Kính thưa quý cụ, quý ông bà và anh chị em, Hôm nay trong
bài đọc thứ hai, chúng ta nghe
Thánh Phaolô khuyên nhủ chúng ta về một niềm hy vọng sâu sắc hơn trong sự cứu rỗi
được giành cho chúng ta trong Đức Giêsu Kitô. Đây là điều
tốt, chúng ta hãy
dành một ít
phút để để cùng tôi suy niệm về lời của thánh Phaolô viết
cho dân thành Rôma mà chúng ta được nghe hôm nay: ". Quả thế, khi
Thiên Chúa đã ban ơn và kêu gọi, thì Người không hề đổi ý.” (Rom 11:29) Thánh Phaolô đã nói từ kinh nghiệm cá nhân của
ông, từ một cuộc gặp gỡ
cá nhân với Chúa Phục Sinh, người
mà hang yêu thương ông và gọi mời ông để chứng kiến để tình yêu đó.
Thánh Phaolô là đặc biết duy nhất trong nhiều cách: Là
một người Biệt Phái Do Thái giápo sung đạo, đã trở thành một Tông Đồ,
từng là một tên khủng bố, tội đồ trước đây của Giáo Hội đã trở
thành một trong những môn
đệ lớn nhất của Giáo hội, một Tông Đồ những lại là người không theo Chúa Giêsu trong sứ vụ rao
giảng công
khai của như như các tong đồ khác, nhưng đã trở thành
người hăng say mạnh
nhất của Chúa
Kitô và là người rao truyền Tin Mừng cho
dân ngoại không biết mệt mỏi để Tin Mừng của Chua được đến tất cả các quốc gia. Một trong những điều tôi thích về thánh
Phaolô là ông nhiệt tình, tận tâmh và cởi mở về những khuyết điểm, tội lỗi và thất bại của ông. Ông ta không quá nhiều quan tâm đến việc đỡ vực tôn giáo hay tổ chức. Thay vào đó, ông ta đã dành tất cả những
nỗ lực để hình
thành những cộng đồng thật sự đúng nghĩa và hiệp thông đích thực với những người đã được rửa tội. Ông
muốn có một "Giáo Hội thực sự" thật sự và
hoàn toàn sống đức tin trong Chúa Phục Sinh. Ông
không giống như một số người khác dường như trong sự tranh chấp hay là sự bất
khả xâm phạm. Thánh
Phaolô nhận mình là người yếu kém, một người tội lỗi, và cũng là con người. Trong quá khứ thực tế, ông đã làm việc chống
lại Thiên Chúa như là kẻ thù lớn
nhất của Giáo Hội. Nhưng vì lý do đó mà
ông biết rằng, bằng đức tin nơi Chúa Kitô là câu trả lời duy
nhất cho ông và cho chúng ta để tìm thấy tất
cả những ý nghĩa và phương hướng trong cuộc sống.
Thánh Phaolô đã có một cuộc gặp gỡ dứt khoát với Chúa Giêsu Phục Sinh trên đường đi Đamascô, một cuộc gặp gỡ đã đưa ông đến với
đức tin và được ân sủng trong ơn cứu độ.
Đây là những gì thánh Phaolô muốn chia sẻ với chúng ta. Ông là dấu hiệu của hy vọng cho tất cả chúng ta. Và trong bài đọc hôm nay thánh Phaolô đã truyền đạt niềm hy vọng cho chúng ta. Ông nói: "khi Thiên Chúa đã ban ơn và kêu gọi, thì Người không hề đổi ý.” (Rom 11:29) Thánh Phaolô đã trình bày chi tiết về những gì mà Lòng Thương Xót của Ngài đã làm cho chúng ta: Ngài đã làm đảo ngược lại cái sức mạnh, cái ảnh hưởng của tội lỗi và sự chết qua sự đau khổ cứu chuộc của Chúa Kitô trên Thánh Giá. Tuy nhiên, Thiên Chúa không áp đặt trên chúng ta: Chúng ta, giống như những người Do Thái, có quyền tự do để chấp nhận hoặc từ chối ơn cứu độ này. Và ngay cả trong sự tự do của chúng ta, Thiên Chúa sử dụng chúng trong cách mà lòng thương xót của Ngài không bao giờ bị"lãng phí": Lòng Thương Xót của Chúa được ban cho tất cả mọi người, kể cả những người từ chối Thiên Chúa. Ngài cũng còn tạo cơ hội để cho những người khác có thề chấp nhận đề nghị của Ngài về những ân sủng và đức tin.
Những gì thánh Phaolô nói với những người Roma, ngài đang nói với chúng ta: Đức tin là một món quà, nhưng chúng ta phải cẩn thận không để lãng phí món
quà quý giá đó, khi chúng ta đã lảnh
nhận, không nên lạm dụng món ấy. Thiên Chúa tôn trọng tự do của chúng ta, Ngài để chúng ta quyết định nói "có" hoặc "không" với Ngài.
Chúng ta có dùng
quyền tự do của chúng ta một cách
nghiêm túc như Thiên Chúa không?
Chúa Giêsu đã từ chối ba lần lời cầu xin ơn chữa lành cho con gái của người phụ nữ Canaan
hôm nay dường như là một chuyện
không thể tưởng tượng được, nếu đó không phải là hành động hoàn toàn mâu
thuẫn lạ lùng trong bối
cảnh mà những gì thánh Phaolô nói. Nhưng chúng ta phải nhớ rằng đối với người Do Thái là "cho và nhận" trong
việc cần phải xin một cái gì đó quan trọng,
phải năm nĩ, phải xin nhiều lần là trọng tâm
trong mối quan hệ giao ước của họ
với Chúa. Trong tình trạng lo
buồn, căng
thẳng và thống khổ của người phụ nữ Canaan được đáp ứng bởi sự thờ
ơ ở phần Đức Giêsu là một sự lập lại của thời Cựu Ước với một khác biệt quan trọng: Người phụ nữ là một người
ngoại giáo, một người ngoại giáo, nhưng
có sự kiên trì , trong sự kiên trí của bà cho thấy đức tin, một
đức tin vũng mạnh đó Chưa có ai đã thể hiện đượ. Và, Chúa Giêsu
đã nhận ra
sức mạnh trong đức tin đó và đã cứu chữa con bà đó là một đáp ứng riêng của tình yêu cá
nhân từ một Thiên Chúa yêu thương. Nước Thiên Chúa đã bắt đầu và ở giữa
chúng ta. Đây là cùng một đức tin
chúng ta tuyên xưng và chấp
nhận để sống xứng đáng theo như những môn đệ của
Chúa. Xin Chúa cho chúng ta có được sự can đảm,
khiêm nhường, và kiên trì giống như người phụ nữ Canaan trong
bài Tin Mừng Hôm nay mỗi khi chúng ta cần đến sự nâng đỡ và an ủi của Chúa.
No comments:
Post a Comment