Hôm nay chúng ta mừng lễ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội
của Mẹ Maria, Trong bài đọc thứ nhất chúng ta được tiên tri
Isaiah hát một bài hát rất vui tươi và hân hoan. Bà Carol Stuhlmueller gọi bài hát này là một bài
hát cho hôn nhân. Bời
vì tiên tri Isaiah tuyên dương tình yêu trọn tình
trọn nghĩa giữa Thiên Chúa và dân Ngài. Niềm vui của những người được
tìm thấy trong Chúa; chínhThiên Chúa là niềm vui của họ. Họ đã
trở nên một với
Thiên Chúa. Chúa đã bao bọc họ với ơn cứu độ của Ngài như thế
sẽ không có bóng tối nghịch thù
của tội lỗi hay ích kỷ được
tìm thấy trong họ..
Giáo Hội chọn đọc
này cho ngày lễ
hôm nay rõ ràng là vì Giáo Hội thấy Đức Maria là mẫu mực hoàn hảo của dân Ngài một
khi tội lỗi của com người đã được
rửa sạch, và một khi khi cúng ta đã thực
sự trở thành “cô dâu” trong
trắng không một tì vết dơ tội lỗi của Thiên Chúa. Qua bài Tin Mừng giới thiệu cho chúng ta một giai điệu ảm đạm nhiều hơn Đớ là Đức Mẹ Maria và Thánh Giuse đã lạc mất đi
người con duy
nhất và yêu dấu.
Với ba ngày hoảng sợ, và lo lắng màm thắt đau trong lòng mẹ. Khì đã tìm thấy được Chúa, họ
cảm thấy lòng mình có nhẹ hơn, nhưng tất nhiên hai vị vẫn thấy khó để có lại
niềm vui. Đối với cậu bé này dường như cố ý để lại
cho họ một ấn tưởng,đó là cậu
không hề có mối bận tâm về sự
đau khổ họ mà cậu đã gây ra. Và để giờ
đây cậu bé Giêsu đã đưa
ra một câu hỏi thật vô cảm, "Tại sao cha mẹ lại tìm con?" Và cậu Giêsu đã muốn nói gì với
câu "đang được ở trong nhà Cha của cậu" có nghĩa là Cậu bé Giêsu muốn Đức Mẹ
và Thánh Giuse chấp nhận đó như là một lời để biện hộ cho những
nỗi đau phiền
muộn mà cậu đã gây ra cho họ? Đây sẽ là câu chuyện của cuộc đời Mẹ Maria. Thánh Luca cho chúng ta thấy là Mẹ đã giữ
lại tất cả những kỷ
niệm, những điều đau
khổ ấy trong trái tim mình. Cả niềm vui lẫn nỗi buồn
đau, cả những vui vui ngạy ngất lẫn những nỗi buồn miên man. Làm sao mà Mẹ có thể sống sót? Chỉ
có một lời giải thích duy nhất là đức tin của Mẹ, được rèn luyện như với lời kinh cầu nguyện của Mẹ.
REFLECTION
In the first reading of today's Memorial of the Immaculate Heart of Mary, Isaiah sings a song of joy. Carol Stuhlmueller calls this song a marriage song. It celebrates the fulfillment of love between God and his people. The people's joy is found in the Lord: God is their joy. They have become one with God. The Lord has wrapped them with a robe of salvation so no discordant shadow of sin or selfishness is found among them.
In the first reading of today's Memorial of the Immaculate Heart of Mary, Isaiah sings a song of joy. Carol Stuhlmueller calls this song a marriage song. It celebrates the fulfillment of love between God and his people. The people's joy is found in the Lord: God is their joy. They have become one with God. The Lord has wrapped them with a robe of salvation so no discordant shadow of sin or selfishness is found among them.
The
Church chooses this reading for today's feast obviously because she sees Mary
as the perfect exemplar of the people of God when once their sin has been
washed away, when once they have become God's spotless bride. The Gospel reading introduces a much more somber tone. Mary
and Joseph have
lost the child they love. For three days fear
overwhelmed them and anxiety seized their hearts. There is relief in finding
him, of course, but hardly joy. For this boy knowingly left them, apparently with
no concern for the pain his absence would cause them. And now he asks a
strange, unfeeling question, "Why were you looking for me?" And what
does he mean by "being in his Father's house" which he wants them to
accept as justification for the hurt he has caused them? This would be the
story of Mary's life. Luke tells us that she stored up all these things in her
heart. Both the joy and the pain, both the ecstasy and the sorrow. How would
she survive? The only explanation is her faith, forged as it was in her prayer.
No comments:
Post a Comment