Trong Tin Mừng
, chúng ta gặp phải những thứ người hẹp hòi trong xứ Nazarét, " không phải
Hắn là con trai của Giuse và Maria sao?" Họ không thể tin rằng con của một
bác thợ mộc quê mùa trong làng đã dám đúng lên để dạy họ. Trước hết họ có vẻ
không thể chấp nhận Chúa Giêsu được bởi vì niềm tự hào của họ. Nhưng nếu Chúa là người ở xứ khác, chắc Chúa sẽ được khen ngợi
và được chấp nhận dễ dàng hơn. Thứ hai, họ đã quá tự hào và quá ích kỷ, họ
không muốn chia sẽ lợi ích và hồng ân của Thiên Chúa cho với những người khác
đặc biệt là với những người nghèo khổ, bệnh tật, mù loà, và những người bị áp
bức.
Trong bài đọc
I, Thánh Gioan đã nói về tình thương của Thiên Chúa và tất cả anh chị em chúng
ta. Theo ông, chúng ta không thể yêu mến Thiên Chúa nếu chúng ta không yêu
thương anh chị em đồng loại của chúng ta. Nhưng làm thế nào chúng ta có thể yêu
thương người khác nếu chúng ta có niềm tự hào và sự ích kỷ trong chúng ta?
Chúng ta muốn là người có địa vị, là người có tiếng tăm, hay là người có quyền
lực, phổ biến nhất . Tóm lại, nếu muốn để được đứng đầu, đứng trước mọi người,
để được ngưỡng mộ và được ngợi khen. Và
nếu chúng ta ở bậc bên trên, chắc chắn chúng ta sẽ cố gắng để đạp mọi người xuống ở vị trí thấp hơn vì
chúng ta muốn được duy trì vị trí cá nhân,.
Tình yêu không
chỉ là một chữ (từ) đơn thuần: Tình yêu trở nên có ý nghĩa khi nó không có sự
bất lương cũng như không tự cho mình là trung tâm của vũ trụ. Chúng ta có thể
đặt tên của chúng ta ở vị trí của chữ "tình yêu?" Nếu chúng ta có thể
làm được thế, thì chúng ta thật sự ở trong tình yêu của Thiên Chúa và trong
tình yêu của anh chị em chúng ta. Nhưng làm thế nào chúng ta có thể làm cho các
biểu hiện của tình yêu cụ thể trong cuộc sống của chúng ta? Thật sự có dễ dàng
cho chúng ta khi chúng ta nói: "bạn trước!" không ?
No comments:
Post a Comment