Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần
thứ 4 Thường Niên
“… Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.." (Mt 6:34) Như Chúa Giêsu đã nói, Cha của chúng ta ở trên trời biết rõ những nhu cầu cần thiết của chúng ta, Ngài biết chúng ta cần thức ăn, thức uống, quần áo và nơi trú ẩn. Ngài nói rằng chúng ta hãy cầu xin thì sẽ được, chúng ta có thể luôn luôn liên tục đón nhận tất cả những gì mà chúng ta xin qua lòng nhân từ và rộng lượng của Thiên Chúa. Vì thế chúng ta cũng không nên quá lo lắng, suy nghĩ nhiều về những việc thông thường hay những nhu cầu phổ thông hàng ngày, mặc dù cần thiết cho cuộc sống mà quên đi những việc khác quan trọng hơn.
Nhưng nếu, cũng như bao nhiêu triệu người trên thế giới đang sống trong cuộc sống hiện đại này, chúng ta thực sự không có được một thứ gì gọi là cần thiết cho cuộc sống của chúng ta, hay chỉ có một số tối thiểu nhu cầu cần thiết cho cuộc sống? Như thế thì cuộc sống của chúng ta như thế nào? nghĩa là chúng taphải sống lây lất " ngày này qua ngày khác"? Có bao giờ chúng ta có thể tưởng tượng được là mình không có được một tý nhu yếu phẩm nào của cuộc sống mỗi ngày? Chúng ta hãy suy ngẫm hay phản ánh trong thực tế hiện tại, trên đất nước Việtnam của chúng ta thôi, hãy thử đếm xem là có bao nhiêu người đang sống trong tình huống đó ngay bây giờ ở trong xóm, hàng triệu anh chị em của chúng ta hôm ngày đang sống trong những sự thiếu thốn.
Trong cùng lúc, một số ít người trong chúng ta lại có tất cả những gì họ cần và họ còn có nhiều hơn nữa họ dư thừa để không. Đối với chúng ta những người (nói để nói) "ở giữa hai loại người trên", đã có đủ những thứ cần thiết tối thiếu, nhưng lúc nào cũng muốn được có nhiều hơn và nhiều hơn nữa, vì đó là xu hướng của chủ nghĩa tiêu thụ trong cuộc sống theo phong cách của chúng ta, chúng ta có nên cầu nguyện và xét lại lương tâm của chúng ta về tình trạng như này không? Không những chúng ta chỉ đơn thuần làm nhiều hơn để giúp những người đang thiếu thốn, nhưng chúng ta cũng phải chú trọng đến cái giá trị và thái độ của chúng ta đối với những sự bất công, vô nhân đạo và những chia sẻ trong xã hội , trong cuộc sống của chúng ta!
Như câu Chúa Giêsu đã nói: “Ngày nào có cái khổ của ngày ấy." (Mt 6:34), chúng ta chỉ có ngày hôm nay, và ngay bây giờ để phục vụ Chúa; ngày hôm qua đã qua đi, ngày mai là chưa đến: Vậy bây giờ là lúc chúng ta phải cảm ơn và ngợi khen Chúa, phục vụ Ngài, yêu mến Ngài trong những người đang thiếu thốn và cần sự giúp đỡ của chúng ta. Bây giờ là thời gian để chúng ta cầu nguyện và hành động,
Lạy Chúa, xin Chúa giúp chúng con biết phục vụ Chúa ở nơi những người khác.
REFLECTION
“Today’s trouble is enough for today.” As Jesus said, our Father in heaven knows our needs, of food and drink, of clothing and shelter. He doesn’t say we should not ask for these things, ask that we might continue to receive the bounty of God. But we should not become so anxious and fretful about such ordinary, though necessary, needs of life that we forget or neglect more important things. \
But what if, like so many millions of people in our modern world, we really did not have some or all of these necessities? What would such a life be like, literally living “from day to day”? Can we imagine ourselves not having some of life’s necessities? And then reflect that in fact millions of our brothers and sisters today are in that situation.
At the same time, a small minority of us have all they need and much more besides. For us who are (so to say) ‘in the middle’, having enough but wanting more and more because that’s the trend of our consumerist life-style, should we not in prayer examine our consciences about this situation? Not merely about doing more to help those in need, but about our shared values and attitudes that perpetuate this unfair, inhuman division among us?
Like today’s trouble being enough for today, we only have today, this day, to serve the Lord — yesterday’s gone, tomorrow’s not yet come: it’s now that we have to thank and praise the Lord, serve Him, love Him in those in need. Now is the time for prayer and for action
Saturday 4th Ordinary Time: 2023
“Come away by yourselves to a deserted place and rest a
while.” Mark 6:34
The Twelve had just returned from going about the countryside preaching the Gospel. They were tired. Jesus, in His compassion, invites them to come away with Him to rest for a while. So they get in a boat to cross over to a deserted place. But when the people hear about this, they hurry on foot to the place that their boat was heading. So, when the boat arrives, there is a crowd awaiting them.
Of course, Jesus does not get upset. He does not get discouraged by the burning desire of the people to be with Him and the Twelve. Instead, the Gospel relates that when Jesus saw them, “his heart was moved with pity,” and He began to teach them many things.
In our own lives, after serving others well, it’s understandable to desire rest. Even Jesus desired this for Himself and His Apostles. But the one thing that Jesus permitted to “interrupt” His rest was the clear desire of the people to be with Him and to be fed by His preaching. There is much to learn from this example of our Lord.
For example, there are many times when a parent may only want to be alone for a while, and yet family concerns arise that need their attention. Priests and religious may also have unexpected duties that arise from their ministry that can, at first, appear to interrupt their plans. The same can be said for any vocation or situation in life. We may think we need one thing, but then duty calls and we find we are needed in a different way.
One key to sharing in the apostolic mission of Christ, be it to our families, Church, communities or friends, is to be ready and willing to be generous with our time and energy. It’s true that prudence will dictate the need for rest at times, but at other times the call to charity will supersede what we perceive as a legitimate need for our own rest and relaxation. And when true charity is demanded of us, we will always find that our Lord gives us the needed grace to be generous with our time. It is often in those moments when our Lord chooses to use us in ways that are truly transforming for others.
Reflect, today, upon the true needs of those around you. Are there people who would greatly benefit from your time and attention today? Are there needs that others have that will require you to change your plans and to give of yourself in a way that is difficult? Do not hesitate to give generously of yourself to others. In fact, this form of charity is not only transforming for those whom we serve, it is often one of the most restful and rejuvenating activities we can also do for ourselves.
My generous Lord, You gave of Yourself without reserve. People came to You in their need, and You did not hesitate to serve them out of love. Give me a heart that imitates Your generosity and help me to always say “Yes” to the charitable work to which I am called. May I learn to find great joy in serving others, especially in those unplanned and unexpected circumstances of life. Jesus, I trust in You.
Saturday 4th Ordinary Time: 2023
Introductory Prayer: Lord, I believe that you are present here. You
know me through and through, and despite my weaknesses, sins and imperfections
you love me. Lord, thank you for your love. Today I give you my mind, my heart
and my will. Mold me and use me as you wish.
Petition: Mary, obtain for me the grace to understand
and live the Christian meaning of rest.
1. A Needed Rest: Jesus knows that his disciples need to rest
after returning from a long stint of missionary work. There is a need to
replenish energies — physical, mental and spiritual. It is within God’s will to
put moments of physical rest into our daily programs. Jesus tells the apostles
to get away together and with him. Physical rest, of course, is not laziness or
dissipation. It is not a place to lose the spiritual tautness of our soul
towards God and his things, or the readiness to do God’s will at all times.
2. Thinking About Others: Jesus teaches us that being ready to do God’s
will in everything means also being always ready to serve others. How beautiful
it is when families can relax together with each member not just selfishly
thinking about myself, how much fun I can have, or making sure everyone obeys
my whims! In a culture where “vacation” is synonymous with “loafing,” Jesus
reminds us that for a Christian, relaxing and having fun are not incompatible
with thinking about and serving others. Jesus’ compassionate heart was always
active, and even with rest on his mind, he was moved to give himself to the
people who needed to hear the Word of God. Is my heart like Christ’s? Am I
aware of the physical and spiritual needs of my family and friends even on my
“day off”?
3. Thinking About God: There is a deeper meaning to “rest”: turning
all our activity to glorify God and expressing our loving dependence on him. He
commanded us to set apart one day of the week to “rest” in him, to direct our
hearts and minds to him, to offer him the fruits of our week’s work, and to receive
his grace to begin another week. Sunday must be the highlight of a Christian’s
week, not just because he finds respite from his work, but because he offers
all his work –– and himself –– to God the Father during the communal
celebration of Mass, the heart of Sunday. This God-centered focus is extended
throughout the whole Sunday rest, where “daily concerns and tasks can find
their proper perspective: the material things about which we worry give way to
spiritual values; in a moment of encounter and less pressured exchange, we see
the true face of the people with whom we live. Even the beauties of nature —
too often marred by the desire to exploit, which turns against man himself —
can be rediscovered and enjoyed to the full” (John Paul II, Dies Domini, 67).
Conversation with Christ: Lord Jesus, help me to find my true rest in
you. You are the source of all that is good. Help me to order all my work and
material things towards spiritual values. Help me make Mass the heart of my
Sunday. As well, help me use Sunday to see the true face of my family, friends,
colleagues and clients: they are souls which you call me to love, serve, and
bring closer to you.
Resolution: I will find some concrete way to prepare
myself and my family for the celebration of Sunday Mass: reflecting on the Mass
readings, organizing ourselves to arrive early to visit Jesus in the Blessed
Sacrament, doing some service of charity like visiting the sick or elderly,
etc.
Suy Niệm Tin Mừng: Mark 6:30-34 (thứ Bẩy Tuần IV TN)
Qua bài Tin Mừng, chúng ta thấy Chúa Giêsu đã khuyên nhủ các môn đệ nên đi tìm nơi vấng vẻ để cầu nguyện và nghỉ ngơi sau cuộc rao giảng lời Chúa. Chúa cũng đã thương những người đã theo các tông đồ vì họ ví như những đoàn chiên lạc không người chăm sóc. Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy là thế nào để trở thành một người môn đệ đích thực và tốt lành của Chúa, người môn đệ của Chúa phải biết vị tha và yêu thương, biết từ bỏ ý riêng, biết quên đi nhu cầu riêng của chính bản thân mình để phụng vụ, biết dấn thân quên mình và phục vụ người khác, biết đặt nhu cầu của người khác lên trước nhu cầu cá nhân của mình, vì đó là những gì Chúa đã làm cho chúng ta. Chúng ta có thể làm tất cả những điều này nếu chúng ta biết tập trung tình yêu và lý trí của chúng ta nơi Thiên Chúa.
Hãy
cảm tạ Thiên Chúa vì tất cả các ơn lành Chúa đã ban cho chúng ta, Hãy tin tưởng
nơi Thiên
Chúa dù ở bất cứ hoàn cảnh nào hay nơi nào, Ngài luôn ở cùng với chúng ta, và
Chúa Thánh Thần luôn hướng
dẫn chúng ta trong tất cả mọi việc chúng ta làm vì danh Chúa. Là người môn đệ
tốt lành của Chúa không phải là chuyện dễ dàng. Vì tất cả chúng ta đều
mang thân phận con người yếu đuối. Thật là khó để phục vụ người khác khi chúng
ta có những vấn đề khó khăn riêng mà chúng ta phải phấn đấu để đối phó như
những bệnh tật, khó khăn về tài chính hay các vấn đề quan hệ khác liên quan đến cá nhân
hay gia đình. Đấy là những cám dỗ mà ma quỷ thường hay muốn chúng ta nản chí,
dừng lại và đặt nhu cầu của chúng ta trước nhu cầu cần thiết của Thiên Chúa.
REFLECTION Saturday 4th Ordinary Time: Scripture: Mark 6:30-34
God communicated
with Solomon through a dream and asked what he needed to become a better
leader. Wise Solomon asked for a discerning heart, better understood as a sense
of wisdom. God not only granted his request but also told him that from this wisdom
will also come merit of honor, riches and long life, but only as long as he used his wisdom wisely.
Have you ever sensed God's will in any form? Perhaps God would better
communicate with us, whenever our minds are open and our hearts listen for his message.
In today's Gospel, Jesus and his disciples are overwhelmed by the big crowd and decide to rest. How can we relate this incident to something similar in our lives? Do we also sometimes feel so exhausted and overwhelmed that we need a vacation or perhaps a break from our present situation? But then again, maybe we notice that there are important matters waiting for our attention - in Jesus' case, the crowd surged towards them with their requests, not allowing them to rest.
During such demanding times, we need to reflect and discern our priorities. Are we following the right path? Or have we veered off course because of the chaos around us? Then again, perhaps we need to assess ourselves- it may not be the right time to withdraw from responsibilities just because of the problems we are currently facing.
Jesus' action in today's Gospel reminds us that it may be in the rhythm of our Christian life that we can find an alternate meeting place with God. It is this private place in our hearts that have been serving multitudes of men and women in the Christian world. Maybe it is time to look deeper into our Christian lives through the rhythm of work and prayer.
“… Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.." (Mt 6:34) Như Chúa Giêsu đã nói, Cha của chúng ta ở trên trời biết rõ những nhu cầu cần thiết của chúng ta, Ngài biết chúng ta cần thức ăn, thức uống, quần áo và nơi trú ẩn. Ngài nói rằng chúng ta hãy cầu xin thì sẽ được, chúng ta có thể luôn luôn liên tục đón nhận tất cả những gì mà chúng ta xin qua lòng nhân từ và rộng lượng của Thiên Chúa. Vì thế chúng ta cũng không nên quá lo lắng, suy nghĩ nhiều về những việc thông thường hay những nhu cầu phổ thông hàng ngày, mặc dù cần thiết cho cuộc sống mà quên đi những việc khác quan trọng hơn.
Nhưng nếu, cũng như bao nhiêu triệu người trên thế giới đang sống trong cuộc sống hiện đại này, chúng ta thực sự không có được một thứ gì gọi là cần thiết cho cuộc sống của chúng ta, hay chỉ có một số tối thiểu nhu cầu cần thiết cho cuộc sống? Như thế thì cuộc sống của chúng ta như thế nào? nghĩa là chúng taphải sống lây lất " ngày này qua ngày khác"? Có bao giờ chúng ta có thể tưởng tượng được là mình không có được một tý nhu yếu phẩm nào của cuộc sống mỗi ngày? Chúng ta hãy suy ngẫm hay phản ánh trong thực tế hiện tại, trên đất nước Việtnam của chúng ta thôi, hãy thử đếm xem là có bao nhiêu người đang sống trong tình huống đó ngay bây giờ ở trong xóm, hàng triệu anh chị em của chúng ta hôm ngày đang sống trong những sự thiếu thốn.
Trong cùng lúc, một số ít người trong chúng ta lại có tất cả những gì họ cần và họ còn có nhiều hơn nữa họ dư thừa để không. Đối với chúng ta những người (nói để nói) "ở giữa hai loại người trên", đã có đủ những thứ cần thiết tối thiếu, nhưng lúc nào cũng muốn được có nhiều hơn và nhiều hơn nữa, vì đó là xu hướng của chủ nghĩa tiêu thụ trong cuộc sống theo phong cách của chúng ta, chúng ta có nên cầu nguyện và xét lại lương tâm của chúng ta về tình trạng như này không? Không những chúng ta chỉ đơn thuần làm nhiều hơn để giúp những người đang thiếu thốn, nhưng chúng ta cũng phải chú trọng đến cái giá trị và thái độ của chúng ta đối với những sự bất công, vô nhân đạo và những chia sẻ trong xã hội , trong cuộc sống của chúng ta!
Như câu Chúa Giêsu đã nói: “Ngày nào có cái khổ của ngày ấy." (Mt 6:34), chúng ta chỉ có ngày hôm nay, và ngay bây giờ để phục vụ Chúa; ngày hôm qua đã qua đi, ngày mai là chưa đến: Vậy bây giờ là lúc chúng ta phải cảm ơn và ngợi khen Chúa, phục vụ Ngài, yêu mến Ngài trong những người đang thiếu thốn và cần sự giúp đỡ của chúng ta. Bây giờ là thời gian để chúng ta cầu nguyện và hành động,
Lạy Chúa, xin Chúa giúp chúng con biết phục vụ Chúa ở nơi những người khác.
REFLECTION
“Today’s trouble is enough for today.” As Jesus said, our Father in heaven knows our needs, of food and drink, of clothing and shelter. He doesn’t say we should not ask for these things, ask that we might continue to receive the bounty of God. But we should not become so anxious and fretful about such ordinary, though necessary, needs of life that we forget or neglect more important things. \
But what if, like so many millions of people in our modern world, we really did not have some or all of these necessities? What would such a life be like, literally living “from day to day”? Can we imagine ourselves not having some of life’s necessities? And then reflect that in fact millions of our brothers and sisters today are in that situation.
At the same time, a small minority of us have all they need and much more besides. For us who are (so to say) ‘in the middle’, having enough but wanting more and more because that’s the trend of our consumerist life-style, should we not in prayer examine our consciences about this situation? Not merely about doing more to help those in need, but about our shared values and attitudes that perpetuate this unfair, inhuman division among us?
Like today’s trouble being enough for today, we only have today, this day, to serve the Lord — yesterday’s gone, tomorrow’s not yet come: it’s now that we have to thank and praise the Lord, serve Him, love Him in those in need. Now is the time for prayer and for action
The Twelve had just returned from going about the countryside preaching the Gospel. They were tired. Jesus, in His compassion, invites them to come away with Him to rest for a while. So they get in a boat to cross over to a deserted place. But when the people hear about this, they hurry on foot to the place that their boat was heading. So, when the boat arrives, there is a crowd awaiting them.
Of course, Jesus does not get upset. He does not get discouraged by the burning desire of the people to be with Him and the Twelve. Instead, the Gospel relates that when Jesus saw them, “his heart was moved with pity,” and He began to teach them many things.
In our own lives, after serving others well, it’s understandable to desire rest. Even Jesus desired this for Himself and His Apostles. But the one thing that Jesus permitted to “interrupt” His rest was the clear desire of the people to be with Him and to be fed by His preaching. There is much to learn from this example of our Lord.
For example, there are many times when a parent may only want to be alone for a while, and yet family concerns arise that need their attention. Priests and religious may also have unexpected duties that arise from their ministry that can, at first, appear to interrupt their plans. The same can be said for any vocation or situation in life. We may think we need one thing, but then duty calls and we find we are needed in a different way.
One key to sharing in the apostolic mission of Christ, be it to our families, Church, communities or friends, is to be ready and willing to be generous with our time and energy. It’s true that prudence will dictate the need for rest at times, but at other times the call to charity will supersede what we perceive as a legitimate need for our own rest and relaxation. And when true charity is demanded of us, we will always find that our Lord gives us the needed grace to be generous with our time. It is often in those moments when our Lord chooses to use us in ways that are truly transforming for others.
Reflect, today, upon the true needs of those around you. Are there people who would greatly benefit from your time and attention today? Are there needs that others have that will require you to change your plans and to give of yourself in a way that is difficult? Do not hesitate to give generously of yourself to others. In fact, this form of charity is not only transforming for those whom we serve, it is often one of the most restful and rejuvenating activities we can also do for ourselves.
My generous Lord, You gave of Yourself without reserve. People came to You in their need, and You did not hesitate to serve them out of love. Give me a heart that imitates Your generosity and help me to always say “Yes” to the charitable work to which I am called. May I learn to find great joy in serving others, especially in those unplanned and unexpected circumstances of life. Jesus, I trust in You.
Qua bài Tin Mừng, chúng ta thấy Chúa Giêsu đã khuyên nhủ các môn đệ nên đi tìm nơi vấng vẻ để cầu nguyện và nghỉ ngơi sau cuộc rao giảng lời Chúa. Chúa cũng đã thương những người đã theo các tông đồ vì họ ví như những đoàn chiên lạc không người chăm sóc. Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy là thế nào để trở thành một người môn đệ đích thực và tốt lành của Chúa, người môn đệ của Chúa phải biết vị tha và yêu thương, biết từ bỏ ý riêng, biết quên đi nhu cầu riêng của chính bản thân mình để phụng vụ, biết dấn thân quên mình và phục vụ người khác, biết đặt nhu cầu của người khác lên trước nhu cầu cá nhân của mình, vì đó là những gì Chúa đã làm cho chúng ta. Chúng ta có thể làm tất cả những điều này nếu chúng ta biết tập trung tình yêu và lý trí của chúng ta nơi Thiên Chúa.
REFLECTION Saturday 4th Ordinary Time: Scripture: Mark 6:30-34
In today's Gospel, Jesus and his disciples are overwhelmed by the big crowd and decide to rest. How can we relate this incident to something similar in our lives? Do we also sometimes feel so exhausted and overwhelmed that we need a vacation or perhaps a break from our present situation? But then again, maybe we notice that there are important matters waiting for our attention - in Jesus' case, the crowd surged towards them with their requests, not allowing them to rest.
During such demanding times, we need to reflect and discern our priorities. Are we following the right path? Or have we veered off course because of the chaos around us? Then again, perhaps we need to assess ourselves- it may not be the right time to withdraw from responsibilities just because of the problems we are currently facing.
Jesus' action in today's Gospel reminds us that it may be in the rhythm of our Christian life that we can find an alternate meeting place with God. It is this private place in our hearts that have been serving multitudes of men and women in the Christian world. Maybe it is time to look deeper into our Christian lives through the rhythm of work and prayer.
No comments:
Post a Comment