Hôm nay chúng ta đã bắt đầu Mùa Chay và chuẩn bị cho Mùa Phục Sinh, chúng ta hãy suy ngẫm về bí tích Hoà Giải. Đáng tiếc thay là nhiều người trong chúng ta không muốn đi xưng tội vì những lý do này hay lý do khác. Điều quan trọng là chúng ta phải nhận ra rằng những lời mời gọi chúng ta đến với sự sám hối, ăn năn không phải là một dịp để chúng ta" tự đặt mình xuống thấp", để người khác chối bỏ hoặc khinh bỉ chính mình vì những lỗi lầm và những thiếu sót hay có thể là tội phạm quá nghiêm trọng. Nhưng đó là việc tốt để chúng ta nghĩ về sự ăn năn như là một cơ hội để suy nghĩ về chính bản thân mình và mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa và do đó giúp chúng ta cải thiện mối quan hệ đó.
Ngày nay, chúng ta thường sử dụng cụm từ "cuộc sống có chất lượng ". Chúng ta có thể sử dụng và làm sáng tỏ cụm từ này để ám chỉ đến sự ăn năn và đến với toà giài tội: Nghĩa là chúng ta được mời gọi để phản ánh về chất lượng cuộc sống tinh thần của chúng ta, cuộc sống đức tin, hy vọng và tình yêu của chúng ta.
"Xin hãy tạo dựng cho tôi tấm lòng trong sạch, lạy Thiên Chúa, một khí phách mới, xin đặt vào lòng tôi." TV 51:12 . Những lời thánh vịnh từ bài đáp ca đã cho ta một suy nghĩ khác, có lẽ nhiều thử thách khó khăn hơn, nghĩ về sự Hoà Giải. Như Tiên tri Jeremiah đã dùng lời Thiên Chúa để an ủi chúng ta:"Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương." (Jeremiah 31: 3). Tình yêu của Thiên Chúa thì mãi mãi không thay đổi, suy đi tính lại, chúng ta phải thừa nhận rằng, mặc dù chúng ta không phải là người xấu, nhưng chúng ta thực sự không luôn luôn liên tục sống trọn vẹn trong tình yêu của chúng ta với Thiên Chúa.
"Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con một đức tin sống động, một niềm hy vọng vững chắc, một tấm lòng quảng đại, nhiệt thành, và một tình yêu tuyệt vời giống như Chúa. Để chúng con biết nhiệt tình và say mê trong suy nghĩ và ân sủng của Chúa, Xin ban cho chúng con có lòng từ bi đối với người khác, đặc biệt là những người đang thiếu thốn và đau khổ."
Wed 18th Feb 2015 ASH WEDNESDAY
As we begin our Lenten preparation for Easter, let us reflect on the sacrament of Confession. Unfortunately many people are reluctant to go to confession for various reasons. It is important to realize that a call to repentance is never an occasion to “put oneself down”, to reject or despise oneself because of faults and failings or even serious sins. It is much better to think of repentance as an opportunity to reflect on ourselves and our relationship with God and so to improve that relationship.
Nowadays, we often use the phrase “quality of life”. It is enlightening to use this phrase in reference to repentance and confession: we are invited to reflect on the quality of our spiritual life, our life of faith, hope and love. “A steadfast spirit renew within me”. These words from the responsorial psalm offer another, perhaps more challenging, thought about Confession. The prophet Jeremiah consoles us with God’s words: “I have loved you with an everlasting love, so I am constant in my affection for you” (Jeremiah 31:3). While God is forever constant, on reflection we will have to admit that, even though we are not evil people, we are not really so constant in our love of God.
Lord, create a pure heart in me; put into me a new and constant spirit.
Opening Prayer:
Lord Jesus, today I begin my Lenten journey. I will seek to please you and you alone with my sacrificial commitments. Help me to persevere during this time. I know that I am weak and subject to temptation. Fill my soul with your fortitude, so that I can make these resolutions truly an act of love to you.
Encountering Christ:
1. Remembering That We Are Dust: From of old, ashes have been a sign of humility and repentance. In the book of Jonah, the whole city of Nineveh put on sackcloth and sat in ashes, hoping this would move God to mercy. Repentance begins with remembering who we are without God. The words of the priest when he is administering the ashes help us to recall our lowly origins. God takes that dust and breathes life into it, with the unbelievable gift of the infused immortal soul. As we begin Lent, we cultivate a deep humility, realizing that God’s gifts are the source of whatever good we have and are.
2. Penance That Isn’t Hypocritical: The Gospel has a salutary warning. An occupational hazard for Christians is hypocrisy. We fall into hypocrisy when appearances are cultivated but the heart remains unconverted. We reduce the act of receiving ashes to an empty rite if we don’t embrace their meaning with our whole heart. May our humble and considerate love of others speak louder than even the ashes on our foreheads.
3. The Father Who Sees: Ultimately, our deeds must be for God and not for others. During this Lent, we have a wonderful opportunity to make resolutions and offer sacrifices of various kinds, but above all, let us go to our inner room to pray. We need to connect to the Father who sees us always and wants us to put all our love and effort into our relationship with him. Jesus speaks, too, about a reward: “Your Father who sees what is hidden will repay you.” There is no greater reward than simply being close to him!
Conversing with Christ: Jesus, I thank you for these ashes, a reminder today of my lowliness. May they stir in my soul feelings of remorse for my sins and faults, but with a total confidence that you are giving me the grace of repentance. Lord, cleanse my heart and make it more like yours!
Resolution: Lord, today by your grace I will offer my Lenten resolutions for my concrete intentions, but, above all to grow more in love with you.
Encountering Christ:
1. Remembering That We Are Dust: From of old, ashes have been a sign of humility and repentance. In the book of Jonah, the whole city of Nineveh put on sackcloth and sat in ashes, hoping this would move God to mercy. Repentance begins with remembering who we are without God. The words of the priest when he is administering the ashes help us to recall our lowly origins. God takes that dust and breathes life into it, with the unbelievable gift of the infused immortal soul. As we begin Lent, we cultivate a deep humility, realizing that God’s gifts are the source of whatever good we have and are.
2. Penance That Isn’t Hypocritical: The Gospel has a salutary warning. An occupational hazard for Christians is hypocrisy. We fall into hypocrisy when appearances are cultivated but the heart remains unconverted. We reduce the act of receiving ashes to an empty rite if we don’t embrace their meaning with our whole heart. May our humble and considerate love of others speak louder than even the ashes on our foreheads.
3. The Father Who Sees: Ultimately, our deeds must be for God and not for others. During this Lent, we have a wonderful opportunity to make resolutions and offer sacrifices of various kinds, but above all, let us go to our inner room to pray. We need to connect to the Father who sees us always and wants us to put all our love and effort into our relationship with him. Jesus speaks, too, about a reward: “Your Father who sees what is hidden will repay you.” There is no greater reward than simply being close to him!
Conversing with Christ: Jesus, I thank you for these ashes, a reminder today of my lowliness. May they stir in my soul feelings of remorse for my sins and faults, but with a total confidence that you are giving me the grace of repentance. Lord, cleanse my heart and make it more like yours!
Resolution: Lord, today by your grace I will offer my Lenten resolutions for my concrete intentions, but, above all to grow more in love with you.
No comments:
Post a Comment