Thursday, March 17, 2016

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Năm Mùa Chay.



Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Năm Mùa Chay.
Bài đọc hôm nay cho chúng ta biết những sự kiện lớn xảy ra trong cuộc sống của ông tên là Áp-ram.  Trong tình yêu tuyệt đối, Thiên Chúa đã mời ông Áp-ram "bước đi trong sự hiện diện của Ngài '.  Thiên Chúa hứa với ông Áp-ram rằng Ngài sẽ là Thiên Chúa của ông ta, và Ngài sẽ luôn luôn bao bọc che chở cho ông ta; và Nài hứa sẽ cho ông con cháu lũ đông đảo như sao tren trời, như cát dười biển. Và Thiên Chúa cũng đạt cho ông ta một tên mới lả Abraham có nghĩa là, cha của nhiều dân tộc. Tất cả những người này sẽ là của Thiên Chúa, họ sẽ sống trong bóng mát lòng nhân hậu và lòng thương xót của Ngài. Và một giao ước đã được thiết lập giữa Abraham và Thiên Chúa.
            Qua bài Tin Mừng, Chúa Giêsu tiếp tục nói với người Do Thái hay nghi ngờ và khinh thừơng 'Ngài là ai'.  Thiên Chúa của Israel là Cha của Ngài, là người mà Abraham hằng ao ước mong đợi, Thiên Chúa của Israel, là người đã mời gọi ông ta "bước đi trong sự hiện diện của Ngài '.  Những người Do thái đã thích thú với câu chuyện Apraham, Nhưng từ những thích thú này, ho đã quay sang giận dữ khi Chúa Giêsu trịnh trọng tuyên cha mình là ai, "Ta có" (Xh. 03:14), đó tên đấng thiêng liêng nhất, tên của Thiên Chúa. Đây là một sự phạm thượngbị trừng phạt bằng cách ném đá. Nhưng Chúa Giêsu lảng tránh họ: giờ Ngài vẫn chưa đến, Ngài còn có nhiều điều nữa để nói.
            Chúng ta là con cháu của Abraham, đức tin của ông đã mở đường cho sự trở lại, sự giáng sinh của Đấng Cứu Thế, Đấng Cứu chuộc. Chúa Giêsu đã đến để ứng nghiệm lời các Tiên tri, để chu toàn giao ước của Thiên Chúa với Loài người qua tổ phụ Apraham.
             Lạy Chúa, xin củng cố chúng con trong đức tin của chúng con để chúng con có thể chấp nhận Chúa Giêsu là Đường, là sự Hy Vọng và là chân lý của chúng con,

Rfelection SG 2016
Today’s reading tells us of the tremendous event that occurred in the life of the man named Abram. Out of sheer gratuitous love, God came to Abram and invited him ‘to walk in his presence’. He promised Abram that He would be his God, and always care for him; that his descendants would be a great multitude of people. This is what his new name Abraham means, father of many nations. All these people would be his, living in the shade of his goodness and kindness. And a covenant was established between Abraham and God.
            The Responsorial psalm echoes this covenant of love made by a faithful God (Ps. 104).
Jesus continues to tell the doubting and disdainful Jews ‘who he is’. The God of Israel is His Father, the one whom Abraham longed for, the God of Israel, the one who invited him ‘to walk in his presence’. They are amused. But their amusement turns to rage when he solemnly declared who he is, ‘I am’ (Ex. 3:14), the most sacred name, the name of God. This is blasphemy punishable by stoning.  But he eludes them: His hour has not yet come, He has much more to say.
            We are the descendants of Abraham. His faith paved the way for the coming of the Messiah, the Saviour. Jesus is the fulfillment. Lord, strengthen us in our faith to accept Jesus as the Way.

No comments:

Post a Comment