Monday, May 14, 2018

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần thứ 7 Phục Sinh


Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần thứ 7 Phục Sinh
Những lời cầu nguyện của Chúa Giêsu với Thiên Chúa Cha trong bài Tin Mừng hôm nay cho chúng thấy được là: Chúa Giêsu đã cầu nguyện cho tất cả những ai đã, đang và sẽ  theo Ngài.  Trong đêm trước khi Ngài bị bắt, chịu khổ hình và phải chết, Chúa Giêsu đã cầu nguyện, Ngài không hề hối tiếc những việc Ngài đã làm vì vâng phục theo như Thánh Ý Chúa Cha.  Ngài biết là Ngài đã thực hiện những công việc mà Thiên Chúa Cha đã giao phó cho Ngài để làm, và để làm cho mọi người trong thế giới này được nhận biết ra được Thiên Chúa Cha .
            Trong khi Thánh Phaolô đang chuẩn bị rời khỏi thành Êphêsô để được sai đến thành Jerusalem, nơi mà ông biết là ông s phải kết thúc việc rao giảng công khai của ông. Ông ấp ủ không hối tiếc về cuộc sống này. Ông đã sử dụng của tất cả những cơ hội Thiên Chúa đã trao cho ông để ông làm sáng danh Chúa Giêsu giữa những người dân ngoại. Ông đã hoàn thành tất cả những nhiệm vụ Chúa đã trao phó cho ông.
            Qua hai bài đọc, chúng ta thấy có sự khác biệt giữa Chúa Giêsu thánh Phaolô. Có lẽ như sự khác biệt giữa các thánh và con người của chúng ta. Chúng ta đã bỏ lỡ những cơ hội Chúa ban cho chúng bằng cách luôn luôn tìm sống với và trong tương lai. "Ngày mai, tôi sẽ nhất định sẽ làm một cái gì đó cho cuộcc sống tâm linh của tôi." "Ngày mai tôi sẽ hòa giải với những người đã làm tổn thương tôi." "Ngày mai tôi sẽ bắt đầu dành nhiều thời giờ hơn cho gia đình tôi…"
            Khi chúng ta già đi, hầu hết chúng ta mới khám phá, nhớ lại và tiếc hối những cơ hội mà chúng ta đã đánh mất.
Một niềm an ủi cho chúng ta là có Chúa Giêsu đã sẵn sàng thông cảm và tha thứ cho sự mệt mỏi của các tông đồ của Ngài, "Tâm thần tuy sẵn sàng, nhưng xác thịt thì yếu nhược". (Mt 26:41) ." Nhưng việc này sẽ là dịp may lớn cho chúng ta, nếu chúng ta biết từ bỏ tất cả mọi thứ vật chất để hướng vào sự hiện diện của một Thiên Chúa luôn rất yêu thương và hiểu biết.

REFLECTION
Today's Gospel begins with the prayer Jesus says to his Father for all those who would be his followers. Jesus prays this prayer on the night before he is to die. He has no regrets. He knows he has done the work his Father gave him to do: to make his Father known among the people of his day.
            Paul in the first reading also looks back over his life. He is about to set off from Ephesus for Jerusalem, where he knows will be the beginning of the end for him. He harbors no regrets about this life. He has made use of all the opportunities God had given to him to make the name of Jesus known among the Gentiles. He has fulfilled the mission given him by the Lord.
            The difference between Jesus and Paul is perhaps the difference between the saints and the rest of us. We miss the opportunities the Lord gives us by always living in the future. "Tomorrow I will get down to doing something about my spiritual life." "Tomorrow I will reconcile with those who have hurt me." "Tomorrow I will start giving more time to my family."
            As we get older, most of us discover and recall lost opportunities. The one consolation we have is that it was the Lord Jesus who said, excusing the weariness of his apostles, "The spirit is willing, the flesh is weak." But will it not be unfortunate if we will have to go empty-handed into the presence of so loving and understanding a Lord?

No comments:

Post a Comment