Suy
Niệm Tin Mừng Thứ Sáu Tuần thứ 5 Thường Niên. (Mk 7:31-34)
Trong sứ vụ công khai của Ngài, Chúa Giêsu đã làm rất nhiều phép lạ, chữa khỏi bệnh tật cho biết bao nhiêu người. Tuy nhiên đây không phải là phần quan trọng nhất trong sứ mệnh của Ngài. Mục đích duy nhất của Chúa Giêsu là để rao giảng Tin Mừng về Nước Thiên Chúa. Tất cả những sự kiện kỳ diệu và phép lạ Ngài đã làm đó chỉ là phương tiện rao giảng của Ngài..
Tin Mừng hôm nay đã mô tả một sự kiện rất đặc biệt, việc Chúa Giêsu chữa bệnh cho một người vừa bị điếc và câm. Đó là một sự đặc biệt, bởi vì Chúa Giêsu không những chỉ chữa lành cái không có khả năng để nói và nghe của người đàn ộng này, Ngài không những chỉ làm cho một số thay đổi trong cơ thể của người đó, để các giác quan của ông ta đã có thể làm việc đúng cách. Ngài đã ra lệnh cho người đàn ông đó được mở ra. Và điều đó có ý nghĩa gì? Vấn đề ở đây là người đàn ông vừa điếc, vừa câm đó được chữa lành. Ông đã nghe được nhưng ông ta đã không thể nghe. Ông đã nói được, nhưng ông ta đã không thể rao giảng. Mặc dù Chúa Giêsu đã cấm ông ta không được nói với ai về việc Chúa đã chữa cho ông được lành. nhưng ông ta đã hoàn toàn phớt lờ lệnh cấm của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã tiến tới một bước đầu tiên và chữa lành cơ thể của người đàn ông đấy, nhưng người đàn ông này đã không chịu bước đến bước thứ hai: ông đã không chịu mở lòng mình. Ông trở thành một người theo Chúa Giêsu một cách nông cạn, những người chỉ biết chú ý vào sự kiện nhỏ nhen, để làm mất đi cái tầm nhìn vào bức ảnh lớn hơn, đó là Nước Thiên Chúa.'
Cuộc sống của chúng ta hôm
nay được ắp đầy mọi
thứ. Nhưng chúng ta đã được lấp
đầy với những thứ
? Lam
lũ làm ăn Kiếm sống và làm cho cho
giàu có hơn? được thành công và giàu có? Được xinh đẹp và được nổi tiếng? Chúng ta đang Sống
một cuộc sống qua
đầy đủ, Nhưng Thiên Chúa ở đâu trong cuộc sống của chúng ta mỗi ngày? Có phải qua các hành động và việc làm của chúng ta, chúng
ta
đã không có suy nghĩ hay
ý thức
được là chúng ta đang chạy
theo và thờ
lạy các thần "khác"? Có phải là những
thành công, và tiền của đang thống trị tâm hồn, trái tim, và linh hồn
của chúng ta?
Có phải những thứ
đấy đã làm chúc trở nên câm và điếc với Tin Mừng và Phúc âm của Chúa? Hiện tại mối
quan hệ quan trọng nhất
trong cuộc sống của chúng ta là gì? Thiên Chúa? Gia
đình của chúng ta? Bạn bè của chúng ta? Có phải chúng ta rất hài lòng với hiện tại của chúng ta bây giờ? Lạy Chúa Giêsu, xin
Chúa hãy mở tai, mở miệng, mở mắt, mở tâm trí, mở cửa
tấm
lòng của chúng con và cho chúng con, nghe, thấy cảm
nghiệm được ý nghĩa về sứ mệnh của Chúa và đem tin mừng Chúa cho mọi người
chung quanh.
Friday - 5th Week in Ordinary Time
During his public ministry Jesus performed many miracles, healed many people. However, this was not the most important part of Jesus’ mission. His sole purpose was to preach the Kingdom of God. All of these miraculous events were only meaning of this preaching.
Today’s gospel describes a very special event — the healing of a deaf man. It is special, because Jesus healed not only his inability to hear and speak. He did not only make some changes in his body, so that his senses were able to work properly. He asked that the man be opened. What does that mean?
The point is, this healed man was able to hear but he was not able to listen. He was able to speak, but he was not able to preach. Although Jesus ordered him to tell no one about it, he completely ignored Jesus’ command. Jesus took a first step and healed the man’s body, but this man did not take the second step: he did open himself. He became a shallow follower of Jesus, one who focused on this small event, losing sight of the bigger picture the Kingdom of God. Lord Jesus, open our eyes, open our mind, open our heart and show us the sense and the meaning of Your mission.
Friday of the Fifth Week in Ordinary Time
They were exceedingly astonished and they said, “He has done all things well. He makes the deaf hear and the mute speak.” Mark 7:37
This line is the conclusion to the story of Jesus healing a deaf man who also had a speech impediment. The man was brought to Jesus, Jesus took him off by himself, cried out “Ephphatha!” (that is, “Be opened!”), and the man was cured. And though this was an incredible gift to this man and an act of great mercy toward him, it also reveals that God wants to use us to draw others to Himself.
On a natural level, we all lack the ability to hear the voice of God when He speaks. We need the gift of grace for this. As a result, on a natural level, we are also incapable of speaking the many truths that God wants us to speak. This story teaches us that God also desires to heal our ears so as to hear His gentle voice and to loosen our tongues so that we can become His mouthpiece.
But this story is not only about God speaking to each one of us; it also reveals our duty to bring others to Christ who do not know Him. The friends of this man brought him to Jesus. And Jesus took the man off by himself. This gives us insight into how we help others to come to know our Lord’s voice. Oftentimes when we want to share the Gospel with another, we tend to talk to them and try to rationally convince them to turn their lives to Christ. And though this can bear good fruit at times, the real goal we must have is to help them to go off with our Lord by themselves for a while so that Jesus can do the healing.
If your ears have truly been opened by our Lord, then your tongue will also be loosened. And only if your tongue is loosened will God be able to draw others to Himself through you. Otherwise your act of evangelizing will only be based on your effort alone. Therefore, if you have people in your life who do not appear to be listening to the voice of God and following His holy will, then first and foremost commit yourself to listening to our Lord yourself. Let your ears hear Him. And when you do hear Him, it will be His voice that, in turn, speaks through you in the way He desires to reach out to others.
Reflect, today, upon this Gospel scene. Ponder, especially, the friends of this man as they are inspired to bring him to Jesus. Ask our Lord to use you in a similar way. Prayerfully ponder those in your life whom God wants to call to Himself through your mediation and place yourself at the service of our Lord so that His voice can speak through you in the way He chooses.
My good Jesus, please open my ears to hear all that You wish to say to me and please loosen my tongue so that I will become a mouthpiece of Your holy word to others. I offer myself to You for Your glory and pray that You will use me in accord with Your holy will. Jesus, I fully trust in You.
Friday 5th Ordinary Time:
Introductory Prayer: Lord, I truly sense your love in my heart. I hope in
you, for you have won my confidence by revealing your sacrificial love to
me. I love you, Lord, and I wish to be a witness of your love to all.
Petition: Lord, open my heart to your love so I may be a convincing
witness to the world that your love exists.
1. Who Would I Be if
I Did Not Have the Faith? We
can be so familiar with and immersed in our Catholic heritage that we take for
granted the truths we have received from our Catholic Church, much like most of
us take for granted our ability to hear or speak. Today’s Gospel gives us
an opportunity to contemplate a man who from birth did not enjoy either of
these common faculties. There are people who cannot embrace Jesus’
revelation not because it isn’t given, but because they are not prepared to
receive it. Let us rejoice in the grace we have received and honor it with
our fidelity. What type of person would I be (or soon become) if I didn’t
have the gift of faith to support, guide or mold my values?
2. Christ Is the
Revelation of the Father and His Love: Christ revealed himself to this man, and his power gave
him hearing and good speech. “Christ
… by the revelation of the mystery of the Father and his love, fully reveals
man to man himself and makes his supreme calling clear” (Gaudium
et Spes, no. 22). Inasmuch as we are deaf to divine revelation we are like this
man. Unable to speak the message of the meaning of our lives, unable to give
ourselves to God and others, life just passes us by. But if God touches
our ears and tongue, if he cures and empowers us with his grace, our lives take
on a whole new direction and significance. God does touch our ears and tongue,
but we must embrace his grace and purpose in our lives.
3. We Are Witnesses
to the World that Love Exists: Our
Lord restored to this man the health of his ears and tongue. Christ thus
revealed to him his real identity: “He,
who is ‘the image of the invisible God’ (Colossians 1:15), is himself the
perfect man” (Redemptor Hominis, no. 10). How difficult his life must have been
before this revelation! How hard must it have been for him to believe and
love! “Man cannot live
without love. He remains a being that is incomprehensible for himself, his
life is senseless, if love is not revealed to him, if he does not encounter
love, if he does not experience it and make it his own, if he does not
participate intimately in it” (Ibid). With
his health restored, the man became an agent of God’s redemption. Who
could keep him silent now about this wonderful experience of his Savior he has
had? How loved by God this man must have felt that day when Christ
restored his health! This man believed and so he speaks! Why am I
silent? Do I not know that as a Catholic I am to be a witness to the world
that love exists?
Conversation with
Christ:
Late have I loved you, O Beauty ever ancient, ever new, late have I loved you!
You were within me, but I was outside, and it was there that I searched for you.
In my unloveliness, I plunged into the lovely things, which you created.
You were with me, but I was not with you.
Created things kept me from you; yet if they had not been in you, they would not have been at all.
You called, you shouted, and you broke through my deafness.
You flashed, you shone, and you dispelled my blindness.
You breathed your fragrance on me; I drew in a breath, and now I pant for you.
I have tasted you, now I hunger and thirst for more.
You touched me, and I burned for your peace.
(The Confessions of St. Augustine)
Resolution: Today, I will share an aspect of my faith with a friend or family member.
Suy Niệm Thánh Vịnh 81 (đáp ca Lễ Ngàu thứ Sáu Tuần 5 TN)
Đừng đem thần lạ về nhà,
thần ngoại bang, chớ hề cúng bái.
Chính Ta là THƯỢNG ĐẾ Chúa ngươi,
đã đưa ngươi lên tự miền Ai-cập.
Nhưng dân Ta đã chẳng nghe lời,
Ít-ra-en nào đâu có chịu.
Ta đành mặc họ lòng chai dạ đá,
muốn đi đâu thì cứ việc đi! TV 81: 10-11ab, 12-13)
Cuộc sống của chúng ta hôm nay được ắp đầy tới miệng. Nhưng chúng ta đã được lấp đầy với những thứ ? Lam lũ làm ăn Kiếm sống và làm cho cho giàu có hơn? Trở thành người thành công và giàu có? Được xinh đẹp và được nổi tiếng? làm chủ các phương tiện kỹ nghệ mới nhất và mắc tiền nhất? Mua một chiếc xe mới hoặc một ngôi nhà mới? Sống một cuộc sống qua đầy đủ, Nhưng Thiên Chúa ở đâu trong cuộc sống của chúng ta mỗi ngày? Có phải qua các hành động và viẹc làm của chúng ta, chúng ta đã không có suy nghĩ hay ý thức được là chúng ta đang chạy theo và thờ lạy các thần "khác"? Có phải là những thành công, được danh tiếng và tiền của đang thống trị tâm hồn, trái tim, và linh hồn của chúng ta? Có phải là chúng ta vẫn cố giữ mối quan hệ với những gì là quan trọng trong cuộc sống của chúng ta? Thiên Chúa ? Gia đình của chúng ta? Bạn bè của chúng ta? Có phải chúng ta rất hài lòng với hiện tại của chúng ta bây giờ?
"Dân Ta mà đã nghe lời,
Ít-ra-en chịu theo đường Ta chỉ,
Thì hết những địch thù của chúng,
những kẻ hà hiếp chúng xưa nay,
Ta tức khắc trở tay quật ngã; (TV 81:14-15)
Có lẽ bây giờ là thời điểm tốt để chúng ta tìm sự yên và lắng nghe. Để tồn trữ cho cuộc sống tâm linh của chúng ta. Cầu nguyện và lắng nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa chúng ta. Vì Ngài biết những gì là tốt cho chúng ta.
Reflection: Thánh Vịnh 81
"There shall be no strange god among you, you shall not worship any alien god, for I the Lord am your God, who led you forth from the land of Egypt. But my people did not listen; Israel did not obey. So I gave them over to their stubbornness and they followed their own counsels." Ps 81: 10-11ab, 12-13
Our lives are filled to the brim. But what is it filled with? Earning a living and making it big? Becoming successful and rich? Being beautiful and popular? Owning the latest and newest gadgets? Buying a new car or a new house? Going on trips to see and be seen? In the midst of living our life to the fullest, where is God in the everyday of our lives? Are we, through our actions and without conscious thoughts, running after and worshipping "other" gods? Are success, fame and fortune dominating our minds, hearts, and souls? Are we still in touch with what is important in our lives? God? Our family? Our friends? Are we happy with where we are now?
"If only my people would listen, if only Israel would walk in my ways, I would quickly subdue their adversaries and turn my hand against their enemies." Ps 81:14-15. Maybe now is a good time to be still and listen. To take stock of our life. To pray and to listen to our Lord. For he knows what is good for us
Trong sứ vụ công khai của Ngài, Chúa Giêsu đã làm rất nhiều phép lạ, chữa khỏi bệnh tật cho biết bao nhiêu người. Tuy nhiên đây không phải là phần quan trọng nhất trong sứ mệnh của Ngài. Mục đích duy nhất của Chúa Giêsu là để rao giảng Tin Mừng về Nước Thiên Chúa. Tất cả những sự kiện kỳ diệu và phép lạ Ngài đã làm đó chỉ là phương tiện rao giảng của Ngài..
Tin Mừng hôm nay đã mô tả một sự kiện rất đặc biệt, việc Chúa Giêsu chữa bệnh cho một người vừa bị điếc và câm. Đó là một sự đặc biệt, bởi vì Chúa Giêsu không những chỉ chữa lành cái không có khả năng để nói và nghe của người đàn ộng này, Ngài không những chỉ làm cho một số thay đổi trong cơ thể của người đó, để các giác quan của ông ta đã có thể làm việc đúng cách. Ngài đã ra lệnh cho người đàn ông đó được mở ra. Và điều đó có ý nghĩa gì? Vấn đề ở đây là người đàn ông vừa điếc, vừa câm đó được chữa lành. Ông đã nghe được nhưng ông ta đã không thể nghe. Ông đã nói được, nhưng ông ta đã không thể rao giảng. Mặc dù Chúa Giêsu đã cấm ông ta không được nói với ai về việc Chúa đã chữa cho ông được lành. nhưng ông ta đã hoàn toàn phớt lờ lệnh cấm của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã tiến tới một bước đầu tiên và chữa lành cơ thể của người đàn ông đấy, nhưng người đàn ông này đã không chịu bước đến bước thứ hai: ông đã không chịu mở lòng mình. Ông trở thành một người theo Chúa Giêsu một cách nông cạn, những người chỉ biết chú ý vào sự kiện nhỏ nhen, để làm mất đi cái tầm nhìn vào bức ảnh lớn hơn, đó là Nước Thiên Chúa.'
Friday - 5th Week in Ordinary Time
During his public ministry Jesus performed many miracles, healed many people. However, this was not the most important part of Jesus’ mission. His sole purpose was to preach the Kingdom of God. All of these miraculous events were only meaning of this preaching.
Today’s gospel describes a very special event — the healing of a deaf man. It is special, because Jesus healed not only his inability to hear and speak. He did not only make some changes in his body, so that his senses were able to work properly. He asked that the man be opened. What does that mean?
The point is, this healed man was able to hear but he was not able to listen. He was able to speak, but he was not able to preach. Although Jesus ordered him to tell no one about it, he completely ignored Jesus’ command. Jesus took a first step and healed the man’s body, but this man did not take the second step: he did open himself. He became a shallow follower of Jesus, one who focused on this small event, losing sight of the bigger picture the Kingdom of God. Lord Jesus, open our eyes, open our mind, open our heart and show us the sense and the meaning of Your mission.
Friday of the Fifth Week in Ordinary Time
They were exceedingly astonished and they said, “He has done all things well. He makes the deaf hear and the mute speak.” Mark 7:37
This line is the conclusion to the story of Jesus healing a deaf man who also had a speech impediment. The man was brought to Jesus, Jesus took him off by himself, cried out “Ephphatha!” (that is, “Be opened!”), and the man was cured. And though this was an incredible gift to this man and an act of great mercy toward him, it also reveals that God wants to use us to draw others to Himself.
On a natural level, we all lack the ability to hear the voice of God when He speaks. We need the gift of grace for this. As a result, on a natural level, we are also incapable of speaking the many truths that God wants us to speak. This story teaches us that God also desires to heal our ears so as to hear His gentle voice and to loosen our tongues so that we can become His mouthpiece.
But this story is not only about God speaking to each one of us; it also reveals our duty to bring others to Christ who do not know Him. The friends of this man brought him to Jesus. And Jesus took the man off by himself. This gives us insight into how we help others to come to know our Lord’s voice. Oftentimes when we want to share the Gospel with another, we tend to talk to them and try to rationally convince them to turn their lives to Christ. And though this can bear good fruit at times, the real goal we must have is to help them to go off with our Lord by themselves for a while so that Jesus can do the healing.
If your ears have truly been opened by our Lord, then your tongue will also be loosened. And only if your tongue is loosened will God be able to draw others to Himself through you. Otherwise your act of evangelizing will only be based on your effort alone. Therefore, if you have people in your life who do not appear to be listening to the voice of God and following His holy will, then first and foremost commit yourself to listening to our Lord yourself. Let your ears hear Him. And when you do hear Him, it will be His voice that, in turn, speaks through you in the way He desires to reach out to others.
Reflect, today, upon this Gospel scene. Ponder, especially, the friends of this man as they are inspired to bring him to Jesus. Ask our Lord to use you in a similar way. Prayerfully ponder those in your life whom God wants to call to Himself through your mediation and place yourself at the service of our Lord so that His voice can speak through you in the way He chooses.
My good Jesus, please open my ears to hear all that You wish to say to me and please loosen my tongue so that I will become a mouthpiece of Your holy word to others. I offer myself to You for Your glory and pray that You will use me in accord with Your holy will. Jesus, I fully trust in You.
Friday 5th Ordinary Time:
Late have I loved you, O Beauty ever ancient, ever new, late have I loved you!
You were within me, but I was outside, and it was there that I searched for you.
In my unloveliness, I plunged into the lovely things, which you created.
You were with me, but I was not with you.
Created things kept me from you; yet if they had not been in you, they would not have been at all.
You called, you shouted, and you broke through my deafness.
You flashed, you shone, and you dispelled my blindness.
You breathed your fragrance on me; I drew in a breath, and now I pant for you.
I have tasted you, now I hunger and thirst for more.
You touched me, and I burned for your peace.
(The Confessions of St. Augustine)
Resolution: Today, I will share an aspect of my faith with a friend or family member.
Suy Niệm Thánh Vịnh 81 (đáp ca Lễ Ngàu thứ Sáu Tuần 5 TN)
Đừng đem thần lạ về nhà,
thần ngoại bang, chớ hề cúng bái.
Chính Ta là THƯỢNG ĐẾ Chúa ngươi,
đã đưa ngươi lên tự miền Ai-cập.
Nhưng dân Ta đã chẳng nghe lời,
Ít-ra-en nào đâu có chịu.
Ta đành mặc họ lòng chai dạ đá,
muốn đi đâu thì cứ việc đi! TV 81: 10-11ab, 12-13)
Cuộc sống của chúng ta hôm nay được ắp đầy tới miệng. Nhưng chúng ta đã được lấp đầy với những thứ ? Lam lũ làm ăn Kiếm sống và làm cho cho giàu có hơn? Trở thành người thành công và giàu có? Được xinh đẹp và được nổi tiếng? làm chủ các phương tiện kỹ nghệ mới nhất và mắc tiền nhất? Mua một chiếc xe mới hoặc một ngôi nhà mới? Sống một cuộc sống qua đầy đủ, Nhưng Thiên Chúa ở đâu trong cuộc sống của chúng ta mỗi ngày? Có phải qua các hành động và viẹc làm của chúng ta, chúng ta đã không có suy nghĩ hay ý thức được là chúng ta đang chạy theo và thờ lạy các thần "khác"? Có phải là những thành công, được danh tiếng và tiền của đang thống trị tâm hồn, trái tim, và linh hồn của chúng ta? Có phải là chúng ta vẫn cố giữ mối quan hệ với những gì là quan trọng trong cuộc sống của chúng ta? Thiên Chúa ? Gia đình của chúng ta? Bạn bè của chúng ta? Có phải chúng ta rất hài lòng với hiện tại của chúng ta bây giờ?
"Dân Ta mà đã nghe lời,
Ít-ra-en chịu theo đường Ta chỉ,
Thì hết những địch thù của chúng,
những kẻ hà hiếp chúng xưa nay,
Ta tức khắc trở tay quật ngã; (TV 81:14-15)
Có lẽ bây giờ là thời điểm tốt để chúng ta tìm sự yên và lắng nghe. Để tồn trữ cho cuộc sống tâm linh của chúng ta. Cầu nguyện và lắng nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa chúng ta. Vì Ngài biết những gì là tốt cho chúng ta.
Reflection: Thánh Vịnh 81
"There shall be no strange god among you, you shall not worship any alien god, for I the Lord am your God, who led you forth from the land of Egypt. But my people did not listen; Israel did not obey. So I gave them over to their stubbornness and they followed their own counsels." Ps 81: 10-11ab, 12-13
Our lives are filled to the brim. But what is it filled with? Earning a living and making it big? Becoming successful and rich? Being beautiful and popular? Owning the latest and newest gadgets? Buying a new car or a new house? Going on trips to see and be seen? In the midst of living our life to the fullest, where is God in the everyday of our lives? Are we, through our actions and without conscious thoughts, running after and worshipping "other" gods? Are success, fame and fortune dominating our minds, hearts, and souls? Are we still in touch with what is important in our lives? God? Our family? Our friends? Are we happy with where we are now?
"If only my people would listen, if only Israel would walk in my ways, I would quickly subdue their adversaries and turn my hand against their enemies." Ps 81:14-15. Maybe now is a good time to be still and listen. To take stock of our life. To pray and to listen to our Lord. For he knows what is good for us
No comments:
Post a Comment