Friday, December 13, 2024

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Hai Mùa Vong

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Hai Mùa Vong
Có bao giờ chúng ta được cấp trên giao phó cho một công việc hay một mhiệm vụ gì quan trọng mà ngoài cái tầm khả năng và chuyên môn của chúng ta? chúng ta cảm thấy công việc sẽ khó khăn hơn cho chúng ta để hoàn tất. Chắc chắn những nỗi lo sợ và bất an không ngừng m ảnh trí não chúng ta.  
            Tuy nhiên, nếu tiếng Chúa đang gọi chúng ta dể phục vụ Ngài hay để làm một cái gì đó cụ thể trong tận nơi đáy lòng của chúng ta, Chúng ta phải phản ứng như thế nào? Có phải chúng ta sẽ rụt rè, sợ hãi, hay thu mình lại thụ động hay tìm cách tránh né khỏi công việc đó. Hay chúng ta cầu nguyện để tìm kiếm ân sủng quyền năng của Chúa Thánh Thần giúp chúng ta nắm vững vấn đề, lên dự án và rồi chúng ta hành động?
            Thiên Chúa của chúng ta luôn luôn giữ lời hứa với với chúng ta và Ngài sẽ không bỏ rơi chúng ta một mình, đặc biệt là những khi chúng ta đang làm theo ý muốn của Ngài. Chúng ta hãy nhớ rằng Ngài dùng các tông đồ, những người đánh cá, quê mùa và ít học thức hơn là các kinh sư và người Pharisêu, để rao giảng Tin Mừng.
            Thiên Chúa đã ban cho các tông đồ những Ân Sũng , những món quà về ngôn ngữ  qua sức mạnh của Chúa Thánh Thần trong ngày Chúa Thánh Thần Hiện Xuống  Ngài đã sai họ đi đến các chân trời góc biển để rao truyền Tin Mừng của Ngài cho những ai chưa từng nghe Lời Chúa. Thiên Chúa không hứa với chúng ta là “theo” Ngài, chúng ta sẽ có một cuộc sống dễ dàng, và giàu sang. Những gì Ngài đã hứa là Ngài sẽ luôn ở bên chúng ta để  nắm giữ bàn tay của chúng ta giúp chúng ta trong suốt cuộc hành trình của chúng ta, miễn là chúng ta biết luôn trung thành với Ngài. Ngài sẽ cho chúng ta những cơ hội và giúp chúng ta thành công trong công việc mà Ngài đã vạch ra cho chúng ta.
            Không có công việc hay những việc phục vụ quá nhỏ hoặc quá không đáng kể. Mọi hành động nhỏ trong sự hòa hợp với ý muốn của Thiên Chúa, khi vướng mắc với nhau, chúng ta đã biến những tấm thảm đó  thành các mảnh hình ghép (Puzzle) để thực hiện kế hoạch của Thiên Chúa được nên thực tế, và tất cả mọi linh hồn cũng sẽ được thừa hưởng vương quốc của Ngài trên trời. Những người không tin sẽ đến để nhận biết Giavê, Thiên Chúa chúng ta, qua những cử chỉ, hành vi thương yêu của chúng ta, và qua những việc làm thường ngày  lòng tốt , lời nói và cách sống của chúng ta.
 
Reflection:
     Don't we sometimes feel that a task or service given to us is so daunting that we feel so inadequate and incapable of accomplishing it? Our fears and insecurities get the better of us. However, deep down in our hearts, we hear God calling us to service or to do something specific. Do we just cower and retreat from the task at hand, or do we seek the grace and power of the Holy Spirit to embolden us into action?  We hold on to God's promise that He will not let us down, especially when we are doing His will. Let us remember that He enabled the apostles, mere fishermen who were not educated like the Scribes and Pharisees, to preach the Good News.
            He gave them the gift of tongues through the power of the Holy Spirit during Pentecost and sent them to the farthest corners of the earth to evangelize those who have not heard the Word of God. God doesn't promise that following Him will be easy. What He promises is that He will always be there to hold our hand and assist us in our journey, as long as we remain faithful to Him. He will open up doors of opportunities for us to succeed in our task that He has mapped out for us. No task or service is too small or too insignificant. Every small act in consonance with God's will, when enmeshed together, forms the tapestry that completes the pieces of the puzzle to make God's grand plan a reality, that every soul will inherit His kingdom. Non-believers will come to know Yahweh, our God, through our loving acts, our random acts of kindness and the impossible will become possible.
 
Thursday of the Second Week of Advent
“From the days of John the Baptist until now, the Kingdom of heaven suffers violence, and the violent are taking it by force.”  Matthew 11:12
Are you among those who are “violent” and are taking the Kingdom of Heaven “by force?” Hopefully you are! From time to time, Jesus’ words are difficult to understand. This passage above presents us with one of those situations. Of this passage, Saint Josemaría Escrivá states that the “violent” are Christians who have “fortitude” and “boldness” when the environment they find themselves in is hostile to the faith (See Christ is Passing By, 82). Saint Clement of Alexandria says that the Kingdom of Heaven belongs “to those who fight against themselves” (Quis dives salvetur, 21). In other words, the “violent” who are taking the Kingdom of Heaven are those who vigorously fight against the enemies of their soul so as to obtain the Kingdom of Heaven.
What are the enemies of the soul? Traditionally, we speak of the world, the flesh and the devil. These three enemies have caused much violence within the souls of Christians who are striving to live within God’s Kingdom. So how do we fight for the Kingdom? By force! Some translations say that the “attackers” are taking the Kingdom by force. This means that the Christian life cannot be one that is purely passive. We cannot simply smile our way into Heaven. The enemies of our soul are real, and they are aggressive. Therefore, we must also become aggressive in the sense that we must directly take on these enemies with the fortitude and boldness of Christ.
How do we do this? We take on the enemy of the flesh by fasting and self-denial. We take on the world by remaining grounded in the Truth of Christ, the Truth of the Gospel, refusing to conform to the “wisdom” of the age. And we take on the devil by becoming aware of his malicious plans to deceive us, confuse us and mislead us in all things so as to rebuke him and reject his actions in our life.
Reflect, today, upon your call to grow in fortitude and boldness so as to combat those enemies that attack within. Fear is useless in this battle. Confidence in the power and mercy of our Lord Jesus Christ is the only weapon we need. Rely upon Him and do not give in to the many ways that these enemies seek to rob you of the peace of Christ.
My glorious and victorious Lord, I trust in You to pour forth Your grace so that I may stand strong against the world, the temptations of my flesh and the devil himself. Give me courage, boldness and fortitude so that I can fight the good fight of faith and never waver from seeking You and Your most holy will for my life. Jesus, I trust in You.
 
Thursday 2nd Week of Advent
Opening Prayer: Dear Jesus, you want to spend this time of prayer with me. You like having me close to you. Jesus, I, too, want to be here with you. I want to be close to you. Increase my faith, hope, and love, so that I may respond generously to whatever you ask of me. Prepare my heart in these Advent days to receive you on Christmas. 
Encountering Christ: 
Love in Response to Love: Entering this passage, we are reminded of how great the love of Jesus for his cousin John must have been. He felt love for a cousin, a friend, and also a Son who has so genuinely and generously given everything to God—love in response to love. When we encounter Jesus in prayer, he wants to love us as sons and daughters of the Father the way he loved John. Advent, the start of the Church’s liturgical year, is a time of new beginning. What newness might we find in our relationship with God and living of our faith this Advent? Let us linger here in prayer and ask God to reveal and to give us the grace to respond in love, as John did, to whatever he may ask of us. 
The Kingdom: Today, there is no shortage–on the contrary, there seems to be an increase–of violence and division. It may prompt us to take another look at what God promises and what he doesn’t. Jesus showed us by his public ministry that he did not come to establish a perfect political or cultural society. He came to make his Kingdom in hearts open to his love. Yes, we see violence and sorrow in this world, but there is no heart that he himself will not enter, suffer with, and in so doing, redeem—if he is invited in. This truly is something new and wonderful. 
If You Are Willing: “If you are willing to accept it,” Jesus told his apostles. He did not force an answer from them. This God, who so desires our love, respects and even submits himself to our freedom: “Behold, I stand at the door and knock,” Jesus told us in Revelation 3:20. May we open the door and accept this invitation that Jesus comes to offer, even if we don’t entirely comprehend it. 
Conversing with Christ: Jesus, you said, “Whoever has ears ought to hear.” In this invitation and expression of a great desire in your heart, I can see your promise, present and active. Remind me, Father, that your word is effective—that if I open my ears to hear you, I will hear. Not in human words, perhaps, but in the Word that is your Son. I wish to receive you this Christmas. Come, Holy Spirit, and help my heart along this Advent journey. 
 
Thứ Năm Tuần II Mùa Vọng - Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Con người chúng con ngày nay cũng chai lì như đám dân Do thái xưa của Chúa. Qua giáo huấn của Giáo Hội, đặc biệt qua Thánh Kinh, đã dạy cho chúng con biết về Chúa. Nhưng chúng con có mắt mà không nhìn, có tai mà không nghe... để Chúa vẫn còn rất xa lạ đối với chúng con. Xin Chúa Thánh Thần biến đổi con tim cứng cỏi nơi chúng con, và thay bằng con tim biết yêu thương. Ðể chúng con dễ dàng tin nhận Ðức Giêsu, Ðấng Cứu Ðộ chúng con. Amen.
Thưa quý ÔBACE, Ðức Chúa Giêsu đã được lề luật và các tiên tri loan báo. Ông Gioan tiền hô cũng được sai đến để giới thiệu về Ngài. Thế nhưng Ðức Giêsu vẫn không được tin yêu, không được đón nhận. Sự chai lì, yếu tin của đám dân dân do thái đã khiến họ không đủ điều kiện chiến thắng với quân thù của họ. Chỉ trong Chúa Thánh Thần, chúng con mới có sức mạnh, và cũng chỉ có Chúa Thánh Thần mới ban cho con người sữc mạnh và giúp con người chiếm được Nước Trời.
Qua Tin Mừng mừng chúng ta hãi tự hỏi: Ai là người vĩ đại nhất trong vương quốc của Chúa? Chúa Jesus đã ca ngợi ông Gioan Tẩy giả vì ông là người vĩ đại nhất được sinh ra bởi con người. Ai có thể có được một lời khen như thế? Nhưng cùng lúc đó, Chúa Jesus nói rằng người nhỏ nhất trong vương quốc của Chúa thậm chí còn vĩ đại hơn cả ông Gioan! Qua câu này của Chúa, chúng ta Nghe thấy lời này có vẻ mâu thuẫn, phải không? Trừ khi chúng ta hiểu rằng những gì Chúa Jesus sắp hoàn thành vì lợi ích của nhân loại chúng ta sẽ thay thế tất cả những gì các nhà tiên tri đã làm và thấy trước đay.
Tiên tri Isaiah đã tuyên bố với những người dân Israel bị bỏ rơi và phân tán khoảng 700 năm trước khi Chúa Kitô ra đời rằng "Đấng cứu chuộc của chúng ta, Đấng Thánh của Israel" sẽ đến để phục hồi dân tộc riêng của Chúa và Chúa làm cho mọi thứ nên mới mẻ (Isaiah 41:14ff).
Khi Đấng Messiah và Đấng cứu chuộc của Israel xuất hiện, ông Gioan Tẩy giả đã rao truyền và thông báo cho mọi người về sự xuất hiện và vai tò nhiệm vụ của ông. Ông đã hoàn thành nhiệm vụ thiết yếu của tất cả các nhà tiên tri đi trước ông, Ông đã trở thành những ngón tay chỉ về Chúa Jesus Cứu Thế, Người Con được xức dầu của Thiên Chúa và là Đấng Messiah.
Ông Gioan đã tuyên bố sứ mệnh của Chúa Jesus tại Sông Jordan khi ông lên tiếng gọi to răng, "Kìa là Con Chiên của Thiên Chúa, Đấng xóa tội lỗi trần gian" (John 1:29).
Ông Gioan đã nhìn thấy từ xa những gì Chúa Jesus sẽ hoàn thành qua cái chết của Người trên thập tự giá, sự cứu chuộc chúng ta thoát khỏi ách nô lệ của tội lỗi và sự chết và việc chúng ta được nhận làm con cái của Thiên Chúa và là công dân của vương quốc thiên đàng.
Ông Gioan Tẩy giả là cầu nối giữa Cựu Ước và Tân Ước. Ông là vị tiên tri cuối cùng trong Cựu Ước người chỉ đường cho mọi người đến vowsi Đấng Messiah. Ông là người đầu tiên trong số các nhân chứng và tử đạo của thời Tân Ước.
Ông là sứ giả dọn đường cho Chúa Jesus là Đấng Messiah. Chúa Jesus xác nhận rằng  ông Gioan đã hoàn thành lời hứa xưa của Thiên Chúa là Tiên tri Elijah sẽ trở lại để báo trước sự xuất hiện của Đấng Messiah (Malachi 4:5). Chúa Jesus tuyên bố rằng Ông Gioan không gì khác hơn là sứ giả vĩ đại có đặc ân thông báo về sự xuất hiện của Đấng Cứu Chuộc, Đấng Thánh của dân Israel.
Chúa Jesus coi sự xuất hiện của vương quốc thiên đàng giống như những bạo lực (Matthew 11:12). Bản thân ông Gioan đã phải chịu bắt bới vì bạo lực vì đã ông truyền rao rằng vương quốc của Chúa đã gần kề. Ông đã bị ném vào tù và sau đó bị chặt đầu.
Kể từ khi ông Gioan tử đạo cho đến thời điểm hiện tại, vương quốc thiên đàng của Thiên Chúa đã luôn phải chịu bạo lực và sự đàn áp từ những kẻ hung bạo. Máu của các vị tử đạo qua các thời đại làm chứng cho sự thật này.
Các vị tử đạo làm chứng cho sự thật, sự thật và tình yêu của Chúa Jesus Kitô, Đấng đã đổ máu để cứu chuộc chúng ta khỏi ách nô lệ của tội lỗi và Satan và nỗi sự chết. Chúa Jesus ban cho chúng ta sức mạnh của Chúa Thánh Thần để vượt qua nỗi sợ hãi bằng đức tin, tuyệt vọng bằng hy vọng và mọi hình thức hận thù, bạo lực, ghen tị và định kiến ​​bằng tình yêu và lòng bác ái đối với tất cả mọi người, ngay cả những kẻ tìm cách hủy diệt và giết chóc.
Chúa có thể gọi một số người trong chúng ta trở thành những vị tử đạo vì đức tin của chúng ta nơi Chúa Jesus Kitô. Nhưng đối với hầu hết chúng ta, Chúa mời gọi chúng ta là trở thành những vị tử đạo khô khan không đổ máu, nhưng là những người làm chứng cho niềm vui Phúc âm, Tin Mừng giữa những thách thức, mâu thuẫn, cám dỗ và nghịch cảnh hàng ngày mà chúng ta phải đối mặt khi chúng ta theo Chúa Jesus.
Điều gì thu hút những người khác đến với Phúc âm, Tin Mừng của Chúa Jesus Kitô?
Có lẽ là điều mà những người đó thấy được nơi những người theo đạo Chúa Kitô biết yêu thương kẻ thù của mình, biết vui mừng trong đau khổ, biết kiên nhẫn trong nghịch cảnh, biết tha thứ cho những người làm tổn thương mình và biết thể hiện sự an ủi và lòng trắc ẩn đối
với những người tuyệt vọng và bất lực.
Chúa Jesus nói với chúng ta rằng chúng ta không cần phải sợ kẻ thù của mình. Ngài sẽ đổ đầy chúng ta bằng quyền năng của Chúa Thánh Thần và ban cho chúng ta đủ những ân sủng, sức mạnh và sự khôn ngoan để đối mặt với bất kỳ thử thách nào và trả lời bất cứ thách thức nào đối với đức tin của chúng ta. Chúng ta cần phải biết sẵn sàng, can đảm làm chứng đức tin của mình và Tin Mừng cho mọi người trong niềm vui và sự tự do,
Lạy Chúa Jesus, Chúa đã dùng thập giá gỗ để cứu chuộc thế gian. Xin Chúa đổ đầy nơi chúng con niềm vui và sự tự tin và biến chúng con thành những chứng nhân mạnh mẽ cho lẽ thật cứu rỗi của Chúa để những người khác có thể biết đến niềm vui và sự tự do của Phúc âm về vương quốc hòa bình và công chính của Chúa.
Meditation: 
Who is the greatest in the kingdom of God? Jesus praised John the Baptist as the greatest person born. Who can top that as a compliment? But in the same breath Jesus says that the least in the kingdom of God is even greater than John! That sounds like a contradiction, right? Unless you understand that what Jesus was about to accomplish for our sake would supersede all that the prophets had done and foreseen.
The prophet Isaiah proclaimed to the forsaken and dispersed people of Israel some 700 years before the birth of Christ that "your Redeemer - the Holy One of Israel" would come to restore his people and to make all things new (Isaiah 41:14ff). When the Messiah and Redeemer of Israel did appear John the Baptist announced his arrival. He fulfilled the essential task of all the prophets - to be fingers pointing to Jesus Christ, God's Anointed Son and Messiah. John proclaimed Jesus' mission at the Jordan River when he exclaimed, "Behold the Lamb of God who takes away the sins of the world" (John 1:29). John saw from a distance what Jesus would accomplish through his death on the cross - our redemption from bondage to sin and death and our adoption as sons and daughters of God and citizens of the kingdom of heaven.
John the Baptist bridges the Old and New Testaments. He is the last of the Old Testament prophets who point the way to the Messiah. He is the first of the New Testament witnesses and martyrs. He is the herald who prepares the way for Jesus the Messiah. Jesus confirms that John has fulfilled the promise that Elijah would return to herald the coming of the Messiah (Malachi 4:5). Jesus declares that John is nothing less that the great herald whose privilege it was to announce the coming of the Redeemer - the Holy One of Israel.
Jesus equates the coming of the kingdom of heaven with violence (Matthew 11:12). John himself suffered violence for announcing that the kingdom of God was near. He was thrown into prison and then beheaded. Since John's martyrdom to the present times the kingdom of heaven has suffered violence and persecution at the hands of violent men. The blood of the martyrs throughout the ages bear witness to this fact. The martyrs witness to the truth - the truth and love of Jesus Christ who shed his blood to redeem us from slavery to sin and Satan and the fear of death. The Lord Jesus gives us the power of his Holy Spirit to overcome fear with faith, despair with hope, and every form of hatred, violence, jealousy, and prejudice with love and charity towards all - even those who seek to destroy and kill.
 God may call some of us to be martyrs for our faith in Jesus Christ. But for most of us our call is to be dry martyrs who bear testimony to the joy of the Gospel in the midst of daily challenges, contradictions, temptations and adversities which come our way as we follow the Lord Jesus. What attracts others to the Gospel of Jesus Christ? When they see Christians loving their enemies, being joyful in suffering, patient in adversity, pardoning injuries, and showing comfort and compassion to the hopeless and the helpless. Jesus tells us that we do not need to fear our adversaries. He will fill us with the power of his Holy Spirit and give us sufficient grace, strength, and wisdom to face any trial and to answer any challenge to our faith. Are you eager to witness to the joy and freedom of the Gospel?
Lord Jesus, by your cross you have redeemed the world. Fill me with joy and confidence and make me a bold witness of your saving truth that others may know the joy and freedom of the Gospel of your kingdom of peace and righteousness.
 
 
Dec 12- Our Lady of Guadalupe—USA Feast
Then the angel said to her, “Do not be afraid, Mary, for you have found favor with God. Behold, you will conceive in your womb and bear a son, and you shall name him Jesus.”  Luke 1:30–31
Today we celebrate five successive apparitions of our Blessed Mother to Juan Diego, who was an Indian convert to the faith. Early in the morning of December 9, 1531, Juan was traveling to the town of Tlatelolco where he intended to attend a catechism class and the holy Mass. However, on his way, as he passed by the Tepeyac Hill, he was gifted by the vision of a bright light and heavenly music. As he gazed upward with wonder and awe, he heard a beautiful voice calling him. As he moved toward the voice, he saw the glorious Mother of God standing in youthful appearance in heavenly splendor. She said to him, “I am your merciful Mother…” She further revealed to him that she wanted a church built on that spot and that Juan was to go and tell this to the Bishop of Mexico City.
Juan did as our Lady asked, but the bishop was reluctant to believe. But once again, the Mother of God appeared to Juan and asked him to return to the bishop with her request. This time the bishop asked for a sign, and Juan reported this to the Mother of God. She said a sign would be provided, but Juan was prevented from receiving that sign, since he needed to attend to his sick uncle.
However, after two days, on December 12, 1531, Juan was once again traveling to the church in Tlatelolco to ask the priest to come and attend to his dying uncle. But this time Juan had taken a different route so as to avoid delay from his heavenly visitor. But this time our Blessed Mother came to him and said, “It is well, littlest and dearest of my sons, but now listen to me. Do not let anything afflict you and be not afraid of illness or pain. Am I not here who am your Mother? Are you not under my shadow and protection? Are you not in the crossing of my arms? Is there anything else you need? Do not fear, for your uncle is not going to die. Be assured…he is already well.”
As soon as Juan heard this from his heavenly visitor, he was overjoyed and asked for a sign to give to the bishop. The Mother of God directed him to the top of the hill where he would find many flowers that were in bloom completely out of season. Juan did as she said, and upon finding the flowers, he cut them and filled his outer cloak, his tilma, with them so he could bring them to the bishop as the sign requested.
Juan then made his way back to Bishop Fray Juan de Zumarraga, the Bishop of Mexico City, to present him with the flowers. To the surprise of all, as he opened his tilma to pour forth the flowers, there appeared on his tilma the image of the very woman who had appeared to him. The image was not painted; rather, every thread of this simple and coarse cloak had changed color to create the beautiful image. That same day, our Blessed Mother had also appeared to Juan’s uncle and miraculously cured him. 
Though these miraculous events have become embedded into the fabric of Mexican culture, the message is far more than cultural in significance. “I am your merciful mother,” she said! It is our Blessed Mother’s deepest desire that all of us come to know her as our mother. She wants to walk with us through the joys and sorrows of life as any loving mother would. She wants to teach us, lead us and reveal to us the merciful love of her divine Son.
Reflect, today, upon the miraculous actions of the Mother of God. But reflect, especially, upon her motherly love. Her love is a pure mercy, a gift of the deepest care and compassion. Her only desire is our holiness. Speak to her this day and invite her to come to you as your merciful mother.
My most merciful mother, I love you and invite you to pour forth upon me your love. I turn to you, this day, in my need, and I trust that you will bring me the abundant grace of your Son, Jesus. Mother Mary, O Virgin of Guadalupe, pray for us who turn to you in our need.  Saint Juan Diego, pray for us.  Jesus, I trust in You.
 
Dec 12- Our Lady of Guadalupe—USA Feast
Opening Prayer: Heavenly Father, you prepared Mary to be your new Ark. She is a covenantal sign of your merciful love among all nations. You blessed her with your grace, and she responded perfectly. Like her, my soul proclaims your greatness. Like her, my spirit rejoices in you.
Encountering the Word of God
1. The Revelation of the Ark of the New Covenant: One of the mysteries of the world regards the fate of the Ark of the Covenant. Scripture says, in 2 Maccabees, that Jeremiah hid the ark somewhere on Mount Nebo, when the Babylonians destroyed Jerusalem and its Temple. When the people tried to mark the path to the ark, the prophet reproved them and declared: “The place is to remain unknown until God gathers his people together again and shows them mercy. Then the Lord will disclose these things, and the glory of the Lord and the cloud will be seen” (2 Maccabees 2:7-8). Jeremiah prophesies that one day, the lost Ark would reappear. In the Book of Revelation, John narrates how this occurs. The true Ark is no longer on earth but is in heaven and is associated with the sign of the woman clothed with the sun. Mary is the new Ark because her body was the dwelling place of God on earth (see Pitre, Jesus and the Jewish Roots of Mary, 60-63).
2. A Great Sign Appeared: The great sign John saw in heaven was that of a woman clothed with the sun, with the moon under her feet, and on her head a crown of twelve stars. The sun, the moon, and the twelve stars refer back to a vision Joseph had in Genesis 37:9-10. There, Joseph dreamt that his father, Jacob (the sun), his mother, Rachel (the moon), and his eleven brothers (eleven stars) bowed down to him. In the Book of Revelation, the sign of the woman indicates that she is greater than the sun, for it clothes her and she stands in front of it, that she is greater than the moon, for it is beneath her feet, and that she is greater than the stars, for they are her crown. The twelve stars in Revelation symbolize the twelve tribes of Israel. “Seen in this light, the woman clothed with the sun is nothing less than the queen of the people of God, with her crown representing ‘a share in Christ’s kingship’” (see Pitre, Jesus and the Jewish Roots of Mary, 87).
3. The Sign of Our Lady of Guadalupe: Much of the image on the tilma of Juan Diego has a miraculous character to it.  The miraculous image of Mary as a pregnant native princess, along with the additions of the crown, sun, moon, and angel, was a powerful evangelizing and catechetical tool. Like many other ancient peoples, the Mesoamericans worshipped the sun and moon as gods. By standing in front of the sun and on top of the moon, the image of Our Lady of Guadalupe shows that she announces the God who is greater than their blood-thirsty sun god and that she herself is more powerful than the moon goddess of darkness. The apparition of Mary in 1531 led to the Mesoamericans being set free in Christ through the waters of Baptism. They no longer had to serve and feed the sun god, Huitzilopochtli, who demanded human sacrifice. By appearing to them, Mary reassured them that she would care for them tenderly as their Queen Mother.
Conversing with Christ: Lord Jesus, your mother cares for me just as she cared for you. Listen to her intercession as she tells you what I most need. Bring her petitions to your heavenly Father.

No comments:

Post a Comment