Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần thứ 4 Mùa Chay (John 4:43-54)
Qua bài Tim Mừng hôm nay chúng ta thấy Viên quan chức của hoàng gia tìm đến với Chúa Giêsu để xin Ngài cứu chữa đưá con trai sắp chết của mình. Ông nhún nhặn, khiêm hạ trước Chúa Giêsu, Mặc dù Chúa đã thứ thách ông ta với những câu hỏi như những sự chỉ trích của người Do thái là ông ta đi tìm kiếm niến tin qua những dấu lạ và những kỳ diệu mà Chúa đã thữc hiện/, Nhưng viên quan chức hoàng gia vẫn một mực khiên tốn, kiên quyết đến xin Chúa Giêsu với một tin tưởng trong sự khiêm nhu. "ông hãy về đi, con ông sẽ sống". Không lời chấn vấn, không một sự nghi ngờ, Nghe lời Chúa ông ta ra về với niềm tin hoàn toàn phó thác nơi Chúa và với đức tin đó dủ chỉ một lời nói suông thôi mà ông đã vui mừng khi nhìn thấy người con của ông đã được cứu sống.
Ngày hôm nay, chúng ta cầu nguyện với Cha của chúng ta ở trên trời nhân danh Chúa Giêsu Kitô ta để cầu xin cho những ước muốn của chúng ta có thể được thành tựu. Có lẽ chúng ta không thể đạt được những ước muốn hay kỳ vọng đó là vì chúng ta thiếu sự khiêm tốn, tin tưởng và quyết tâm. Chúng ta có thể không giống như viên quan chức của hoàng gia, đã quên cái TÔI, cái tự cao, tự đại của chúng ta trước Chúa Giêsu. Vì thể để lời cầu xin của chúng ta được Chúa nhân lời, chúng ta phải học hỏi nơi viên quan chức đó để có một nhân đức khiêm tốn, thành thật và phảo có một Đức tin đơn sơ như em bé, nhưng dũng cảm trong Chúa. Chúng ta nên biết siêng năng cầu nguyện để biết sẵn sàng để chấp nhận và tuân theo bất cứ những gì mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Mùa Chay nhắc nhở chúng ta phải biết ăn năn, thống hối và tránh xa tội lỗi để chúng ta có thể nhận được vinh quang của Chúa Kitô phục sinh. Trong lời cầu nguyện hàng ngày của chúng ta, chúng ta không nên cầu xin Chúa cho chúng ta những gì mà chúng ta đã có; chúng ta hãy xin cho chúng ta có được một trái tim đầy sức mạnh, sự hiểu biết và kính sợ Chúa, để chúng ta có thể trở thành con cái Thiên Chúa và làm hài lòng Ngài trong Thành Thánh Jerusalem mới (Is 65:18).
Lạy Chúa, xin giúp chúng con củng cố đức tin của chúng con trong Ngôi Lời của Thiên Chúa.
Monday 4th Sunday of Lent
The royal official sought help from Jesus to heal his son, who was near death. He meekly went to see Jesus himself. Though apparently criticized as looking for signs and wonders without faith, the royal official resolutely petitioned Jesus without showing any trace of being offended. He left without a word. His faith in the Lord fulfilled his call.
Today, we pray to our heavenly Father in the name of Jesus Christ expecting our wishes can be fulfilled. It is perhaps this expectation that we lack the humbleness and determination, as seen from the royal official, of letting go our own ego before Jesus. The childlike and stout-hearted faith in the Lord is something we must learn from him. We should pray to accept and follow whatsoever is conferred on us by the Lord.
Lent reminds us to repent, and to stay away from sinning in order to receive the glorification of the risen Christ. In our everyday prayer we should not ask for that which we already possess; let us ask for a heart full of strength, of understanding and of fear of the Lord, so that we may become the children of God who delight him in the new Jerusalem (Is 65:18). Lord, help me to strengthen my faith in the Word.
Monday 4th Sunday of Lent
Opening Prayer: Jesus, thank you for coming to set things right in my life. Help me to have faith in your holy word and its saving power.
Encountering Christ:
1. The Power of Intercessory Prayer: Even from a distance, Jesus’ word was enough to save the royal official’s son. The father came to Jesus in search of his mercy and grace for his child. This shows the power of intercessory prayer. We can trust in Jesus to take care of us, our loved ones, and every other problem that seems bigger than we are. We can abandon ourselves to the Father’s providential love and care for us because God is good! We might not experience immediate answers or healing, but no prayer ever goes unanswered. Each prayer is answered according to God’s will. Even when we do not know how to pray, all that is necessary is to come to Jesus in faith, as the royal official did in this passage. When we have no words for prayer, the Holy Spirit takes care of the rest: “Likewise the Spirit helps us in our weakness. For we do not know what to pray for as we ought, but the Spirit himself intercedes for us with groanings too deep for words. And he who searches hearts knows what is the mind of the Spirit, because the Spirit intercedes for the saints according to the will of God. And we know that for those who love God all things work together for good, for those who are called according to his purpose” (Romans 8:26-28). Indeed, everything that occurs in our life works together for our good when we seek God’s will and trust in his mercy.
2. Necessary Faith: Actually, Jesus’ word plus one other thing was necessary for the boy’s healing: faith. The father’s faith in Christ saved his son: “The man believed what Jesus said to him.” Faith is necessary for healing and salvation. God’s grace is the element at work in healing and salvation, but our belief in his grace is essential. St. Paul teaches about this relationship between grace and faith: “For by grace you have been saved through faith. And this is not your own doing; it is the gift of God, not a result of works, so that no one may boast. For we are his workmanship, created in Christ Jesus for good works, which God prepared beforehand, that we should walk in them.” Notice that we were created specifically for the good works that God has prepared for each one of us. It is our duty and privilege to walk in these good works. These works do not save us, but they are proof of a faith that is fully alive: &l dquo; What good is it, my brothers, if someone says he has faith but does not have works? Can that faith save him…So also faith by itself, if it does not have works, is dead” (James 2:14, 17). St. Teresa of Avila wrote, “Christ has no body now on earth but yours.” Let us live in grace and walk in the good works that God has planned for us.
3. Gather Grace: Good kings solve the problems of the kingdom and Jesus came to restore order as part of his kingly role. Isaiah prophesied that the Messiah would restore health and order to Israel: “The deaf shall hear. The blind shall see. The lame shall walk. The desert will bloom. The weak and fearful will become strong and brave” (cf. Isaiah 35). God still restores health and order to his children today through his grace, which we can access when we notice it at work in our lives and cooperate with it. We can imagine God’s grace like flowing water from the tap. The water is always there, ready to be poured out. In order to gather the grace, we have to hold a cup under the faucet and turn on the tap. This shows how we participate in God’s grace. We recognize it is there, open ourselves to its working in our lives, and then believe and trust in its power.
Conversing with Christ: Christ my King, thank you for coming to restore me and for pouring your grace out upon me. I am sorry for the times when my faith has been lacking and when I have not come to you in search of your grace. Jesus, I know that all things are possible when I trust in you. I want to believe even more deeply. Please help me in the places where I do not believe and am lacking in trust of your loving care for me (cf. Mark 9:23-24).
Suy Niệm Thứ Hai Tuần thứ 4 Mùa Chay (John 4:43-54)
Đức tin là một hành động mà chúng ta hoàn toàn tin tưởng và giao phó bản thân mình cho Thiên Chúa một cách tự do vì Ngài yêu thương chúng ta. Ngày nay, kiến thức khoa học có tân tiến và tối tân nhưng vẫn chưa đủ khả năng riêng chính nó. Chúng ta không chỉ cần thức ăn phần xác, nhưng chúng ta cần tình yêu, ý nghĩa và hy vọng. Đức tin cho chúng ta chính xác điều này: nó là một uỷ thác tự tin để một "Bạn", là người Thiên Chúa, Đấng mang lại cho tôi một sự chắc chắn khác nhau, nhưng không kém phần rắn hơn mà xuất phát từ tính toán chính xác hoặc từ khoa học.
Đức tin không phải là một sự thừa nhận trí tuệ đơn thuần của con người với sự thật cụ thể về Thiên Chúa, đó là một hành động mà tôi giao phó bản thân mình một cách tự do để một Thiên Chúa là Cha và những người yêu thương tôi, đó là tuân thủ một "Bạn" người mang lại cho tôi hy vọng và tin tưởng.
Thiên Chúa đã tiết lộ rằng tình yêu của mình cho con người, cho mỗi người chúng ta, là vô biên: trên thập giá, Chúa Giêsu Nazareth, Con Thiên Chúa làm người, cho chúng ta thấy một cách rõ ràng nhất có thể cách xa tình yêu này đạt, thậm chí đến món quà của mình, thậm chí đến sự hy sinh tột.
REFLECTION 2017 – MONDAY, 4th Week of Lent
How is your health? Do you have any serious illness? Or you may be depressed? We all wish to be healed of our pains, sufferings and sickness.
In today's Gospel reading Jesus cures the seriously ill son of an official at Capernaum. He had asked Jesus to come and heal his son. When Jesus told him his son would live, with faith in Jesus' word he returned home and, upon his return was told his son had recovered at the hour Jesus said his son would live. "And he became a believer, he and all his family."
Like the official, we are called to have faith in God and his Son Jesus who came to redeem us. Like the official, we are called to have faith that God cares for us in the same way that Jesus cared for the official and his ill son. We are called to have faith in God and in the power of prayer, that, though God may not answer our prayer, precisely to give what we have prayed for, God listens and answers our prayers because he is our heavenly Father who loves and cares for us.
No comments:
Post a Comment