Suy NIệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ 4 Mùa Thường
NIên -C
Người Do Thái coi mình là
những
người được tuyển chọn,là dân riêng của Thiên Chúa và do đó, chỉ có họ mới có thể nhận được phúc lành của Thiên Chúa. Vì vậy, khi Chúa Giêsu đọc và tuyên bố rằng Thiên Chúa thực sự sẽ cũng chăm sóc ưu đãi đặc biệt và thương
yêu
các dân ngoại với
lòng Thương xót của Ngài, Thì họ đã trở nên giận dữ khi
họ muốn giết Ngài. Người Do Thái tin rằng Thiên
Chúa đã tạo ra dân ngoại để họ có thể được dùng làm nhiên liệu cho ngọn lửa của địa ngục. Như vậy, chúng ta có thể thấy rằng có một cái gì đó rõ ràng là sai lầm nghiêm trọng trong sự nhận thức của người Do Thái là những phúc lành của
Thiên Chúa là
chỉ ban cho họ mà thôi chứ không
cho ai khác.’
Khi Thiên
Chúa ban cho chúng ta phúc lành,
Thì
Phúc lành này không có nghĩa là chỉ cho sự thánh hóa của chúng ta
mà thôi. Thiên Chúa chúc
phúc cho chúng ta, để chúng ta
cũng có thể trở thành công cụ
và
đem ơn lành của Thiên Chúa
tói
cho người khác.
Trong lúc chúng ta suy nghĩ về người Do Thái trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể biết rằng sự tức giận của con người thường xuất phát từ sự
ghen tuông, ích
kỷ, bất an và do đó sự
sợ hãi của người khác. Vì nếu như để những
người khác có thể nhận được
phúc lành của Thiên Chúa thì họ không còn là một "dân
tộc đặc biệt" và như vậy
họ không còn là được gọi là một dân tộc được Thiên Chúa tuyển chọn nữa!
Chúng ta đã đi bao giờ gặp một
người nào đó đã cảm thấy giận
dữ với với chúng ta và tin đồn về về
chúng ta chỉ vì chúng
ta có một căn nhà lớn hơn, công
việc tốt hơn và gia đình hạnh
phúc hơn họ? Những người như vậy
sẽ không bao giờ có sự bình an trong tâm hồn của họ khi họ không thể vui mừng trong sự thành công và phúc lành của người khác.
REFLECTION
Jesus, known to be the son of Joseph the carpenter, must have been a bit of a mystery to those of his audience of today's gospel account of his preaching in the local synagogue. For some, he did have the reputation of a miracle-worker of sorts. In Capernaum there were some extraordinary things he did which the people knew about, but at the same time there was disappointment because he didn't seem to do anything extraordinary for his own town mates.
Jesus, known to be the son of Joseph the carpenter, must have been a bit of a mystery to those of his audience of today's gospel account of his preaching in the local synagogue. For some, he did have the reputation of a miracle-worker of sorts. In Capernaum there were some extraordinary things he did which the people knew about, but at the same time there was disappointment because he didn't seem to do anything extraordinary for his own town mates.
The gospel
reading for today is actually a continuation of last Sunday's gospel narrative.
Jesus had proclaimed to the people that he had a mission of "good news for
the poor" which included such forms of liberation. Liberation for
captives, liberation from blindness, liberation for those bound in any harmful
way. For that, he said, the Spirit of the Lord had anointed him.
At first,
according to today's gospel reading, his message seemed to be received
favorably. But then the doubts crept in. If he could do that in other places –
and indeed there were reports of some such happenings – why don't we who are
his local neighbors see him doing such things here among us?
Perhaps the
problem for the people was what we might call a spiritual "colonial
mentality." Perhaps they were so conditioned in their hearts that they would
be impressed only by an "imported" someone who is world-famous. But
this Jesus is so local; he is the son of our carpenter Joseph.
When Jesus
tried to soften their hearts and open their minds by recalling to them events
that we can find in the Old Testament scriptures, the people were even more
indignant. And in their rage they expelled their own countryman not realizing
that the person they were expelling was actually greater than all the famous
heroes of the past. With such an attitude in their hearts and minds there was
no way that Jesus could break open for them the liberating message that was in
his heart and mind.
The message
and the challenge for all of us is often one of false expectations. And what
our gospel narrative today recounts is something that plagued Jesus all his
life, and it can plague our world today. The amazing truth is that the
greatness of the Lord can come to us in the most humble and ordinary ways. The
same Spirit that anointed Jesus can be present and active in the least of our
sisters and brothers. The great Saint Benedict wrote in his rule that attention
should be given to the ideas and opinions of the very least of the community
members. The "lowest" of the brothers should be as much respected as
the most senior. Saint Ignatius of Loyola prays that we will have the spiritual
wisdom to try to find God present in all things.
Today's gospel
reading is not just an account of what happened in that synagogue where Jesus
was preaching in his time. Rather, it speaks to all our hearts and minds today.
It suggests that we try to free ourselves of any "spiritual colonial
mentality" so that we can be open to find God speaking to us in the most
unexpected and humble ways.
No comments:
Post a Comment