Suy Niệm Thứ bảy 27th Thường Niên.
Bài đọc thứ nhất là một phần của lời cầu nguyện chung
của cộng đồng người Do Thái thời kỳ đó. Qua
những lời nguyện này dân Do Thái đả được Thiên Chúa Yavê của họ đảm
bảo với họ rằng những chiến tranh và đau khổ mà họ đang trải qua sẽ được chấm
dứt.
Thiên Chúa đã hứa ban cho họ sự phục hồi
trong tương lai. Và
chẳng bao lâu nữa, phước lành cuêa Thiên Chúa sẽ tuôn đổ ra trên những người
Do Thái và trên xứ sở của họ. Trong
thời gian này, lời cầu nguyện của hoọ cũng Thiên Chúa dang tay hành động trừng
phạt trên những kẻ thù của Dân Do Thái.
Thiên Chúa Yavê sẽ tập hợp tất cả các quốc
gia này để phán xét tại "Thung lũng Giô-sa-phát", ngôn ngữ dược dùng để chỉ đến cụm từ tiếng
Do Thái (Hebrew) "sự Phán xét của Thiên Chúa".
Những hình ảnh trong bài đọc này được sử
dụng cho sự phán xét của Thiên Chúa Yavê như là hình ảnh của một trận chiến. Các
danh từ được dùng liên quan đến việc thu hoạch mùa màng hay đó là hình
ảnh trong mùa gặt hái, chẳng hạn như "đặt lưỡi liềm vào" và
"đến và bước đi" được sử dụng để xác định cuộc chiến khốc liệt của
Thiên Chúa đối với kẻ thù của người Do Thái.
Kết hợp những điều này thì đây là ý
tưởng về ngày sắp đến của Thiên Chúa, khi Chúa "rống lên từ Sion" và
"làm cho tiếng của Ngài được nghe vang dội từ Jerusalem". Bằng
cách này, Thiên Chúa đã bảo đảm với dân Do Thái là sự an toàn của họ khi họ
biết rằng Chúa là "Thiên Chúa của họ". Bởi
vì như lời hứa của Ngài, Ngài sẽ phục
hồi dân tộc Do Thái dân riêng của Ngài.
Với sự trở lại của Chúa Jêsus, lời hứa với
người Do Thái đã được Thiên Chúa thực sự đã được thực hiện.
Khi
một người phụ nữ trong đám đông kêu lên với sự ngưỡng mộ của bà đối với những
việc làm và trí tuệ của Chúa Giêsu bằng cách khen ngợi người mẹ, người đã mang
Ngài vào thế giới của chúng ta, Chúa Giêsu nhắc cho bà ta và tất cả
chúng ta là sự may mắn và phúc lành thật sự đến trong việc nghe lời Chúa
và giữ biết giữ lời Chúa . Sau cùng, phước lành và sự an toàn của chúng
ta không phải được bắt nguồn từ nơi con người, mà được đến từ nơi Thiên
Chúa Yavê.
REFLECTION
Saturday 27th Ordinary Time
The passage in the
first reading is part of Jewish communal prayer of that period. Through it, the
people are assured that the sufferings undergone by them will come to an end.
God has promised
them a future restoration. Soon, new blessings will pour forth on the people
and on the land. At this point, the prayer also invokes God’s action on the
enemies of Israel.
God will assemble
all these nations for judgement at the “Valley of Jehoshaphat”, a term
connected with the Hebrew phrase “Yahweh judges”.
Here, the image used for God's
judgement comes in a form of a battle. The terms associated with harvest, such
as, “put the sickle in” and “come and tread”, are used to identify the fierce
battle to be waged by God against the enemies of Israel.
Closely linked to
this is the idea of the imminent day of the Lord, when the Lord “roars from
Zion” and “makes his voice heard from Jerusalem”. In this way, God assures the
people that their ultimate security lies in knowing that the Lord is “your
God”. His promises will be restored on Israel on the day of His coming.
With the coming of Jesus, God’s
promise to Israel has indeed come to fulfillment. When a woman in the crowd
cries out her admiration for Jesus' deeds and wisdom by praising the mother who
had brought him into the world, Jesus reminds her that true blessedness comes
from hearing the word of God and in keeping it.
Ultimately, our blessings and security
come not from human sources, but from God Himself.
Now we can give thanks
to our Lord Jesus for helping us depend on Him alone because He is God Himself..
No comments:
Post a Comment