Suy Niêm Thứ Sáu sau Thứ Tư Lễ Tro (Is. 58:6, Matthew 9:14-15 ).
Trên thực tế sự chay tịnh là một việc làm rất có giá trị và hiệu quả của đời sống tinh thần, Việc chay tịnh giúp chúng ta làm chủ được những sự ham muốn của chúng ta và khắc phục những tật xấu nơi chúng ta. Việc ăn chay còn giúp chúng ta đổ bỏ đi (empty) tất cả những rắc rưới trần thế như niềm tự hào, lòng ích kỷ trong tâm hồn của chúng ta để chúng ta có thể mở rộng tâm của chúng ta để đón nhận lời của Thiên Chúa. Việc ăn chay cũng giúp cho chúng ta thấy rõ hơn về những yếu điểm của chúng ta. Đó thực sự là một cuộc chiến tranh tinh thần chống lại những sự ác đang tiềm ẩn ngay trong tâm hồn của chúng ta.
Trong bài đọc Thứ Nhất hôm nay, Tiên Tri Isaia cho chúng ta biết là:Thiên Chúa cảnh báo chúng ta là cần phải để ý và chống lại mối nguy hiểm trong việc ăn chay. Sự nguy hiểm đó là gì? Ăn chay có thể là một mối nguy hiểm và thiệt hại cho đời sống tinh thần của chúng ta, nếu như chúng ta ăn chay với những mục đích riêng, có nghĩa là chúng ta xem việc ăn chay này như là một cách để tự khoe khoang hay tự biện hộ chính mình. Cách tốt nhất để tránh sự nguy hiểm ấy là chúng ta cần phải biết hãm mình, làm việc tông đồ giúp nguời với tấm lòng từ tâm, bằng tất cà những khả năng mình sẵn có. Việc ăn chay sẽ mang lại cho chúng ta những hoa quả tinh thần tuyệt vời khi chúng ta biết quay lưng lại với chính bản thân mình để làm những việc bác ái, xã hội với lòng biết thương xót đến người khác.Nếu không thì việc ăn chay này sẽ trở thành vô nghĩa, như Tiên tri Isaia khiển trách những người ăn chay mà chỉ biết tranh giành ảnh ưởng, cãi nhau và chưởi bới nhau vì mối lợi riêng tư.. Hơn nữa, việc ăn chay phải được thực hiện trong một ý thức với giá trị cao hơn trong tâm hồn chúng ta.
Mỗi Mùa Chay, chúng ta được mời gọi để tẩy sạch tâm hồn và bản thân để sống lại như là một người Kitô hữu tốt hơn trong Chúa Nhật Phục Sinh. Vì vậy, chúng ta nên phải chọn lựa sự ăn chay của chúng ta như thế nao trong Mùa Chay Thánh này?
Lạy Chúa, xin vì việc ăn chay, hãm mình và những việc làm bác ái từ tâm sẽ mở rộng tâm hồn của chúng con để chúng con biết đón nhận được quyền năng và ơn chữa lành trong tình yêu của Chúa . Lạy Chúa, chúng con biết rằng những tội lỗi và sự những thiếu xót của chúng con luôn luôn đi trước chúng con, Vì vậy, Lạy Chúa xin Chúa chấp nhận trái tim tan vỡ và lòng khiêm tốn của chúng con và ban cho chúng con đươc ơn tha thứ.
Friday after Ash Wednesday
“This, rather, is the fasting that I wish,” (Is. 58:6).
Fasting is a very valuable and fruitful practice of spiritual life. It is through fasting that we master our desires and overcome our vices. It is fasting that also helps us to empty our hearts from earthly “rubbish” and pride in order to be totally open to God’s voice. However, anyone who has ever fasted even for a short time, knows how difficult this practice is. Many times temptations attack us more often when we fast. Fasting also shows us more clearly the whole truth about our weaknesses. It is a real spiritual battle against evil that is in us and around us.
In today’s reading from the Book of the Prophet Isaiah God warns us against another danger of fasting. What is this danger? Fasting always brings harm to our spiritual life when we carry out our own pursuits that means when we see it as a way of self-perfection or self-justification. The best way to avoid this danger is the way of charity. Fasting will bring wonderful spiritual fruit when I turn away from myself in order to do the work of mercy — releasing those bound unjustly, setting free the oppressed and not turning my back on my own. Lord, may fasting and acts of charity open my heart to the healing power of Your love. O Lord, I know my offense; my sin is always before me. Accept, O Lord my broken and humble heart and grant me Your forgiveness.
Friday after Ash Wednesday
Opening Prayer: Lord, we are at the beginning of Lent, and I already doubt my ability to keep a Lenten fast. Help me, Lord, to grow in all the virtues, but most especially during Lent to grow in the virtues of temperance, fortitude, and perseverance.
Encountering Christ:
1. Fasting Much: The question that John the Baptist’s disciples asked Jesus was like the one asked of God in the first reading from the prophet Isaiah, “Why do we fast, and you do not see it? Afflict ourselves, and you take no note of it?” Why is fasting such an affliction? Why do we think it merits special attention from God? By fasting from our selfish attachments, we wage a tough battle against formidable forces: the three enemies of the soul: the world, the flesh, and the devil. It is reasonable to want assurance from God we are gaining spiritual graces! The Catechism tells us that fasting “ensures the times of ascesis and penance which prepare us for the liturgical feasts and help us acquire mastery over our instincts and freedom of heart” (CCC 2043). According to St. Josemaría Escrivá, “Fasting allows the soul to fly.”
2. The bridegroom: “Can the wedding guests mourn as long as the bridegroom is with them?” seems like a strange response to the question asked, but Jesus was speaking particularly to the disciples of John the Baptist. Jesus’ disciples, whom he referred to here as the wedding guests, enjoyed an intimate personal relationship with him. Jesus was taking this opportunity to proclaim to John the Baptist’s disciples that he is the bridegroom, the Messiah they have been anticipating. Jesus’ response was their answer: his disciples did not fast because they found the goal of fasting—God.
3. Then They Will Fast: When Jesus Christ, the Word of God, spoke, every word was rich in meaning. By saying, “The days will come when the bridegroom is taken away from them, and then they will fast,” Jesus was both preparing his followers for his death and declaring that fasting was to remain as a practice for the faithful. “Do not think that I have come to abolish the law or the prophets. I have come not to abolish but to fulfill” (Matthew 5:17). Our fasting is not only a personal and singular fight against temptation; Jesus fights in us for us, and we join Jesus in his saving mission for the world. In fasting, the Church as the bride of Christ joins her bridegroom in conquering evil and rescuing souls, including our own!
Conversing with Christ: Lord, you know all the things I choose in preference to you. I want to be your disciple. I want to join in your plan of salvation for the world. What do you want me to fast from so I can become more like you? In, with, and through you, I want to help feed the hungry, give sight to the blind, set captives free, and spread the Gospel.
Resolution: Lord, today by your grace I will choose at least one thing (food, social media, television, alcohol, etc.) that I am very attached to and give it up for the rest of Lent. If I fail, I will try again.
REFLECTION 2017 Friday after Ash Wednesday
Both readings today for the Friday after Ash Wednesday at the beginning of Lent speak of fasting. On Ash Wednesday the Gospel reading reminded us of three traditional practices for Lent: fasting, prayer and almsgiving.
In the first reading from the prophet Isaiah the Lord castigates the people of Israel for their wickedness and unfaithfulness to their covenant with God. They were a sinful people. Though they fasted, they remained unjust to others and quarreled with others.
The Lord reminds them of the fast acceptable before God: "breaking the fetters of injustice and unfastening the thongs of the yoke, setting the oppressed free and breaking every yoke. Fast by sharing your food with the hungry, bring to your house the homeless, clothe the man you see naked and do not turn away from your own kin." In the Lord's eyes, "fasting" was not only eating less but also doing good and even suffering for the sake of others.
In the Gospel reading Jesus explains to the disciples of John why his disciples do not fast as often as John's: "How can you expect wedding guests to mourn as long as the bridegroom is with them? Time will come when the bridgefroom will be taken away from them, then they will fast."
Indeed, true disciples of Jesus, following the Twelve, all of whom except for the beloved disciple John gave their lives in witness to Christ and his Gospel, should be ready to fast and to give of themselves, even their lives, in their own witness to and service of the Lord.
Let us pray for the grace of strong faith in the Lord and perseverance in living out his faith.
Friday after Ash Wednesday
Friends, in today’s Gospel, disciples of John the Baptist wonder why Jesus and his disciples do not fast as John and his disciples do. It is true that, by comparison, Jesus had a freer, more worldly, less obviously “religious” style. He didn’t sequester himself like the Essenes; he didn’t insist on ritual and legal purity like the Pharisees; and, it seems, he didn’t fast and live a life of austerity like John and his followers.
And so they ask why he doesn’t encourage fasting among his followers. Jesus’ answer is wonderful: “How can the guests at a wedding fast while the groom is still with them?” Could you imagine people fasting at a wedding banquet? Could you imagine going into an elegant room with your fellow guests and being served bread and water? It would be ridiculous! This great image of the wedding feast comes up frequently in the New Testament, most obviously in the wedding feast at Cana narrative.
That’s because Jesus is, in himself, the wedding of heaven and earth, the marriage of divinity and humanity; he is the bridegroom and the Church is the bride. In him, the most intimate union is achieved between God and the world
Suy Niêm Thứ Sáu sau Thứ Tư Lễ Tro (Is. 58:6, Matthew 9:14-15 ).
"Đây , cách ăn chay mà ta ưa thích, " ( Is. 58:6 ) .
Trên thực tế sự chay tịnh là một việc làm rất có giá trị và hiệu quả của đời sống tinh thần. Việc chay tịnh giúp chúng ta làm chủ được những sự ham muốn của chúng ta và khắc phục những tật xấu nơi chúng ta. Việc ăn chay còn giúp chúng ta đổ bỏ đi (empty) tất cả những rắc rưới trần thế như niềm tự hào, lòng ích kỷ trong tâm hồn của chúng ta để chúng ta có thể mở rộng tâm của chúng ta để đón nhận lời của Thiên Chúa. Tuy nhiên, những ai đã từng ăn chay thậm chí chỉ trong một thời gian ngắn, đều biết rằng việc ăn chay không phải là việc dễ làm bởi vì đó là cơ hội cho ma quỷ cám dỗ, và tấn công vào những sự yếu kém của chúng ta thường xuyên hơn. Việc ăn chay cũng giúp cho chúng ta thấy rõ hơn về những yếu điểm của chúng ta. Đó thực sự là một cuộc chiến tranh tinh thần chống lại những cái ác ở trong tâm hồn của chúng ta và xung quanh chúng ta .
Trong bài đọc Thứ Nhất hôm nay, Tiên Tri Isaia cho chúng ta biết là:Thiên Chúa cảnh báo chúng ta để chống lại mối nguy hiểm trong việc ăn chay. Sự nguy hiểm đó là gì? Ăn chay có thể là một mối nguy hiểm và thiệt hại cho đời sống tinh thần của chúng ta, nếu như chúng ta ăn chay với các mục đích riêng ta, có nghĩa là chúng ta xem việc ăn chay này như là một cách để tự hoàn thiện, tự khoe khoang hay tự biện hộ chính mình. Cách tốt nhất để tránh sự nguy hiểm này là cách làm việc giúp nguời với tấm lòng từ tâm bằng tất cà những khả năng mình sẵn có. Việc Ăn chay sẽ mang lại cho chúng ta những hoa quả tinh thần tuyệt vời khi chúng ta biết quay lưng lại với chính bản thân mình để làm những việc bác ái, xã hội với lòng biết thương xót đến người khác. .
Khi nào chúng ta ăn chay, chúng ta phải làm điều đó với tinh thần tự nguyện và trong niềm vui, nếu không thì việc ăn chay sẽ trở thành vô nghĩa, như Tiên tri Isaia khiển trách những người ăn chay mà chỉ biết tranh giành ảnh ưởng, cãi nhau và chưởi bới nhau vì mối lợi riêng tư.. Hơn nữa, việc ăn chay phải được thực hiện trong một ý thức với giá trị cao hơn trong tâm hồn chúng ta.
Mỗi Mùa Chay, chúng ta được mời gọi để tẩy sạch bản thân và được trổi lên (sống lại) như là một người Kitô hữu tốt hơn trong Chúa Nhật Phục Sinh. Vì vậy, chúng ta chọn lựa sự ăn chay của chúng ta như thế nao trong Mùa Chay Thánh này?
Lạy Chúa, xin vì việc ăn chay, hãm mình và những việc làm bác ái từ tâm sẽ mở rộng tâm hồn của chúng con để chúng con biết đón nhận được quyền năng và ơn chữa lành trong tình yêu của Chúa . Lạy Chúa, chúng con biết rằng những tội lỗi và sự những thiếu xót của chúng con luôn luôn đi trước chúng con, Vì vậy, Lạy Chúa xin Chúa chấp nhận trái tim tan vỡ và lòng khiêm tốn của chúng con và ban cho chúng con đươc ơn tha thứ.
Friday after Ash Wednesday
“This, rather, is the fasting that I wish,” (Is. 58:6).
Fasting is a very valuable and fruitful practice of spiritual life. It is through fasting that we master our desires and overcome our vices. It is fasting that also helps us to empty our hearts from earthly “rubbish” and pride in order to be totally open to God’s voice. However, anyone who has ever fasted even for a short time, knows how difficult this practice is. Many times temptations attack us more often when we fast. Fasting also shows us more clearly the whole truth about our weaknesses. It is a real spiritual battle against evil that is in us and around us.
In today’s reading from the Book of the Prophet Isaiah God warns us against another danger of fasting. What is this danger? Fasting always brings harm to our spiritual life when we carry out our own pursuits that means when we see it as a way of self-perfection or self-justification. The best way to avoid this danger is the way of charity. Fasting will bring wonderful spiritual fruit when I turn away from myself in order to do the work of mercy — releasing those bound unjustly, setting free the oppressed and not turning my back on my own. Lord, may fasting and acts of charity open my heart to the healing power of Your love. O Lord, I know my offense; my sin is always before me. Accept, O Lord my broken and humble heart and grant me Your forgiveness.
No comments:
Post a Comment