Tuesday, December 3, 2024

Suy Niệm thứ Hai Tuần thứ Nhất Mùa Vọng

Suy Niệm thứ Hai Tuần thứ Nhất Mùa Vọng
m nay chúng ta bắt đầu vào Mùa Vọng, Trong Bài đọc thứ Nhất, Tiên tri Isaia tiên báo là thời gian sẽ đến để phục hồi thành thánh Jerusalem và những tàn dư của nó (Ê-sai 4: 2-6) và cũng là thời gian hòa bình đến với tất cả mọi dân tộc. Và tất cả các quốc gia sẽ đến thành thánh Jerusalem, đến "núi Thánh của Thiên Chúa và  nhà Đức Chúa Trời của Gia-cóp. . Và họ sẽ biến những gươm kiếm thành những lưỡi cày "(Ê-sai 2: 2-4). Chúa Giêsu đến và thực hiện đúng như lời tiên tri Isaiah đã tiên đoán là khôi phục hoà bình giữa dân Do Thái và dân ngoại để tất cả cùng thông công với Thiên Chúa qua những chiến thắng, mà ngài đã giành được cho chúng ta trên thập tự giá.
Khi Ngài trở lại, Ngài sẽ thiết lập hoàn toàn quy luật phổ quát của Ngài về sự hòa bình và sự công bình và đoàn kết tất trên cả mọi thứ trong Ngài (Eph 1:10). Lời hứa của Ngài mở rộng cho mọi thế hệ và tất cả những ai tin vào Ngài, mà chúng ta cũng có thể được tham dự vào bàn tiệc trên trời với các Tổ Phụ trong Cựu Ước là những người đã tin nhưng chưa bao giờ được thấy Đấng Cứu Thế như đã hứa.
Mùa Vọng đến để nhắc nhở cho chúng ta biết rằng Chúa Giêsu muốn chúng ta phải tích cực tìm kiếm Ngài và sự thành hình vương quốc của Ngài trong cuộc sống của chúng ta. Thiên Chúa chắc chắn sẽ thưởng cho những ai biết tìm kiếm ý muốn của Ngài cho cuộc sống của họ. Chúng ta có thể tiếp cận với Chúa Giêsu với niềm tin mong đợi, như viên đội trường trong  đọc phúc âm hôm nay, biết rằng Ngài sẽ cho chúng ta thấy lòng thương xót của Ngài và sẽ ban cho chúng ta sự giúp đỡ của Ngài.
"Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã nuôi sống chúng con mỗi ngày với Lời ban sự sống của Chúa và xin Chúa hướng dẫn và duy trì chúng con trong cuộc hành trình về quê hương thật của chúng con với Chúa và Chúa Cha ở trên trời. Xin Chúa đừng bao giở để chún con đánh mất nièn hy vọng vào những lời hứa của Chúa và cũng không tụt hậu trong lòng nhiệt thành vì vương quốc của sự công bình và hòa bình. "
 
Monday of the First Week of Advent
“Lord, I am not worthy to have you enter under my roof; only say the word and my servant will be healed. For I too am a man subject to authority, with soldiers subject to me. And I say to one, ‘Go,’ and he goes; and to another, ‘Come here,’ and he comes; and to my slave, ‘Do this,’ and he does it.” Matthew 8:8–9
These are words spoken by a man who is very familiar with the exercise of authority. He is a Roman centurion, and he states that he himself is “a man subject to authority” and that he also has soldiers who are subject to him. Thus, his daily life consists of following orders and giving orders that are to be obeyed. When authority is exercised properly, it is a gift that helps to order society, family life, the life of the Church and even our personal lives. Of course, when authority is exercised improperly, in an oppressive and abusive way, it causes much damage. But the exercise of authority is, in and of itself, an act that has the potential to do much good.
Jesus Himself is quite impressed with the Roman centurion in the Gospel passage quoted above. Of him, Jesus states, “Amen, I say to you, in no one in Israel have I found such faith.” Imagine having the Son of God say that about you! Jesus is impressed, in part, because the centurion acknowledges that he is not worthy to have Jesus come to his house. This is humility, in that the centurion clearly perceives his unworthiness. But Jesus is also impressed because the man manifests a clear and certain faith in Jesus’ authority to heal his servant from a distance. He does not hesitate to profess his belief in this authority of our Lord.
In our own lives, we are often lacking in this area. We face a difficulty (such as the illness this centurion’s servant was enduring), and instead of turning to God with full and unwavering confidence, we turn in on ourselves. We become anxious, fearful, doubtful, confused and sometimes even angry. When any of these qualities are present, it is not because of the difficult situation we face; rather, it is because of our lack of faith and our lack of confidence in the all-powerful authority of our Lord.
In the case of the Roman centurion’s servant, it was the will of God that Jesus physically heal, and so He did. But in the countless daily challenges we face in life, God’s answers might be varied. One unwavering quality we must always have is a certain conviction that God desires to exercise His loving authority in our lives, in the way He chooses, if we trust Him and invite Him to take control.
Reflect, today, upon the perfection of the authority of Christ. Do you believe that He can exercise His perfection of power in your life? Do you believe that His authority is what is needed to order your life, your family, our Church and even our world? Prayerfully submit yourself to the authority of Christ this day and allow yourself to become amazed as you witness all that He is able to do.
All-powerful Father, I entrust to You my life and every situation in my life that needs Your power and control. Please bring order and harmony to my life and to the lives of those around me. May all Your children learn to more fully entrust themselves to You as their loving God. Jesus, I trust in You.
 
Monday after 1st Sunday Of Advent 2024
Opening Prayer: Lord God, gather me and my family into your heavenly Kingdom. Increase my faith so that I may believe in you more fully. Grant me the gift of hope that I may trust more completely in your promises. Pour out your love into my heart so that I may serve those in my care.
 
1. The Ingathering of Israel and the Gentiles into the Kingdom: During the first two weeks of Advent, the liturgy invites us to read every day from the book of the prophet Isaiah. The Gospels selected for this week were chosen to bring out something in Isaiah’s text. Today’s readings are connected under the theme of the ingathering of Israel and the Gentile nations into the Kingdom of God. In the First Reading, Isaiah prophesies that one day, not just Israel but all nations will stream toward the Temple Mount. In the Gospel, Jesus heals the servant of a Gentile centurion, and, in this context, Jesus foresees that many “from east and west” will recline with the patriarchs of Israel – with Abraham, Issac, and Jacob – at the banquet in the Kingdom of Heaven. Jesus understood that, as he proclaimed the arrival of God’s Kingdom in his public ministry, he was inaugurating what the prophets of Israel promised, namely, the restoration of the exiled tribes of Israel. Jesus accomplished this restoration by gathering Israel into the heavenly banquet of the Kingdom of God. Since the tribes of Israel were scattered among the Gentile nations in 722 B.C., it is by bringing the Gentiles into the Kingdom that God brings the scattered tribes of Israel home. The prophecy of Isaiah is fulfilled in and by Jesus in and through the Church he establishes.
2. The Highest Mountain: Isaiah prophesies that Mount Zion, the “mountain of the Lord’s house,” will become the highest mountain. This is not to be taken literally but figuratively and spiritually. The old Jerusalem and the old Temple needed to be purified. Jesus will accomplish this purification, exalt the newly purified Jerusalem, and establish the New Temple of God. All nations are invited to stream toward this New Jerusalem to receive instruction from the Word of the Lord in the hope that they can then walk in God’s ways. The spiritual exaltation of Mt. Zion is an image of the new creation that Jesus has brought. With the Lord ruling over all nations, there will be universal peace. The old weapons of war will be made into agricultural tools. Conflicts will cease, and there will be no more training for war.
3. Healed by Jesus Christ: In the Gospel, the theme of the new creation is present in the story of the healing of the centurion’s servant. Jesus comes to heal the sick – the old creation – and transform it into something new and everlasting. We can imagine ourselves as the servant lying helpless and paralyzed in bed due to the sin of Adam. We are not worthy for the Son of God to become man, to dwell among us, and enter our homes. We can also imagine ourselves as the centurion who comes to Jesus in faith and humility. He recognizes that he is powerless to cure his servant but knows that Jesus has the divine power to heal. The physical healing of a paralyzed man is a sign that points to something greater, i.e., to the spiritual healing we receive from Christ through the sacraments of the
 
Conversing with Christ: Lord Jesus, I thank you for coming to dwell under my roof. I am not worthy of the awesome and great gift of the Eucharist, your very Body and Blood. But only say the word, and I will be healed.
 
Reflection Monday after 1st Sunday Of Advent
In today’s opening prayer we ask that Christ may find us waiting eager in joyful prayer at his coming. Eagerness is not normally treated as a Christian virtue, yet under different name, such as desire, longing, expectancy, it is certainly a strong element of a fervent Christian hope.  
Advent is above all a time of expectancy, a time of hope. At any given moment in our modern world there are dozens of wars and conflicts going on and in some ways it is all not much different from Old Testament times, when the Psalmist was inspired to pray for the peace of Jerusalem and as an impetus for his prayer he mentions two motives for his prayer for peace: because of my relatives and friends, because of the house of the Lord our God. If, one day, a true and lasting peace should be established in Jerusalem and in the surrounding lands of Israel and Palestine and the whole Middle East, that would be a great blessing for the whole of humanity. As Pope Francis prayed at the Wailing Wall of the ruined Temple, so during Advent let us be eager for the promotion of God’s peace in the world.
Father, for the sake of suffering humanity, fill all our hearts with an eager longing for Your peace and joy.
 
Suy Niệm bài đọc thứ Hai Tuần thứ Nhất Mùa Vọng
Bài đọc thứ Nhất (Ê-sai 2: 1-5) tiên tri Isaiah đã phán lời tiên tri về một viễn ảnh tương lai của Sion. Người Do Thái coi núi Sion như một ngọn núi thiêng liêng, nơi Thiên Chúa ngự. Họ cũng xem đó như một nơi quan trọng và không những chỉ cho người Do Thái mà còn cho cả thế giới. Trong ánh mắt của mình, tiên tri Isaia đã đưa ra ý tưởng rằng dân tộc Do Thái là ánh sáng cho mọi quốc gia. Trong thế giới lý tưởng này, tất cả các quốc gia sẽ cùng nhau đến thờ lạy Thiên Chúa ở thành Jerusalem.
Khi tất cả nhận ra là Thành Jerusalem là trung tâm của trái đất này thì tất cả cũng phải công nhận Thiên Chúa là Chúa là vua của đất nước Do Thái này. Sự công nhận và sự chấp nhận sự cai trị của Thiên Chúa của Sion là vua cũng  được xem như đó là chìa khóa cho sự hòa bình của thế giới, khi kiếm đao sẽ biết thành những lưỡi cày hay những lưỡi liềm cho việc đồng áng.
Trong bài Tin Mừng, chúng ta thấy sự chú ý đặc biệt là hành động đức tin của người ngoài Do Thái và trong quyền năng của Chúa Jêsus. Người quan bách quân là một người Gentile (ngoại đạo) đóng quân tại một đồn trú trong vùng Capernaum. Chúa Giêsu đã phải ca ngợi đức tin của vị quan này vì đức tin ấy đã vượt qua tắt cả những người mà thiên Chúa đã chọn. Chúa Giêsu đã so sách đức tin của vị quan này với đức tin yếu kém của những người Do Thái.
Đây là những gì được xem như là dự đoán tình hình Giáo Hội Kitô giáo sau cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu khi người ngoại sẽ được thấy ở giữa những người dân riêng Chúa trong bữa tiệc trên trời. Các bài đọc hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta không đáng được gọi là “con cái của Thiên Chúa”. Để trở thành con cái thật của Thiên Chúa, chúng ta phải tin vào Chúa Jêsus và sống như các môn đồ của Ngài.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết sống theo cách xứng đáng hơn với ơn gọi là người Kitô hữu của Chúa như Thánh Phanxicô Xaviê đã sống và đã làm!
 
Monday 1st week of Advent 3rd Dec 2018, Feast of St Francis Xavier
The first reading (Isaiah 2:1-5) contains an oracle, a prophetic utterance that puts forth a vision of the future of Zion. The Jews considered Mt. Zion as a sacred mountain.  They also viewed it as an important place and not just for the Israelites but for the whole world. In his vision, the prophet Isaiah puts forth the idea that Israel is a light to the nations. In this ideal world, all nations will come together to the city of Jerusalem.
To recognize Jerusalem as the center of the earth is to also recognize God as the king of the nation. This recognition and acceptance of God’s reign of Zion as its king is seen as the key to world peace, when swords will be beaten into ploughshares.
In the Gospel, special attention is given to a non-Jew’s act of faith and in Jesus’ power. The centurion was a Gentile soldier who was stationed at a garrison of Capernaum. The centurion's faith is praised by Jesus as surpassing anything that Jesus has encountered among God's chosen people. Jesus contrasts the faith of the centurion with its lack in Israel.
It is seen as anticipating the situation after Jesus' death and resurrection when the Gentiles will find a place among God’s people at the heavenly banquet. The readings today remind us that it is not enough for us to claim that we are “sons and daughters of God”. To be true children of God, we must believe in Jesus and live as his disciples. Lord, help us to live in a manner more worthy of our Christian calling as St Francis Xavier did!

No comments:

Post a Comment