Có bao giờ chúng ta cố gắng tìm cách giúp đỡ những người khác đến gần với Chúa?
Trong bài Phúc Âm hôm nay, Khi một số cha mẹ đưa con cái của họ đến với Chúa Giêsu và muốn Chúa Giêsu đặt tay trên chúng, chúc lành cho chúng, vì họ tin rằng Chúa có quyền năng chữa lành tất cả dù là thể chất hay tinh thần, nhưng họ đã bị các môn đệ ngăn cản.
Chúa Giêsu, đã quở trách các môn đệ của mình vì đã ngăn cẳn các trẻ em đến với Ngài. Chúng ta chắc rằng, các môn đệ không phải không muốn các em đến với Chúa, nhưng các môn đệ không muốn cho các em tới gần Chúa Giêsu vì các ngài sợ các em lớn tiếng làm ồn ào và gây phiền toái cho việc giảng dạy của Chúa. Nhưng ngược lại, Chúa Giê-su vui mừng khi được tiếp đón những đứa trẻ này và ngài đã chứng minh rằng tình yêu của Thiên Chúa không có một giới hạn nào cả, không có sự kỳ thị già trẻ hay lớn bé. Tình yêu của Thiên Chúa được mở ra rộng rãi cho tất cả mọi người, kể cả trẻ em. Không ai là người không quan trọng đối với Thiên Chúa.
Chúa Giêsu, muốn đến với mỗi người chúng ta, đến từng cá nhân vì Chúa muốn trực tiếp liên hệ đến mỗi người chúng ta bằng với tình yêu của Ngài, bằng với quyền năng và ơn chữa lành của Ngài,. Nhưng chúng ta có luôn sẵn sàng tìm đến với Chúa không?. Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta đang quá bận rộn với những lo lắng vì miếng cơm, manh áo. Chúng ta đang bận rộn trong sự ồn ào của thế giới đang đảo lộn hôm nay, của huởng thụ, của tiện nghi thông tin, internet.. tất cả những thứ đó đang làm ngăn cản chúng ta đến với Chúa. Cũng như các mộn đệ của Chúa, Chúng ta phải nhượng bộ, hy sinh một phần nhu cầu vật chất để tìm cách đến với Chúa. Hãy để tâm hồn chúng ta đến gần Chúa, để Chúa có cơ hội vỗ về an ủi tâm hồn chúng ta và ban ơn lành của Ngài xuống cho chúng ta
No comments:
Post a Comment