Hầu hết chúng ta đã quá coi thuờng về sự
kỳ diệu của thị giác, thính giác cũng
như xúc giác, vị giác và khứu giác, đó là các giác quan thông thường của chúng
ta. Và đôi khi chúng ta có thể rất nhạy cảm đối với người đang thiếu một giác
quan trên hoặc thiếu đi những giác quan khác trên thân thể họ. Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể
tưởng tượng sự tò mò của mà người hành khất mù ở thành Giê-ri-cô muốn biết những
gì đang xảy ra xung quanh mình? Chúng ta có thể tưởng tượng được cảm xúc của
anh mù khi kêu xin Chúa Giêsu xin Chúa để ý và thương hại đến anh ta, và sau đó
lại bị những người chung quanh quở mắng và bảo anh im đi? Cảm
xúc của chúng ta khi được chính Chúa Giêsu hỏi riêng mình, "Anh muốn tôi
làm gì cho anh?" . Người hành khất mù biết rõ trong lòng những gì anh muốn
xin: "Lạy Chúa, xin vui lòng cho tôi được thấy."
Còn phần chúng ta thì sao? sự mù lòa tâm
linh của chúng ta có thể rất phổ biến trong cái xã hội và nền văn hóa của chúng
ta hôm nay hơn là cái nhìn trong tâm
linh thực tại nơi chúng ta. Vì vậy, nhiều người trong chúng ta đã mù quáng bởi
chủ nghĩa nhân bản thế tục như Thánh
Phaolô đã viết "vì tên ác thần của đời này đã làm cho tâm trí họ ra mù
quáng" (2 Cor 4:4). Không cần biết nếu chúng ta mù quáng như những người
Pha-ri-si tự xưng công chính (Lc 18:09 ff), cái giàu sụ của người đàn ông giàu
có trong Phúc Âm Luca(Lc 18:18 ff), chúng ta có thể khôi phục cái nhìn tâm linh của chúng ta, như
Chúa Giêsu cũng muốn nói với chúng ta: "Bạn hãy thấy đi! Lòng tin của bạn
đã chữa bạn"(Lc 18:42) nếu chúng ta sẵn sàng chạy đến với Chúa và đặt trọn
niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa
No comments:
Post a Comment