Suy Niệm Tin Mừng Lễ Đức Mẹ Dâng Chúa Giêsu và Đền Thánh (1/2)
Lời cảnh báo quá rõ ràng: trước khi lần cuối cùng, Thiên Chúa sẽ sai thiên sứ của Ngài đến để cảnh báo dân người dân tẩy rửa quốc gia. Mặc dù mục đích là để làm sạch, không ai có thể trông đợi vào nó, vì đó cũng sẽ là một thời gian phán xét. Ngày trở lại của Chúa luôn luôn dự đoán với những sự sợ hãi hay lo sợ. Nhưng như thường lệ là mọi thứ sẽ thường bị đổi ngược..khhác nhau.
Trước hết, khi Chúa đến, Chúa dã mang than phân với hình dạng con người. Chúa Giêsu đã trở thành một trong chúng ta, Ngài cũng bị chia sẻ với chúng ta trong những giới hạn của con người và những điểm kém của chúng ta trong tất cả mọi thứ ngoài trừ tội lỗi. Ngài đã bị thử thách; phải vật lộn với cuộc sống; phải chịu đựng đau khổ, phiền toái như mỗi người chúng ta. Tất cả những điều này xẩy ra cho một mục đích: là để Ngài có thể cảm nhận như chúng ta để tỏ lòng thương xót với chúng ta trong những lần thất bại và trong những sư yếu kém của chúng ta. Ngài hiểu về con người với những sự yếu đuối của con người. Ngài có thể thong cảm với những kinh nghiệm con người của chúng tai thông qua của sự đau khổ của chính Ngài.
Chúng ta không cần phải lo sợ về những yếu đuối và sự sa ngã của mình. Chúng ta không phải sống trong nỗi sợ hãi của bản án đã định sẵn. Chúng ta có một người bạn và người anh luôn luôn đem ánh sáng làm rực một con đường cho chúng ta đi. Ngài luôn mong chờ để chào đón chúng ta và Ngài sẽ giúp chúng ta trong cuộc hành trình của chúng ta về nhà Chúa .
Trước hết, khi Thiên Chúa bước vào ngôi đền thờ, như một em bé yếu đuối, bất lực. Ngài đã tiếp xúc với tất cả những mối nguy hiểm đang đe dọa trẻ em trong độ tuổi rằng: chiến tranh, nạn đói, bệnh tật, và bạo lực. Nhưng ông Simeon đã công nhận rằng Ngài sẽ là ơn cứu rỗi, là niềm vui cho nhiều người, nhưng Ngài cũng làm cho nhiều người phải khó chịu vì Ngài là mối đe dọa cho người khác.
Tóm lại, Thiên Chúa đối với chúng ta, Ngài không chống lại chúng ta, Nhưng trong thực tế, Thiên Chúa là một người trong nhóm chúng ta. Chúng ta không bao giờ phải sợ hãi hay cảm thấy bị cô đơn.
Lạy Chúa, Xin cho chúng con cùng bước đi với Ngài trong mọi cuộc hành trình của đời con.
Suy Niệm SG 2016
The warning was clear: before the final times, God would send his messenger to warn people and to purify the nation. Although the intent was to purify, no one would look forward to it, as it would also be a time of reckoning. The Day of the Lord was always anticipated with a certain amount of dread or fear. As is often the case, things turned out differently.
First of all, when God came, it was in human form. Jesus became one of us, sharing in our human limitations and weaknesses in all things but sin. He was tested; he struggled; he suffered. All of this was for one purpose: so that he could be compassionate with us in our own failures and weaknesses. He understood what it was like to be human. He could relate to our experience through his own. We need not fear our failures and weaknesses. We do not have to live in dread of judgment. We have a friend and brother who has already blazed a path for us. He waits to welcome us and he helps us on the journey.
When God entered the temple, it was as a frail human child. He was exposed to all the dangers that threatened children in that age: war, famine, disease, and violence. But Simeon recognized that his coming would be joyful salvation for many, but very upsetting and threatening for others. The bottom line: God is for us, not against us — in fact, God is one of us. We need not ever fear or feel alone. Lord, walk with me on my journey.
Opening Prayer:
Lord, I present myself to you now as your devoted child. I love you, Lord, and humbly ask for whatever graces you have set aside for me today. I ask you to strengthen my desire to be exceptional in serving you more justly.
Encountering Christ:
1. Simeon—Righteous and Devout: Well before this moment in the Gospel, Simeon had persevered through a long journey. Like anything worth fighting for, this moment of encounter required effort on Simeon’s part. We are told in Luke 13:24, “Strive to enter through the narrow door, for many, I tell you, will attempt to enter but will not be strong enough.” Righteousness comes by way of humility and sacrifice, and by placing God first in our life. How willing are we to sacrifice comfort sometimes to make more room for the Holy Spirit in our life?
2. Offering God More Than He Asks of Us: In a homily from 2013, Pope Benedict XVI explained that it was not mandatory for parents to bring their firstborn to the temple, or make an offering. Mary and Joseph honored God by taking Jesus to the Temple, as well as making the sacrifice of “two young pigeons” (the offering of those with humble means). The Holy Spirit obviously knew that Joseph and Mary were the kind of parents to go the extra mile to honor God, leading to the fulfillment of the prophecy. When we offer God more than he asks from us, he blesses us superabundantly, and we fulfill his intention for us—we become holy.
3. A Sign That Contradicted: On this feast of the Presentation of the Lord, the church celebrates those who are living the vocation of consecrated life. In a culture that embraces norms of sexual promiscuity and material luxury, someone living a life of joy without these things is surely a sign of contradiction. Living a joy-filled life–set apart in service to God and others–speaks loudly to many restless hearts trying to fill the emptiness of a life without Christ. May the Lord bless consecrated souls and help us all to live a joyful life that honors Christ.
Conversing with Christ: Lord you know how comfortable I can be in this world, doing the minimum that is required of me at times. Help me to give a little more of myself so that I live in joy with you and can be an example to others.
Resolution: Lord, today by your grace I will add at least fifteen extra minutes of praise and thanksgiving to my normal prayer routine. I will also pray for strength and protection for those who have given their lives to God by consecrating themselves to his service.
Suy Niệm Tin Mừng Lễ Đức Mẹ Dâng Chúa Giêsu và Đền Thánh (Feb 2)
Mỗi một người trong chúng ta được Thiên Chúa đưa vào một cuộc sống riêng của mỗi người với một mục đích riêng và rõ ràng. Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta được chứng kiến cảnh Đức mẹ và Thánh Giuse dâng Chúa Giêsu trong đền thờ, và Thiên Chúa đã ban cho mỗi người một vai trò cụ thể như những người được nhắc tới trong Tin Mừng.
Qua người đạo đức như ông Simeon và và Bà Tiên tri Anna Thiên Chúa cho chúng ta thấy rõ ràng rằng Chúa Giêsu thật sự là Đấng Cứu Thế như lời Ngài đã hứa qua các Tiên Tri. Ông Simeon và bà Anna cũng nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự im lặng và cầu nguyện: họ cống hiến cuộc đời mình để cầu nguyện trước mặt Thiên Chúa.
Trong thế giới nhộn nhịp và hối hả của chúng ta hôm nay, chúng ta ít người có đủ thời giờ để cầu nguyện trong yên tịnh. Trong lời cầu nguyện của họ, Thiên Chúa đã hứa với ông Simeon và bà Anna rằng họ sẽ nhìn thấy Đấng Cứu Thế trước khi họ nhắm mắt. Và hôm nay Họ đã nhận được phần thưởng đó là đã nhìn thấy được Thiên Chúa của họ, " "Giờ đây, lạy Chúa, xin thả tôi tớ Người về, chiếu theo lời Người trong bình an, Bởi chưng mắt tôi đã thấy ơn Người cứu độ." (Lc 2: 29)
Lạy Chúa, xin giúp chúng con có được sự kiên nhẫn trong việc cầu nguyện và gíup chúng con biết chú tâm suy niệm sâu sắc hơn về lòng nhân ái và tình yêu thương của Chúa.
REFLECTION PRESENTATION OF THE LORD – SG 2nd Feb 2018
For centuries, the people of God waited for God’s messenger, the one who would usher in the final days. Malachi described him as one that would purify the temple and priesthood. He would come in the spirit of Elijah, and prepare the people to meet God. In the New Testament, he was associated with John the Baptist.
We all wait expectantly, but patience is difficult for most people. Jesus asks us to be prepared always, so that we might be ready to meet him whenever he comes. Jesus is a compassionate and faithful high priest because he suffered and struggled, and his testing was real. He is like us in all things but sin. Our own suffering and struggle should make us compassionate and merciful towards others, just like Jesus. The Lord entered the temple, as the prophecy in Malachi promised. Jesus was presented to the Lord and the proper offering made, in accordance with Jewish law.
Two individuals — Anna and Simeon — recognized Jesus and proclaimed him. They had been waiting patiently and attentively — and that is a mark of holiness. They listened and watched with great sensitivity and attention, without distraction. Their vigilance was rewarded, just as ours will be, when we learn to wait on the Lord. Lord, teach me to wait patiently.
No comments:
Post a Comment