Tuesday, November 8, 2011

Thứ ba tuần 32 Thường Niên

Phúc âm hôm nay Chúa Giêsu đã dùng câu chuyện đề giải thích cho chúng ta biết là Chúa không bao giờ có thể mắc nợ chúng ta. Chúng ta phải nghĩ rằng chúng ta là phận tôi tớ của Chúa, như Chúa Giêsu có nói trong Phúc Âm Matthew " Đến để phục vụ, chứ không phải để được phục vụ".(Mt 20:28)

Phục vụ Chúa qua tha nhân là nghĩa vụ tình nguyện chứ không bắt buộc, đó là nghĩa vị thiêng liêng. Chúng ta có thể tự nguyện phục vụ cho đất nước hay có thể bị bắt buộc làm việc nghĩa vụ theo luật định . Tương tự giống như thế, Thiên Chúa mong mỏi chúng ta thờ lạy và tôn kính Ngài , và Ngài vui lòng chấp nhận cuộc đời dâng hiến của chúng ta trong các việc phục vụ Ngài và tha nhân. Điều làm đẹp lòng Thiên Chúa là tình yêu của chúng ta bày tỏ qua những món quà tự hiến. Tình yêu đích thực chính là hy sinh, quảng đại và vị tha.

Làm thế nào chúng ta có thể thương yêu mọi người một vô vị lợi và vô điều kiện?
Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng chính Thiên Chúa là tình yêu (1 John 4:16) bởi vì chính Thiên Chúa là người đã ban cho chúng ta sự sống và tất cả những gỉ thuộc về chúng ta. Vì tình yêu mà Thiên Chúa đã tạo dựng nên chúng ta trong tình yêu và Ngài đã lấp đầy tâm hồn chúng ta với tình yêu vô biên để chúng ta biết cùng chia sẽ với những người khác một cách bất vị lợi. (Rô-ma 05:05).

Thư của Thánh Gioan viết: "Nếu chúng ta yêu thương nhau, thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta,và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo." (1 Gioan 4:12). Thiên Chúa tôn vinh người tôi tớ trung thành, những người biết yêu thương và phục vụ những người khác trong bác ái. Chúa luôn luôn sẵn sàng làm việc với chúng ta và Nhờ đó mà vinh quang của Ngài được tỏa sáng. Tuy nhiên, chúng ta phải nhớ rằng Thiên Chúa không bao giờ mắc nợ chúng ta và Ngài không bao giờ có thể được mang ơn chúng ta vì thế chúng ta không có quyền đòi hỏi sự bồi hoàn nơi Thiên Chúa. Tình yêu của Ngài buộc chúng ta dành cho Ngài tất cả những gì tốt đẹp nhất nơi chúng ta! Và khi chúng ta đã cố gắng tột bậc, chúng ta đã đơn thuần hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta. Chúng ta không bao giờ có thể vượt qua Thiên Chúa trong việc làm phúc đức của chúng ta bởi vì Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta vô bờ, vô bến, không có thước nào có thể đo được cái tình yêu này

No comments:

Post a Comment