dắt và kéo chúng ta đến nơi an toàn.

Lạy Chúa, xin hãy giúp chúng con luôn có niềm tin vào Chúa. Và sau hết, giúp chúng con biết cầu nguyện cho nhau, cho những người đã cầu nguyện cho chúng con và cho những người cần đến lời cầu nguyện của chúng con nhiều nhất.

 

Reflection:

     Faith is a free gift from God and is beyond our logical understanding and human control. And this is why pray for the gift of faith even as small as a mustard seed. This takes grace from above and we must continually strive to beg for this grace. We cannot expect our faith to grow through our human efforts and constraints.

     As much as faith is a gift from God, fear is a human trait. It is in our daily experiences that we have fears to face. It is perhaps this reason why we bend our knees to seek for God's assuring presence in our world. .

     In today's Gospel reading, we hear Jesus asking us to have complete trust in him, as he chastises Peter as he began to sink while walking on the water, "Man of little faith, why did you doubt?" (Mt14: 31) 

     Indeed why did Peter doubt when our Lord was so close by?

     Now is the time for us to believe and the trust that our Lord is always close by our side.

     Let us pray for faith in Christ to help us live on confidently amidst many uncertainties in our lives. And when we feel overwhelmed, at that very instant, he will take us and pull us to safety. Lord, please help us to always have faith. Finally, we pray for one another, for those who have asked our prayers and for those who need our prayers the most.

 

Epriest

Introductory Prayer: Lord Jesus, I believe you want me to have faith in you, faith that hearkens to your words without any second-guessing. I hope in your words, not relying solely on my own strength or reasoning. I love you. You continue to astonish me by showing me that your ways are not my ways. 

Petition: Lord, may my prayer lead me to step out from my comfort zone today. 

1. Loneliness and Prayer: Jesus dismissed the crowds and went up on the mountain by himself to pray. He was willing to leave the comfort of others’ company to be alone with God. Being in silence without others may lead briefly to certain loneliness and interior emptiness. We may feel the impulse to seek out others – anything – to anesthetize us from the pain of being alone. If this is the case, we need to persevere in prayer. This suffering from silence can turn into joy and peace. But we must remain with God and learn to enjoy his presence in quiet prayer. 

2. The Price of Prayer: "Take courage, it is I; do not be afraid." Peter said to him in reply, "Lord, if it is you, command me to come to you on the water." At times, our fear of silent prayer can be stronger than Peter’s fear of Jesus on the water. We are so used to the company of others, of keeping busy, of being needed, of “zoning out”, that we fear to relinquish these comforts even for a short time of prayer. We must be willing to give up these common comforts, at least temporarily, if we will learn to pray. We must empty ourselves to be filled by Christ, to trust and rely on his strength. 

3. A Firm Resolve: “After they got into the boat, the wind died down.” Once we “get into the boat,” that is, once we resolve to embrace silent, focused prayer, our fears die down like the wind. We have to make a firm decision to dive full force into our prayer, overcoming the inertia of every stripe, if we wish to experience the freedom, peace and joy of true prayer. Ask the Lord for that grace and be generous as you begin. 

Conversation with Christ: Lord, you know the sluggishness I experience as I set out to pray. You know how I am tempted to put it off and just do something else. Give me the faith and courage to launch into the deep – to begin to pray with all my heart. 

Resolution: I will make a firm resolve to pray intensely today. 


No comments:

Post a Comment