Suy Niệm Bài đọc thứ Ba Tuần thứ Nhất Mùa Vọng 2019
Hôm nay chúng ta mừng lễ thánh Phanxicô Xavier, người đã không mệt mỏi rao giảng Tin mừng ở Đông Ấn và Nhật Bản. Chúng ta cũng được mời gọi tham gia vào việc rao giảng Tin mừng.
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại việc trước khi Chúa Giêsu lên trời, Ngài phái các Tông đồ đi rao giảng Tin mừng và làm phép rửa cho mọi người từ khắp nơi trên thế giới. Đối với các Tông đồ và các môn đồ khác của Chúa Kitô, điều này không dễ dàng vì họ biết rõ là họ là con người, họ có những yếu đuối và tội lỗi; trong việc rao giảng Tin Mừng, họ cũng bị nhiều người phẫn nộ và phản đối vì những người này luôn tìm cách chống lại chính Chúa Kitô trong giáo huấn của Ngài. Nhưng điều gì đã làm cho họ có được sự sung mãn và hăng say tham gia vào sứ mệnh mà Chúa Giêsu truyền ban?
Những người môn đệ của Chúa đã có những kinh nghiệm khi chung sống với Ngài, họ nghe lời giáo huấn của Ngài. Họ là những người đã chứng kiến được cái chết của Ngài và họ cũng đã vui mừng nhìn thấy sự phục sinh của Ngài từ cõi chết và cũng chính vì điều này mà họ có sự hứng khởi để loan báo Tin Mừng Chúa Kitô phục sinh cho tất cả mọi người..
Thánh Phanxicô Xavier chúng ta mừng kính hôm nay cũng đã có những sự hồ hởi dấn thân không quảng ngại đường xa vạn dặn để đem Tin Mừng đến những vùng đất xa xăm mnhất là miền Đông Ấn độ và Nhật Bản.
Trong bài đọc thớ nhất theo sách tiên tri Zephaniah, Đức Giê-vê đã mang đến cho dân riêng của Ngài niềm hy vọng đó là một tương lai tốt đẹp cho dân tộc Israel, giữa lúc hó thua trận, bị bắt bớ, và lưu đày Thiên Chúa Giavê đã phán : " Ta sẽ đem các ngươi trở về, vào thời Ta thâu họp các ngươi lại. Ta sẽ cho các ngươi được danh vọng và ngợi khen nơi mọi dân trên đất” Zap 3: 20.
" Hy vọng bất tận như vậy chính là thông điệp chính của Mùa Vọng và Tin mừng. Chúng ta đã nhận được Tin mừng với niềm vui lớn, Với chúng ta niềm hy vọng vào sự trung tín của Chúa. Cũng giống như Thánh Phanxicô Xavier, chúng ta có thể theo gương bắt chước thánh nhân biết can đảm mang và chia sẻ Tin mừng của Chúa Giêsu Kitô đến với mọi người ở khắp mọi nợ, đặc biệt là chúng phải biết bắt đầu ngay trong cái thế giới nhỏ bé mà chúng ta đang sống và làm việc, đó là ngay trong gia đình, trong cộng đồng mà chúng ta đang sống..
REFLECTION 2019
Today we celebrate the feast of St. Francis Xavier who selflessly and tirelessly preached the Good News in the East Indies and Japan. We are also called to participate in the preaching of the Good News. The Gospel reading today narrates Jesus, before he ascended to heaven, sending off his Apostles to preach the Good News and to baptize believers from all nations. For the Apostles and the other followers of Christ this was not easy because they knew very well that they were weak and sinful; many also opposed them as they opposed Christ himself in his teaching. But what inspired them to enter into this universal mission given by the Lord? They all have had the common experience of living with Christ. They heard his teaching. They suffered his death and rejoiced in his resurrection from the dead. This inspired them to proclaim the risen Christ to all the world.
St. Francis Xavier had the same inspiration. In the first reading from the prophet Zephaniah, Yahweh gives hope for a better future for Israel, in the midst of persecution, defeat and exile: "I will be good to you and gather you to make you famous and honorable among all the peoples of the earth." Such unfailing hope is the key message of Advent and the Good News.
We have received the Good News with great joy, giving us hope in God's faithfulness. Like St. Francis Xavier, may we be inflamed to bring and share the Good News of Jesus Christ to all the earth, beginning with the little world we live and work in.
Tuesday of the First Week of Advent
Turning to the disciples in private he said, “Blessed are the eyes that see what you see.
For I say to you, many prophets and kings desired to see what you see, but did not see it, and to hear what you hear, but did not hear it.” Luke 10:23–24
What did the disciples see that made
their eyes “blessed?” Clearly, they were blessed to see our Lord. Jesus was the
One promised by the prophets and kings of old and now He was there, in flesh
and bone, present for the disciples to see Him. Though we do not have the
privilege to “see” our Lord in the same way that the disciples did some 2,000
years ago, we are privileged to see Him in countless other ways in our daily
lives, if we only have “eyes that see” and ears to hear.
Since the time of Jesus’ appearance on Earth, in the flesh, so much has changed. The Apostles were eventually filled with the Holy Spirit and sent forth on a mission to change the world. The Church was established, the Sacraments were instituted, the teaching authority of Christ was exercised, and countless saints have given witness to the Truth with their lives. The past 2,000 years have been years in which Christ was continually made manifest to the world in countless ways.
Today, Christ is still present and continues to stand before us. If we have the eyes and ears of faith, we will not miss Him day in and day out. We will see and understand the countless ways that He speaks to us, leads us and guides us today. The first step toward this gift of sight and hearing is your desire. Do you desire the Truth? Do you desire to see Christ? Or are you satisfied with the many confusions of life that seek to distract you from what is most real and most life-changing?
Reflect, today, upon your desire. The prophets and kings of old “desired” to see the Messiah. We are privileged to have Him alive in our presence today, speaking to us and calling to us continually. Foster within yourself a desire for our Lord. Allow it to become a blazing flame which longs to consume all that is true and all that is good. Desire God. Desire His Truth. Desire His guiding hand in your life and allow Him to bless you beyond what you can fathom.
My divine Lord, I know You are alive today, speaking to me, calling me and revealing to me Your glorious presence. Help me to desire You and, within that desire, to turn to You with all my heart. I love You, my Lord. Help me to love You more. Jesus, I trust in You.
Tuesday 1st Sunday Of Advent
2024
Opening Prayer: Heavenly Father, I, too, give you praise today. I praise you for all that you have done in creating the world, in sending your Son to redeem it, and in sending your Spirit to sanctify it and guide it to its final consummation. You are all holy, and I desire to share in your holiness and perfection.
Encountering the Word of God
1. Jesus Fulfills Isaiah’s Prophecy: The First Reading opens with the image of a shoot sprouting from the “stump of Jesse” and the Spirit of the Lord resting upon this shoot. The stump of Jesse was a way of referring to the Kingdom of David. Jesse was David’s father, and David’s kingdom was compared to an olive tree that had been hewn down. This symbolizes how the Assyrians and later how the Babylonians, the Persians, the Greeks, and the Romans have ruled over the lands of David’s Kingdom for centuries. All that remains of David’s glorious kingdom after the Assyrian and Babylonian assaults is a stump. But the stump, according to Isaiah, is still alive! And, one day, it will put forth a shoot from the stump, a bud from its roots. This shoot is Jesus Christ. And, just as the Spirit of the Lord rushed upon David (1 Samuel 16:3), the Spirit of the Lord will rest upon Jesus, the Son of David.
2. Peace Among Nations: Isaiah foretells that the spirit-anointed royal descendant of David will establish justice and peace. The poor and afflicted will be judged with justice, while the ruthless and wicked, who have oppressed the poor, will be punished and slain. The images of peace are the images of a restored Eden. The wolf and the lamb, the leopard and the kid goat, the lion and the calf, the bear and the cow, will dwell together in peace. “Natural enemies becoming friends in the animal world symbolizes tranquil relations among people and nations who prey upon one another like beasts (Isaiah 5:29; 9:12). At the same time, scenes of peaceful coexistence among the earth’s creatures signal a return to the conditions of Eden and thus indicate a reversal of sin’s disruptive effects on the natural order (Romans 8:18-25; Revelation 21:1-4)” (Ignatius Catholic Study Bible: Isaiah, 37).
3. Jesus Rejoiced in the Spirit: The Gospel offers us a glimpse into the prayer life of Jesus and his communion with the Father. We can model our prayer on that of Jesus. Jesus begins by praising his Father and acknowledging his lordship over heaven and earth. Jesus prayerfully discerns how God is acting in the world, revealing divine mysteries to the humble and concealing them from the proud. Jesus concludes his prayer by uniting himself to his Father’s gracious will. The Father has sent his Son to reveal who he is, to save his people, and to show how much he loves us. When Jesus is alone with his disciples, he pronounces a blessing upon them and opens their eyes to see how he is the fulfillment of all things. Many a prophet, like Isaiah, and many a king, like David, desired to see the day of God’s Anointed One (Messiah), to experience the day of God’s salvation, and to hear God’s definitive Word. We, like Jesus’ disciples, have received all these blessings.
Conversing with Christ: Lord Jesus, you have revealed the depths of the Father’s love for us. Help me to see all things with the spiritual eyes of faith. Do not let me be discouraged when I fail through sin or see evil around me. I renew my trust in you that you will guide and protect me.
Suy Niệm Bài đọc thứ Ba Tuần thứ Nhất Mùa Vọng
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu chúc tụng Thiên Chúa Cha của Ngài vì Chúa Cha đã cho tất cả những phép lạ Ngài làm trong cuộc sống với các môn đệ, để bộc lộ cho họ những sự thuộc về Thánh Linh.
Làm thế nào để cho con người biết Thiên Chúa Cha? Chúng ta biết được Chúa Cha thông qua chính Chúa Con là Chúa Giêsu Kitô. Đây là một món quà mà Chúa Giêsu đã dành để ban cho cho tất cả những ai mà Ngài đã chọn. Trí tuệ và trí thông minh của con người không phải chỉ là những phẩm chất cần thiết để đạt được kiến thức này mà thôi, Trong thực tế, trí thông minh của con người chúng ta có thể sẽ là một trở ngại lớn cho đức tin, vì con người chúng ta thường có xu hướng dựa nhiều vào sự hiểu biết thực tiển hơn là dựa vào đức tin. Chúng ta có thể sẽ đưa ra quyết định dựa trên những gì là phù hợp, thoải mái hay thuận lợi cho chúng ta theo tính chất xác phàm. Do đó Đức Giêsu đã chúc phúc cho những người có tâm hồn khiêm tốn, có cuộc sống đơn sơ như kiểu trẻ con và đó là những người mà Ngài sẽ tỏ lộ cho biết Thiên Chúa Cha. Họ là những người có thể làm theo Chúa mà không có thành kiến hay nghi ngoặc vì họ tin tưởng vào lòng tốt và tình yêu của Chúa. Họ là những người được Thiên Chúa hứa hẹn ban cho những Ân Sủng của Chúa Thánh Thần.
Trong Mùa Vọng này, chúng ta hãy dâng lên Chúa với nguyện vọng là một giàu có, nhưng là một sự giàu có không bao giờ bị phai mờ, không bị mối mọt, hay rỉ sét. Hy vọng Mùa Vọng này nhắc nhở chúng ta là chúng ta có một quê hương trên trời và cùng an hưởng với Chúa Kitô.
"Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con sự đơn sơ như những em bé và một đức tin thanh khiết để biết nhìn lên khuôn mặt của Chúa với niềm vui và tự tin trong tình yêu nhân hậu vô biên của Chúa. Xin Chúa hãy xoá bỏ và lấy đi tất cả mọi sự nghi ngờ, sợ hãi, và những tư tưởng tự hào trong chúng con vì chúng sẽ những thứ sẽ cản trở chúng con đến với Chúa để đón nhận Lời Chúa với sự tin tưởng và lòng khiêm tốn.
Reflection:
In the first reading, Isaiah speaks about a time when all men will live in peace with one another. Using animals to depict all kinds of people, he says that the wolf will live with the lamb, the panther with kid, the cow with the bear, the lion with the ox, etc. and there will be a little boy who will lead them. Of course, this little boy is Jesus who will inaugurate the messianic kingdom when he comes to our world and is born as an infant in the manger. With Jesus comes peace and harmony for all men of goodwill.
In the gospel, Jesus blesses His Father for all the miracles he is doing in the lives of his disciples, for revealing things of the spirit to them. How do men know the Father? It is through the Son. This is a gift given to whomever Jesus chooses to give it. Human wisdom and intelligence are not the only qualities needed to attain this knowledge. In fact, they may become more of an obstacle. We often tend to rely more on logic than faith. We make decisions based on what is conformable, comfortable or advantageous to us. Hence Jesus blesses and chooses the childlike to whom he reveals his Father. They are the ones who can follow him without prejudices or doubts because they trust in the Lord's goodness and love. To them is promised the gift of the Holy Spirit.
This Advent let us aspire for the riches that do not fade away or get eaten by moths or get rusted. Advent reminds us that we have a heavenly homeland together with Christ.
Tuesday 1st Sunday Of Advent
Humility is not a mere attribution of God, but what God is---God is humble. He chose one of the smallest and most afflicted nations, the Israelites, as his own people. He chose a poor carpenter, Joseph, as the foster father of his son, Jesus, and an ordinary woman, Mary, as his mother. Jesus chose twelve uneducated and poor fishermen as his apostles, and all of us as his brothers and sisters, children, because of him, of our heavenly Father.
All of God’s deeds and manner of acting send us a very clear and strong message about what He is. Humility forms our identity. In humility, we realize who we are and what we are — we are not our own masters. Thus we can never know what is going to happen to us tomorrow. However, this reality is not totally negative, because it teaches us to trust, to surrender, to believe in God, who is the master of our life. Fortunately, this master is Love itself and so can never harm us but continuously loves us, supports us and protects us. With this master, we have complete confidence in putting ourselves into his hands. Lord, I surrender myself to Your loving hands for You are my home.
Hôm nay chúng ta mừng lễ thánh Phanxicô Xavier, người đã không mệt mỏi rao giảng Tin mừng ở Đông Ấn và Nhật Bản. Chúng ta cũng được mời gọi tham gia vào việc rao giảng Tin mừng.
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại việc trước khi Chúa Giêsu lên trời, Ngài phái các Tông đồ đi rao giảng Tin mừng và làm phép rửa cho mọi người từ khắp nơi trên thế giới. Đối với các Tông đồ và các môn đồ khác của Chúa Kitô, điều này không dễ dàng vì họ biết rõ là họ là con người, họ có những yếu đuối và tội lỗi; trong việc rao giảng Tin Mừng, họ cũng bị nhiều người phẫn nộ và phản đối vì những người này luôn tìm cách chống lại chính Chúa Kitô trong giáo huấn của Ngài. Nhưng điều gì đã làm cho họ có được sự sung mãn và hăng say tham gia vào sứ mệnh mà Chúa Giêsu truyền ban?
Những người môn đệ của Chúa đã có những kinh nghiệm khi chung sống với Ngài, họ nghe lời giáo huấn của Ngài. Họ là những người đã chứng kiến được cái chết của Ngài và họ cũng đã vui mừng nhìn thấy sự phục sinh của Ngài từ cõi chết và cũng chính vì điều này mà họ có sự hứng khởi để loan báo Tin Mừng Chúa Kitô phục sinh cho tất cả mọi người..
Thánh Phanxicô Xavier chúng ta mừng kính hôm nay cũng đã có những sự hồ hởi dấn thân không quảng ngại đường xa vạn dặn để đem Tin Mừng đến những vùng đất xa xăm mnhất là miền Đông Ấn độ và Nhật Bản.
Trong bài đọc thớ nhất theo sách tiên tri Zephaniah, Đức Giê-vê đã mang đến cho dân riêng của Ngài niềm hy vọng đó là một tương lai tốt đẹp cho dân tộc Israel, giữa lúc hó thua trận, bị bắt bớ, và lưu đày Thiên Chúa Giavê đã phán : " Ta sẽ đem các ngươi trở về, vào thời Ta thâu họp các ngươi lại. Ta sẽ cho các ngươi được danh vọng và ngợi khen nơi mọi dân trên đất” Zap 3: 20.
" Hy vọng bất tận như vậy chính là thông điệp chính của Mùa Vọng và Tin mừng. Chúng ta đã nhận được Tin mừng với niềm vui lớn, Với chúng ta niềm hy vọng vào sự trung tín của Chúa. Cũng giống như Thánh Phanxicô Xavier, chúng ta có thể theo gương bắt chước thánh nhân biết can đảm mang và chia sẻ Tin mừng của Chúa Giêsu Kitô đến với mọi người ở khắp mọi nợ, đặc biệt là chúng phải biết bắt đầu ngay trong cái thế giới nhỏ bé mà chúng ta đang sống và làm việc, đó là ngay trong gia đình, trong cộng đồng mà chúng ta đang sống..
Today we celebrate the feast of St. Francis Xavier who selflessly and tirelessly preached the Good News in the East Indies and Japan. We are also called to participate in the preaching of the Good News. The Gospel reading today narrates Jesus, before he ascended to heaven, sending off his Apostles to preach the Good News and to baptize believers from all nations. For the Apostles and the other followers of Christ this was not easy because they knew very well that they were weak and sinful; many also opposed them as they opposed Christ himself in his teaching. But what inspired them to enter into this universal mission given by the Lord? They all have had the common experience of living with Christ. They heard his teaching. They suffered his death and rejoiced in his resurrection from the dead. This inspired them to proclaim the risen Christ to all the world.
St. Francis Xavier had the same inspiration. In the first reading from the prophet Zephaniah, Yahweh gives hope for a better future for Israel, in the midst of persecution, defeat and exile: "I will be good to you and gather you to make you famous and honorable among all the peoples of the earth." Such unfailing hope is the key message of Advent and the Good News.
We have received the Good News with great joy, giving us hope in God's faithfulness. Like St. Francis Xavier, may we be inflamed to bring and share the Good News of Jesus Christ to all the earth, beginning with the little world we live and work in.
Turning to the disciples in private he said, “Blessed are the eyes that see what you see.
For I say to you, many prophets and kings desired to see what you see, but did not see it, and to hear what you hear, but did not hear it.” Luke 10:23–24
Since the time of Jesus’ appearance on Earth, in the flesh, so much has changed. The Apostles were eventually filled with the Holy Spirit and sent forth on a mission to change the world. The Church was established, the Sacraments were instituted, the teaching authority of Christ was exercised, and countless saints have given witness to the Truth with their lives. The past 2,000 years have been years in which Christ was continually made manifest to the world in countless ways.
Today, Christ is still present and continues to stand before us. If we have the eyes and ears of faith, we will not miss Him day in and day out. We will see and understand the countless ways that He speaks to us, leads us and guides us today. The first step toward this gift of sight and hearing is your desire. Do you desire the Truth? Do you desire to see Christ? Or are you satisfied with the many confusions of life that seek to distract you from what is most real and most life-changing?
Reflect, today, upon your desire. The prophets and kings of old “desired” to see the Messiah. We are privileged to have Him alive in our presence today, speaking to us and calling to us continually. Foster within yourself a desire for our Lord. Allow it to become a blazing flame which longs to consume all that is true and all that is good. Desire God. Desire His Truth. Desire His guiding hand in your life and allow Him to bless you beyond what you can fathom.
My divine Lord, I know You are alive today, speaking to me, calling me and revealing to me Your glorious presence. Help me to desire You and, within that desire, to turn to You with all my heart. I love You, my Lord. Help me to love You more. Jesus, I trust in You.
Opening Prayer: Heavenly Father, I, too, give you praise today. I praise you for all that you have done in creating the world, in sending your Son to redeem it, and in sending your Spirit to sanctify it and guide it to its final consummation. You are all holy, and I desire to share in your holiness and perfection.
Encountering the Word of God
1. Jesus Fulfills Isaiah’s Prophecy: The First Reading opens with the image of a shoot sprouting from the “stump of Jesse” and the Spirit of the Lord resting upon this shoot. The stump of Jesse was a way of referring to the Kingdom of David. Jesse was David’s father, and David’s kingdom was compared to an olive tree that had been hewn down. This symbolizes how the Assyrians and later how the Babylonians, the Persians, the Greeks, and the Romans have ruled over the lands of David’s Kingdom for centuries. All that remains of David’s glorious kingdom after the Assyrian and Babylonian assaults is a stump. But the stump, according to Isaiah, is still alive! And, one day, it will put forth a shoot from the stump, a bud from its roots. This shoot is Jesus Christ. And, just as the Spirit of the Lord rushed upon David (1 Samuel 16:3), the Spirit of the Lord will rest upon Jesus, the Son of David.
2. Peace Among Nations: Isaiah foretells that the spirit-anointed royal descendant of David will establish justice and peace. The poor and afflicted will be judged with justice, while the ruthless and wicked, who have oppressed the poor, will be punished and slain. The images of peace are the images of a restored Eden. The wolf and the lamb, the leopard and the kid goat, the lion and the calf, the bear and the cow, will dwell together in peace. “Natural enemies becoming friends in the animal world symbolizes tranquil relations among people and nations who prey upon one another like beasts (Isaiah 5:29; 9:12). At the same time, scenes of peaceful coexistence among the earth’s creatures signal a return to the conditions of Eden and thus indicate a reversal of sin’s disruptive effects on the natural order (Romans 8:18-25; Revelation 21:1-4)” (Ignatius Catholic Study Bible: Isaiah, 37).
3. Jesus Rejoiced in the Spirit: The Gospel offers us a glimpse into the prayer life of Jesus and his communion with the Father. We can model our prayer on that of Jesus. Jesus begins by praising his Father and acknowledging his lordship over heaven and earth. Jesus prayerfully discerns how God is acting in the world, revealing divine mysteries to the humble and concealing them from the proud. Jesus concludes his prayer by uniting himself to his Father’s gracious will. The Father has sent his Son to reveal who he is, to save his people, and to show how much he loves us. When Jesus is alone with his disciples, he pronounces a blessing upon them and opens their eyes to see how he is the fulfillment of all things. Many a prophet, like Isaiah, and many a king, like David, desired to see the day of God’s Anointed One (Messiah), to experience the day of God’s salvation, and to hear God’s definitive Word. We, like Jesus’ disciples, have received all these blessings.
Conversing with Christ: Lord Jesus, you have revealed the depths of the Father’s love for us. Help me to see all things with the spiritual eyes of faith. Do not let me be discouraged when I fail through sin or see evil around me. I renew my trust in you that you will guide and protect me.
Suy Niệm Bài đọc thứ Ba Tuần thứ Nhất Mùa Vọng
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu chúc tụng Thiên Chúa Cha của Ngài vì Chúa Cha đã cho tất cả những phép lạ Ngài làm trong cuộc sống với các môn đệ, để bộc lộ cho họ những sự thuộc về Thánh Linh.
Làm thế nào để cho con người biết Thiên Chúa Cha? Chúng ta biết được Chúa Cha thông qua chính Chúa Con là Chúa Giêsu Kitô. Đây là một món quà mà Chúa Giêsu đã dành để ban cho cho tất cả những ai mà Ngài đã chọn. Trí tuệ và trí thông minh của con người không phải chỉ là những phẩm chất cần thiết để đạt được kiến thức này mà thôi, Trong thực tế, trí thông minh của con người chúng ta có thể sẽ là một trở ngại lớn cho đức tin, vì con người chúng ta thường có xu hướng dựa nhiều vào sự hiểu biết thực tiển hơn là dựa vào đức tin. Chúng ta có thể sẽ đưa ra quyết định dựa trên những gì là phù hợp, thoải mái hay thuận lợi cho chúng ta theo tính chất xác phàm. Do đó Đức Giêsu đã chúc phúc cho những người có tâm hồn khiêm tốn, có cuộc sống đơn sơ như kiểu trẻ con và đó là những người mà Ngài sẽ tỏ lộ cho biết Thiên Chúa Cha. Họ là những người có thể làm theo Chúa mà không có thành kiến hay nghi ngoặc vì họ tin tưởng vào lòng tốt và tình yêu của Chúa. Họ là những người được Thiên Chúa hứa hẹn ban cho những Ân Sủng của Chúa Thánh Thần.
Trong Mùa Vọng này, chúng ta hãy dâng lên Chúa với nguyện vọng là một giàu có, nhưng là một sự giàu có không bao giờ bị phai mờ, không bị mối mọt, hay rỉ sét. Hy vọng Mùa Vọng này nhắc nhở chúng ta là chúng ta có một quê hương trên trời và cùng an hưởng với Chúa Kitô.
"Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con sự đơn sơ như những em bé và một đức tin thanh khiết để biết nhìn lên khuôn mặt của Chúa với niềm vui và tự tin trong tình yêu nhân hậu vô biên của Chúa. Xin Chúa hãy xoá bỏ và lấy đi tất cả mọi sự nghi ngờ, sợ hãi, và những tư tưởng tự hào trong chúng con vì chúng sẽ những thứ sẽ cản trở chúng con đến với Chúa để đón nhận Lời Chúa với sự tin tưởng và lòng khiêm tốn.
In the first reading, Isaiah speaks about a time when all men will live in peace with one another. Using animals to depict all kinds of people, he says that the wolf will live with the lamb, the panther with kid, the cow with the bear, the lion with the ox, etc. and there will be a little boy who will lead them. Of course, this little boy is Jesus who will inaugurate the messianic kingdom when he comes to our world and is born as an infant in the manger. With Jesus comes peace and harmony for all men of goodwill.
In the gospel, Jesus blesses His Father for all the miracles he is doing in the lives of his disciples, for revealing things of the spirit to them. How do men know the Father? It is through the Son. This is a gift given to whomever Jesus chooses to give it. Human wisdom and intelligence are not the only qualities needed to attain this knowledge. In fact, they may become more of an obstacle. We often tend to rely more on logic than faith. We make decisions based on what is conformable, comfortable or advantageous to us. Hence Jesus blesses and chooses the childlike to whom he reveals his Father. They are the ones who can follow him without prejudices or doubts because they trust in the Lord's goodness and love. To them is promised the gift of the Holy Spirit.
This Advent let us aspire for the riches that do not fade away or get eaten by moths or get rusted. Advent reminds us that we have a heavenly homeland together with Christ.
Humility is not a mere attribution of God, but what God is---God is humble. He chose one of the smallest and most afflicted nations, the Israelites, as his own people. He chose a poor carpenter, Joseph, as the foster father of his son, Jesus, and an ordinary woman, Mary, as his mother. Jesus chose twelve uneducated and poor fishermen as his apostles, and all of us as his brothers and sisters, children, because of him, of our heavenly Father.
All of God’s deeds and manner of acting send us a very clear and strong message about what He is. Humility forms our identity. In humility, we realize who we are and what we are — we are not our own masters. Thus we can never know what is going to happen to us tomorrow. However, this reality is not totally negative, because it teaches us to trust, to surrender, to believe in God, who is the master of our life. Fortunately, this master is Love itself and so can never harm us but continuously loves us, supports us and protects us. With this master, we have complete confidence in putting ourselves into his hands. Lord, I surrender myself to Your loving hands for You are my home.
No comments:
Post a Comment