Friday, December 20, 2024

Suy Niệm Tin Mừng 17-12 thứ Ba Tuần thứ Ba Mùa Vọng - Ngày 17 tháng 12

Tuần Bát Nhật trước giáng Sinh
Suy Niệm Tin Mừng 17-12 thứ Ba Tuần thứ Ba Mùa Vọng - Ngày 17 tháng 12
Bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được nghe nói về nguồn gốc và tổ tiên của Chúa Giêsu được bắt đầu từ thời ông Abraham.  Khi được nghe bản gia phả nói về dòng dõi của Chúa Giêsu hôm nay, chúng ta có thể thắc mắc là chúng ta sẽ học được điều gì hay đã được thâu hạch những thiêng liêng cho tâm hồn của chúng ta hôm nay.
            Thánh Matthêu Thánh Luca, cả hai đều là Thánh sử đã nghiên cứu và tường thuật cho một chúng ta những chi tiết về gia phả và dòng tộc của Chúa Giêsu  Nhưng sự khác biệt lớn về tên trong hai bản gia phả của họ đã đưa  chúng ta đến những vấn đề khác nhau.
            Theo như chúng ta biêt Thánh Mathêuô là một Người Do Thái, vì thế khi viết Tin Mừng Mathêuô ông đã chú trọng cách riêng là viết cho người Do Thái đọc và để chứng minh cho họ biết là Chúa Giêsu đến, bằng nhiều cách sẽ thực hiện những lời hứa của Thiên Chúa là cho một đấng Cứu thế đến giữa dân của Ngài để cứu chuộc tội lỗi họ như lời Ngài đã hứa. Do đó, Mathêô  đã bao gồm những dấu tích lịch sử của Israel để tìm ra tung tích gốc gác của Chúa Giêsu và đã chứng minh được là Chúa Giêsu là người thuộc dòng dõi vua "David, và của tổ phụ Abraham".
`           Còn Phần Tin Mừng của Thánh Luca thì khác hẳn, ông Luca là người ngoại bang nên ông đã quan tâm để ý viết Tin Mừng cho những người dân ngoại để họ biết rằng Chúa Giêsu là một con người thật sự Chúa Giêsu cũng là con người giống như tất cả mọi người như chúng ta có nguồn gốc từ tổ tiên loài người là ông Adong. Trong những khoản  khắc  khác nhau và bằng nhiều cách khác nhau, đã trong lịch sử của Giáo Hội, trong đó bao gồm cả thời đại hiện tại của chúng ta, một số người có thể đã có xu hướng nghĩ rằng Chúa Giêsu ng chỉ  là một con người bình thường như chúng ta, Ngài là một thuyết trình viên có khiếu ăn nói tuyệt vời hay là một người chuyên môn làm những phép lạ giữa nơi cộng cộng, không có gì để nghi ngờ nữa vì Ngài cũng chỉ là một người  bình thường như bất cứ một người nào đó thôi. Những điều này là để đưa đến một kết luận quan điểm của thánh Luca không thể chấp nhận được, Nhưng chúng ta biết rằng Thánh Luca không bao giờ một ý định như thế.  
            Qua bản gia phả chúng ta nghe hôm nay đã chỉ rõ cho chúng ta biết và hiểu thêm đến các khía cạnh về những mầu nhiệm của Chúa Giêsu được phát triển, giải thích rõ ràng và đầy đủ hơn trong những Tin Mừng, để tỏ ra cho chúng ta biết rõ về thiên tính của Chúa Giêsu Kitô , cũng như truyền đạt cho chúng ta hiểu rõ sự thật chúng ta đã được hưởng nhờ đó chúng ta đã được ơn cứu rỗi..
            Lạy Chúa Thánh Thần, trong khi chúng con nhớ lại bản gia phả về dòng dõi gia đình xác thịt con người trong nhân loại của Chúa Giêsu tại thành Nazareth, Xin Thánh Thần Chúa giúp chúng con biết đào sâu đức tin của chúng con trong thiên tính của Ngài nhờ đó để giúp chúng con có thêm niềm hy vọng trong ơn nghĩa của Chúa Phục Sinh
 
Reflection 17th Dec 2019 after 3rd Sunday of Advent
When we read or hear this genealogy, family record, of Jesus, we may wonder what spiritual fruit we can draw from it. Matthew and Luke, the two evangelists two give such a genealogy, differ greatly in their list of names as they approach the matter differently. Matthew, a Jew, is concerned in his Gospel to show that Jesus was the fulfillment of the promises of a redeemer which God in various ways made to Israel. Hence he is content to trace Jesus’ family record back to “David, son of Abraham”.
            Luke, on the other hand, was a Gentile and was keen to show that Jesus was a human being and like all of us was descended from Adam. At various times and in different ways, there in the history of the Church, including our present age, some people can tend to think of Jesus as just a human being, a great teacher and a worker of apparent miracles, no doubt but merely a man. This is to carry Luke's perspective to an unacceptable conclusion, one he never intended. The genealogies point to aspects of the mystery of Jesus which are developed more fully in the Gospel, to reveal to us his divinity and convey to us the truth that sets us free.
Holy Spirit, as we recall the human family record of Jesus of Nazareth, deepen our faith in his divinity and so strengthen our hope in his gift of the Resurrection
 
December 17, Advent Weekday
Eleazar became the father of Matthan, Matthan the father of Jacob, Jacob the father of Joseph, the husband of Mary. Of her was born Jesus who is called the Christ. Matthew 1:15–16
The last line of the Gospel passage above offers much for us to meditate upon this day and throughout the week ahead. “Of her was born Jesus who is called the Christ.” What an amazing reality we celebrate! God Himself took on our human life, experienced conception, birth, infancy, childhood, etc. As a human, He also experienced hatred, abuse, persecution, and murder. Again, what an amazing reality we celebrate!
For the next eight days, the readings for Mass will focus more directly upon this amazing reality. We ponder today the lineage of Christ Jesus and see that He comes from the line of Abraham and David and that His ancestors were the great Judges, Kings and Levitical Priests. In the coming days of preparation for Christmas, we will ponder the role of Saint Joseph, the response of our Blessed Mother to the angel, the Visitation, Zechariah’s lack of faith and our Blessed Mother’s perfect faith.
As we enter into this octave of immediate preparation for the celebration of the birth of Christ, do use it as a time of true spiritual preparation. Though all of Advent is a season of preparation, these final days should especially focus upon the great mysteries surrounding the Incarnation and birth of the Christ Child. We must ponder the people Whom God chose to be intimately involved, and we should reflect upon the smallest of details regarding how this miracle of miracles took place.
Reflect, today, upon the true reason for Advent and Christmas. This final week leading up to Christmas can oftentimes become filled with busyness and other forms of preparation, such as shopping, cooking, traveling, decorating, etc. Though all of these other preparations have a place, don’t neglect the most important preparation—the spiritual preparation of your soul. Spend time with the Scriptures this week. Savor the story. Think about the amazing reality that we are about to celebrate.
My precious Lord, I thank you for coming to dwell among us, and I thank you for this Advent season in which I am able to prayerfully ponder all that You have done for me. Please make this last week before Christmas a time of true preparation in which I prayerfully ponder the amazing reality of Your Incarnation. May this last week of preparation not be wasted but, rather, used as a foundation for a glorious and prayerful celebration of the holy gift of Christmas. Jesus, I trust in You.
 
Suy Niệm Thứ Ba tuần 3 Mùa Vọng ngày 17, tháng 12 - Matthêu 1:1-17-
Trước khi cái chết, ông Jacob đã gọi các con trai của ông lại trước mặt ông, ông chúc phc cho họ. Khi chúng ta suy niệm về mầu nhiệm của Chúa Kitô, chúng ta phải biết là phúc lành được Thiên Chúa ban xuống cho gia đình dòng họ nhà Giu-đa, người con trưởng của ông Gia cóp, người này được chọn như trong bài đọc thứ nhất hôm nay. Sự kiện này có ý nghĩa nhất vì sự chọn lựa này là truyền thống gia phả cha truyền con nối.. Gia phả này bao gồm con cháu của Giuđa, con ông Gia cóp. Vua Đa-vít và Chúa Giê-su cũng cùng thuộc dòng dõi này..
Trước hết chúng ta đề cập đến Vua David, nhưng chúng ta chỉ nói đến cái biểu tượng của Đấng Thiên Sai. Khi sứ thần Gabriel truyền báo cho Đức Maria, ngài đã tiết lộ ý nghĩa thực sự của phc lành này: Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Ngài (Hài Nhi sẽ được sinh ra) ngôi báu của tổ tiên David; Ngài sẽ cai trị nhà Gia-cóp và triều đại của Ngài sẽ không bao giờ chấm dứt, nghĩa là sẽ được tồn tại đến muôn đời. (Lc 1: 32-33).
Trong Tin Mừng Thánh Matthew đã diễn tả theo nhiều cách để chứng minh rằng Chúa Giêsu thực sự là con người, cũng có xác thịt như chúng ta. Ngài chính là Đấng Thiên Sai, vì tất cả những lời tiên tri đã loan báo trong Cựu Ước đều được ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu. Do đó, Tin Mừng Matthew đã được bắt đầu bằng bài gia phả nói về nguồn gốc của Chúa Giêsu, Chính bài gia phả này đã chứng minh rằng Chúa Giêsu là hậu duệ của tổ phụ Áp-ra-ham, qua những ông Gia-cp, ông Giu-đa và vua Đa-vít.
Câu xướng Alleluia hôm nay đã tuyên xưng rằng Thần khôn ngoan hướng dẫn sự sáng tạo với sức mạnh và tình yêu. Bài đọc thứ Nhất và Tin Mừng, đã giúp chúng ta mỗi người theo cách riêng của mình, hãy chứng minh rằng Thiên Chúa đã đem lịch sử loài người đến với sự viên mãn hoàn toàn của Ngài trong Chúa Giêsu trong cùng sự khôn ngoan, quyền năng và tình yêu vĩnh cửu.
 
3rd Advent Dec 17.
Facing death, Jacob called his sons together and blessed them.
For our reflections on the mystery of Christ, the blessing given to Judah, selected for today’s first reading, is the most significant as it includes Judah’s descendants, David and Jesus: “The sceptre shall not pass from Judah until he comes to whom it belongs.” That first of all refers to King David, but only as a symbol of the Messiah. The angel Gabriel’s announcement to Mary reveals the true meaning of this blessing: “the Lord God will give him the throne of his ancestor David; he will rule over the house of Jacob and his reign will have no end.” (Lk 1:32-33). Matthew’s Gospel was designed in many ways to demonstrate that Jesus was truly the Messiah, since all the prophecies of the Old Testament were fulfilled in him. Thus Matthew begins with a genealogy, demonstrating that Jesus was a descendant of Abraham, through Jacob, Judah and David.
The Alleluia verse proclaims that God’s divine wisdom guides creation with power and love. The first reading and the Gospel, each in its own way, demonstrate that God guides human history to its fulfilment in Jesus with the same wisdom, power and love.
 
Suy Niệm ngay17 tháng 12 - Matthêu 1:1-17/ 3rd week of Advent - Dec 17
Qua đoạn trong Phúc Âm hôm nay, Thánh Matthêu cho chúng ta thấy nguồn gốc của xác thịt con người của Chúa Giêsu, để chứng minh rằng chúa Giêsu cũng là con người phàm xác thịt như chúng ta, cũng có cha, có mẹ, có ông bà tổ tiên.  Phúc âm cũng cho chúng ta biết tầm quan trọng của nguồn gốc của con người, của gia đình. Cũng như Chúa Giêsu, cũng có một gia đình, có cha là Giuse và mẹ là Maria, môt gia đình luôn yêu thương và biết hy sinh cho nhau. Chúa Giêsu yêu thương quý trọng cha mẹ mình và là một tấm gương tốt sáng cho tất cả chúng ta biết rằng chúng ta cũng phải tôn trọng và vâng lời cha mẹ.
Qua phép rửa, tất cả chúng ta đã thuộc về gia đình của Thiên Chúa, Chúng ta đều là con cái Thiên Chúa, Thiên Chúa là Cha chúng ta ở trên trời, và có nhiều chỗ ở cho dành riêng cho chúng ta ở trên đó và Chúa Giêsu đã đi trước để chuẩn bị một nơi cho mỗi người chúng ta.
Giống như người con hoang đàng đã một lần sa ngã, lầm lỡ sống trong tội lỗi và đã xa lìa Thiên Chúa, chúng ta chỉ cần đến với Cha chúng ta ở trên trời với lòng ăn năn, sám hối, Ngài luôn luôn sẵn sàng chờ đợi và đón mừng khi chúng ta trở về với vòng tay rộng mở của ngài. Chúa đang mong chờ chúng ta trong bí tích Hòa giải, chúng ta đã sãn sàng đến và làm hòa với Chúa chưa? Nhất là trong những ngày mà chúng ta đang chuẩn bị đón mừng Chúa trong Giáng Sinh, làm người.
 
Dec 17 -  3rd week of Advent: 
Opening Prayer: Lord God, you are always faithful and never waiver in your commitment to humanity. Although we have sinned against you, you do not give up on us. You have not given up on me and welcome me back with open arms when I repent, with your grace, from my sin.
Encountering the Word of God
1. The Lion of Judah: Matthew opens his Gospel with the Book of the Genealogy of Jesus Christ. He organizes the list of names into three sets of fourteen. In doing so, he emphasizes the royal pedigree of Jesus. David’s name in Hebrew is “dvd, and, added up, the three letters total 14. This means that Jesus is the culmination of the three sets of 14 and that he is the “thrice-David” or the New David par excellence. In the first set, from Abraham to David, it is shown that Jesus’ ancestry is from Judah. And the First Reading brings this out. It narrates how Jacob blessed his fourth son, Judah, and foretold that the scepter shall never depart from Judah’s line. Judah is compared by Jacob to a recumbent lion, the king of beasts. And we know from the New Testament, especially the Book of Revelation, that Jesus is the fulfillment of this prophecy from Jacob: Jesus is the Lion of the Tribe of Judah (Revelation 5:5). The Kingdom that Jesus establishes is everlasting.
2. The Son of David: The second set of generations goes from King David to Jeconiah. It covers the often-sad story of how the royal sons of David sinned against God and led the people into idolatry. Of the fourteen names, only three stand out as good kings: David, Hezekiah, and Josiah. The stories of the royal sons of David are contained in the First and Second Book of the Kings. Despite the infidelity of David’s sons, the Lord God remains faithful to his covenant oath that David’s Kingdom would last forever. When the Kingdom of Judah was defeated, Jerusalem destroyed, and the Judeans exiled to Babylon, it was challenging to see how God’s oath would be fulfilled. Matthew’s genealogy shows how God is eternally faithful to his promises!
3. The Son of Mary: The third set of fourteen generations goes from the Babylonian exile to Jesus, the Son of Mary. The last name of Jesus’ genealogy, recorded in the Old Testament, was Zerubbabel. Zerubbabel was the grandson of King Jeconiah and led the people back to Judah after the Persians defeated the Babylonians. He did not reign as a king but was only the governor of Judah, which had become a vassal of the Babylonians. If this part of the genealogy is not found in the books of the Old Testament, then where did Matthew find this part of the genealogy of Jesus? The answer is likely as follows. In the second century B.C., either during the persecution of Antiochus IV or the Hasmonean Dynasty that followed, some of the descendants of the royal family of David left Jerusalem and settled in a northern Galilean town that they named “Nazareth.” This name meant “branch” and reflected their hope in the prophets who foretold that a branch or shoot would come forth from the fallen tree of David’s royal line. These descendants of David carried with them their private record of their genealogy. When King Herod the Great came to power after the Hasmoneans, he destroyed the public genealogies of the Judeans to make sure that no one could challenge his kingship and claim royal descent from David. The private genealogies of the line of David in Nazareth survived, and Matthew, the tax collector from Capernaum, was able to record it. Although the list of names can seem boring and repetitive, it is a record of God’s faithful and merciful salvation despite the infidelity of his children. God is always faithful and ready to welcome us when we turn from our sin and embrace his mercy.
Conversing with Christ: Lord Jesus, as I reflect on the stories of your ancestors, I am confronted with both good and evil. Even the great ones, like Abraham, Jacob, and David, were not perfect. This comforts me as I fight the good fight and strive to finish the race. Empower me with your grace that I may be holy as your heavenly Father is holy.

No comments:

Post a Comment