Hãy thử tưởng
tượng nếu chúng ta có tất cả mọi thứ vật chất mà chúng ta mong muốn có được ở
trên cõi đời này. Hãy tưởng tượng nếu chúng ta làm sở hữu chủ một chiếc xe thể
thao sang trọng đắt tiền và giàu có thừa tiền thừa bạc để mua những thứ gì
chúng ta muốn. Hay hãy thử tưởng tượng nếu chúng ta sống trong một cung điện
nguy nga, lẫy lừng, có biết bao nhiều tài sản và nhà cửa ở mỗi quốc gia trên
thế giới..và phương tiện di chuyển của chúng ta đơn thuần chỉ là những chiếc
trực thăng hay phản lực cơ riêng để đi đó đi đây.
Thật sự, không có gì sai lầm trong
những sự mong ước hay có những tham vọng để có được một phong cách sống của những người giàu có hay
của những người nổi tiếng. Nhưng câu hỏi được đặt ra là nếu chúng ta có tất cả
những gì mà chúng ta hằng ao ước như trên, liệu chúng ta sẽ hài lòng về những
gì chúng ta có... liệu cái linh hồn của chúng có hài lòng và thoải mái về những
thứ vật chất mà chúng ta đang có? Hay là chúng ta sẽ có một cảm giác trống rỗng
bên trong tâm hồn của chúng ta".
Không có một cái gì có thể khỏa lấp
linh hồn của chúng ta ngoài trử chỉ có tình yêu của Thiên Chúa? Thật ra, không
phải chỉ có những thứ đồ qúy giá, hay mặt hàng xa xỉ chúng ta có, Nhưng đó phải là những ân sũng và lòng biết ơn mà
chúng ta đã trải qua những kinh nghiệm khi nhận được nơi Thiên Chúa. Thực sự
không phải là tất cả những món ăn trinh trọng, cao sang mà chúng ta có thể tiêu
thụ, Nhưng đó là sự chia sẻ một miếng bánh nhỏ đơn sơ , hay một bát cơm chân
tình với một người khách lạ qua đường trong cơn đói. Đấy chính là những tài sản
vô hình trong cuộc sống mà có thể giúp chúng ta đánh giá cao về ý nghĩa của
việc làm thực tế trong cuộc sống. Chúng ta có thể trang trí nhà cửa của chúng
ta với những đồ nội thất thât đắt tiền, nhưng điều đó không phù hợp với cách
tri ân và biết ơn thiên Chúa khi một gia đình đang bị thiệt thòi không một chỗ
ở vì ở trong khi định hoạch...?? . Hãy suy nghĩ về những điều đó. Chúng ta đang
ở trong thế giới này để nâng đỡ nhau, không phải là để lợi người khác vì quyến
thế của mình. Khi chúng ta chọn sự ích kỷ và tự hấp thu sự tham lam bởi vì
chúng ta chỉ nghĩ đến bản chính thân mình mà không nghĩ đến người khác.. Đó là
cái trạng thái của tâm hồn con người và để cuối cùng sẽ dẫn đưa chúng ta đến
một cuộc sống trong sự cô đơn và tuyệt vọng.
- Lạy Chúa xin
giúp chúng con, biết từ bỏ chính mình,
nghĩa là từ bỏ những thứ ham muốn và tham vọng vật chất của trần thế, để chúng
con biết sống theo Chúa và biết chia sẻ những gì chúng con có vời ngững người
đang thiếu thốn.
REFLECTION
Imagine if we
had everything material we desired. Imagine if we owned an expensive luxury
sports car and be wealthy enough that if anything happened to it, we could easily
buy another. Imagine if we lived in a big palace, had several homes all over
the world or our normal mode of transport was a private helicopter. Imagine if
we could have breakfast in any city around the world because we had our own
private jet.
There's nothing wrong in aspiring
for the life-styles of the rich and famous. The question is if we had all that
we could ever ask for, would we be spiritually satisfied? Would we have an
empty feeling in our souls that can only be filled by God's love? It's not how
much luxury goods have, it's the thanksgiving we experience when an indigent
child receives his schoolbook. It's not all the wonderful gourmet meals we can
consume, it's the sharing of a simple piece of bread with a hungry stranger.
These are the intangibles in life that help us appreciate what it means to
really live. We can decorate our homes with expensive furniture, but that doesn't
match how grateful a marginalized family would be after having their house
repaired.
Think about it. We're in this world
to lift each other up. When we choose to be selfish and self-absorbed, because we think only of ourselves, that state
of mind will eventually lead us to a road of loneliness and despair.
No comments:
Post a Comment