Friday, August 12, 2011

Chúa Nhật Thứ 20 Thường Niên


Bạn đã bao giờ cảm thấy bị Chúa bỏ rơi làm ngơ với những gì bạn kêu xin?
Đoạn Phúc âm hôm nay này mô tả đây là dịp duy nhất mà Chúa Giêsu rao giảng tin Mừng ở bên ngoài lãnh thổ Do Thái. (Tyre và Sidon năm mươi dặm về phía bắc của Israel vẫn còn tồn tại ngày nay ở Lebanon hiện đại.)

Một người phụ nữ ngoại giáo, một người nước ngoài không phải là một thành viên của những người Do Thái, đã đến với Chúa Giêsu và cầu xin Chúa giúp đỡ và xin cứu đứa con gái bị quỷ ám của mình. Bà xưng hô Chúa Giêsu là Chúa và là Con của vua David. Bà nhận ra rằng Chính Chúa Giêsu là người đã được xức dầu của Thiên Chúa, người sẽ mang lại ơn chữa lành và ơn cứu độ, không chỉ cho dân Israel mà thôi, mà còn cho cả dân ngoại nữa. Bà cầu khẩn xin Chúa Giêsu tỏ lòng thương xót và từ bi để chữa cho đứa con gái của bà đang bị quỷ ám.

Từ lúc ban đầu, Chúa Giêsu dường như không quan tâm đến bà ấy, và điều này làm cho các môn đệ cảm thấy xấu hổ. Chúa Giêsu làm bộ như thế để thử lòng người phụ nữ cũng như để đánh thức niềm tin nơi bà ấy. Khi bà ấy vẫn khăng khăng cầu xin Chúa Giêsu chữa lành con gái của mình, Chúa Giêsu trả lời rằng: “không nên lấy thức ăn của con cái trên bàn mà vứt xuống đất cho chó.”

Chúa Giêsu đã có ý nghĩ gì khi nói ra câu này?
Thời đó, Người Do Thái thường coi những người dân ngoại như là "những con chó ô uế" vì họ tôn thờ thần tượng,  họ dùng súc vật để tế quỷ thần, và từ chối Thiên Chúa. Đối với những người Hy Lạp, "con chó" là một biểu tượng ô danh và được sử dụng để mô tả những người không biết xấu hổ và những người phụ nữ táo bạo.

Chúa Giê-su đã được Thiên Chúa Chúa gởi đến để dạy dỗ và nuôi dưỡng con cái nhà Israel với thức ăn chính mà thật sự là của cuộc sống của chính Ngài. Vì chính thân xác của Ngài sẽ mang lại ơn chữa lành, hòa giải bền lâu với Thiên Chúa. Người phụ nữ Cannan khiêm tốn này đã không chán nản, thất vọng với cách từ chối của Chúa Giêsu. Nhưng bà vẫn mãi bền tâm vững chí với lời cầu xin cho con gái mình được ơn chữa lành những cơn quỹ ám, Bà ta chỉ cầu xin Chúa Giêsu cho bà một tý "mảnh vụn rơi từ bàn" cho "những con chó nhỏ".

Chúa Giêsu ca ngợi người phụ nữ này vì đức tin vững mạnh của bà vào Chúa và tình yêu của bà đã dành cho cho đứa con đang đau khổ của bà. Bà đã sẵn sàng để bị từ chối, bị kinh bỉ để cho người thân yêu của mình được ơn chữa lành. Bà cũng đã kiên trì bất khuất nhịn nhục trong phận hèn mọn. Đức tin của bà đã tăng thêm nhiếu hơn khi được tiếp xúc với con người của Chúa Giêsu. Bà đã bắt đầu và kết thúc lời cầu khấn với sự cung kính qua việc quỳ xuống và sấp mình vào đầu gối trong lời cầu nguyện tôn kính Thiên Chúa là Thiên Chúa hằng sống.  

Không có ai đã tìm kiếm và cầu xin Chúa Giêsu với niềm tin mà đã bị tử chối mặc cho người đó là Người Do Thái hay Dân Ngoai. Chúng ta hãy đến với Chúa trong niềm tin, trong tình yêu chân thành và trong sự khiêm nhượng, Chúa sẽ đến và ban ơn lành của ngài xuống cho chúng ta vào những giây phút bất ngờ mà chúng ta không thể biết được. Chúa sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta đâu!

No comments:

Post a Comment