Người quản lý bất lương được khen ngợi không
phải vì việc quản lý sai phạm tài sản của chủ nhân, nhưng sự khôn ngoan sắc sảo
trong việc biết tìm cách giải quyết những thảm họa cá nhân và đảm bảo việc làm
sinh kế trong tương lai. Một người khôn ngoan biết nắm lấy một tình huống quan
trọng và biết tình cách phân giải, và quyết tâm để tránh khỏi những tổn thất
nghiêm trọng hoặc thảm họa sẽ xảy ra.
Điểm mà
Chúa Giêsu quan tâm ở đây còn quan trọng hơn là một cuộc khủng hoảng tài chính,
kinh tế. Nhưng mối quan tâm của Chúa đây là chúng ta cần ngăn ngừa sự khủng
hoảng tinh thần và thảm họa đạo đức cá nhân của chúng ta qua các việc thực hiện
đức tin và biết lo xa. Nếu Kitô hữu biết sử dụng tài năng và công sức của mình
cho cuộc sống tâm linh mà có nhiều hiệu quả cho đời sau như họ đã làm cho những
vấn đề ở trần thế, thì thực sự chính họ
đã đạt được kết quả tốt đẹp hơn cho cả hai, trong cuộc sống này và cuộc
sống đời sau. Thật sự, sự giàu có không
phải bao gồm những gì chúng ta đang có trong tay , nhưng là những gì chúng ta
bố thí và cho đi. Người có của, có tài sản nhiều là người có nhiều trách nhiệm
lớn lao. Chúa mong muốn chúng ta sử dụng tài sản Chúa ban một cách trung thực
và có trách nhiệm và biết dùng tài sản này vào việc phục vụ chính mình và phục
vụ những người khác nữa.
Chúng ta thuộc về Thiên Chúa và tất cả những gì
chúng ta có cũng điều thuộc về Thiên Chúa, vì Chúa đã ban cho chúng ta tất cả.
Chúa mong muốn chúng ta sử dụng những gì Chúa ban cho một tốt đẹp và hữu ích để chúng ta có thể hướng
tới đời sau trên nước trời. Tình yêu của
Thiên Chúa rất rộng lượng và vô biên, Chúa tự ban cho những ai biết chia sẻ
những ơn lành của Ngài ban với người khác. Còn những người Pha-ri-siêu thì
không, trong lòng họ đã không có chỗ cho Thiên Chúa và những người khác.!.
No comments:
Post a Comment