Saturday, September 3, 2022

Suy Niệm Chủa nhật thứ hai mươi ba Mùa Thường Niên Năm C

 Suy Niệm Chủa nhật thứ hai mươi ba Mùa Thường Niên Năm C 2022

Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu nói với các môn đệ rằng trong cuộc sống mỗi con người rồi ai cũng sẽ có những thử thách hay thánh giá trong cuộc đời; Ngài nói “Ai không vác thập giá của mình mà theo ta, thì không thể làm môn đệ của ta.” Đây là một phần trong Tin Mừng Thánh Luca mà chúng đã và đang nghe, Ttrong đó Chúa Giê-su hướng dẫn và dạy bảo dân chúng về Nước Thiên Chúa. Trong các bài học Chúa dạy trong đó có những dụ ngôn về Hạt cải, Men bánh mì, Cánh cửa hẹp, những dụ ngôn về tiệc cưới và những người khách được mời đã tự tôn mình lên và sau đó đã bị chủ tiệc mời xuống chỗ thấp hơn. Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su nói rất rõ rằng là để được vào Nước Thiên Chúa, chúng ta phải biết phó thác hoàn toàn trong tay Thiên Chúa. Chúa Giêsu nói rõ rằng là nếu chúng ta biết phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa, chúng ta phải biết chấp nhận đau khổ, Vì theo Chúa Giêsu là chúng ta sẽ phải nhận và sự đau khổ. Vì thế chúng ta phải sẵn lòng chấp nhận những đau khổ của chúng ta để vác thánh giá cuộc đời của chúng ta và theo Chúa. Đôi khi những đau khổ thực tế này có thể là những nỗi bất an trong gia đình, bất hòa với con cái hay bạn bè thực sự từ bỏ chúng ta, hay có lẽ là sự ghét bỏ của một người nào đó vì họ không mong muốn chúng ta nhiệt thành với Thiên Chúa để giữ lấy đức tin và sự sống đời sau của chúng ta.
Những thập giá mà chúng ta tự thấy có thể là thử thách, đau đớn và khiến chúng ta suy sụp, nhưng những thập giá đó của chúng ta chẳng có đáng là gì nếu chúng ta so với thập giá của Chúa Ki-tô Đấng Cứu thế mà Ngài đã gánh vì tất cả tội lỗi của chúng ta và mọi người trên thế gian. Trong Mùa Chay, chúng ta thường ngắm Đàng Thánh Giá. Ba trong số các chặng đường thánh giá đó là những chặng mà Chúa Giêsu ngã xuống đất dưới sức đè nặng của Thập giá. Sau khi bị ngã lần thứ hai, ông Simon bị quân dữ bắt để giúp Chúa Giêsu vác thập giá trên đoạn đường còn lại trước khi đến đồi Can-vê. Chúng ta thực sự tin rằng khi chính chúng ta bị đè nặng bởi thập giá của mình và bị đè nặng bởi sức nặng của chúng, thì có một người nào đó đang ở bên cạnh chúng ta để giúp chúng ta vác lấy thập giá của mình trong đoạn đương cuối trước đến Nước Trời. Người ấy chính là Chúa Giêsu, và chỉ có Chúa Giêsu mới sẵn sàng đi sát ngay bên cạnh chúng ta để nâng đỡ chúng ta nhất là ngay cả những thời điểm khó khăn nhất và nguy hiểm nhất trong cuộc sống của chúng ta.
Thông điệp căn bản của điều này là nếu chúng ta muốn vào Nước Chúa trên Trời, chúng ta phải đặt Thiên Chúa lên hàng đầu trong cuộc sống của chúng ta. Nếu chúng ta biết cách đặt Thiên Chúa lên hàng đầu trong cuộc sống của chúng ta thì Thiên Chúa sẽ chúc phúc và ban ơn Phúc Lành của Ngài xuống cho tất cả những mối quan hệ khác của gia đình và bạn bè và cuối cùng chúng ta sẽ được Thiên Chúa Chúc Phúc cho chúng ta và gia đình. Những vấn đề của chúng ta, dù lớn hay nhỏ, đều bị thu hẹp trước sự hiện diện của Thiên Chúa. Cùng giống như nhà thông thái dự định xây một tòa tháp to, và nhà vua biết chuẩn bị tính toánh trước khi ra trận, nếu chúng ta biết dành thời gian để lập kế hoạch giữ Thiên Chúa trước, thì chắc chắn chúng ta sẽ thành công. Kế hoạch này mang đến đủ loại thử thách, nhưng kết quả cuối cùng là có được một cuộc sống xoay quanh Thiên Chúa, Đấng ban phước cho mọi khía cạnh trong cuộc sống của chúng ta. Trong lúc vác thập giá, chúng ta đừng suy ngẫm về những gì chúng ta không có, nhưng hãy cảm tạ thiên Chúa về những gì chúng ta có. Hãy cảm ơn Chúa vì chúng ta đã được sưởi ấm, được ăn uống và nghỉ ngơi với Chúa.

Twenty-Third Sunday of Ordinary Time
In the Gospel today Jesus tells his followers that there will be trials or crosses in life; “Whoever does not carry his own cross and come after me cannot be my disciple.” This is in a section of Luke in which Jesus is giving instructions about the Kingdom of God. There are the parables of the Mustard Seed, the Yeast, the Narrow Door, the parables of the invited guest who exalted himself and then was humbled by the host, of the Man who gave a great dinner. In the passage today Jesus makes it very clear that in order to enter the Kingdom of God, one must be totally committed to God. Jesus makes it clear that total commitment to him comes with the reality of suffering, and the willingness for each one of us to carry the crosses of life. Sometimes this reality could be family and friends actually rejecting, if not, hating, someone because of their fervent desire to hold onto and live their faith.
The crosses that we find ourselves with can be challenging, painful and wear us down, but our crosses are nothing compared to the cross of Christ upon which he bore all the sins of the world. During Lent we often pray the Stations of the Cross. Three of the Stations are of Jesus Falling under the weight of the Cross. After he falls the second time Simon is drafted to help Jesus carry the cross the remainder of the way to Calvary. I truly believe that when we are weighed down by our crosses and fall under the weight of them, that there is someone there to help us carry our cross to the Kingdom. His name is Jesus, and he walks with us even during the most difficult times.
The basic message from this is that if we are to enter the Kingdom of God, we must put God first in our lives. By placing God first in our lives, all the other relationships of family and friends will be blessed, and ultimately we will be blessed. Our problems, great and small, are dwarfed by the presence of God. Like the wise man planning to build a tower, and the king planning to go into battle, if we take time to plan on keeping God first, we will be successful. This plan brings all sorts of challenges, but the end result is having a life centered around God who blesses every aspect of our lives. In the midst of carrying our crosses try not to ruminate on what we don’t have, but give thanks for what we have. Thank God that we are warm, fed, and rested.

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ 23 Thường Niên –Năm c
Với tất cả những sự tinh tế kỳ thuật trong cuộc sống của chúng ta ngày nay, chúng ta dường như không còn để ý tới những sự ước tính giá cả vật chất mà chúng ta muốn có. Chúng ta đã quá quen với việc nợ nần và sống vượt quá với khả năng của mình đến nỗi Chúa Giêsu đã phải nhắc bảo về cái giá mà chúng ta phải trả khi chúng ta thật sự muốn làm môn đệ của Ngài.
Trong bài Thánh thư hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng mọi thứ trên đời này đều có cái giá. Mỗi khi chúng nói “vâng” hay Yes cho một vấn đề thì chắc chắn chúng ta phải nói “không” cho những vấn đề khác hơn, thường là những vấn đề hay những điều tốt và đáng giá hơn.
Chúa Giêsu đã chỉ cho chúng ta thấy rằng cái giá mà chúng ta phải trả để làm môn đệ Ngài là chúng ta phải biết chấp nhận Thiên Chúa trước những thứ khác hay mọi người khác trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta đã cảm thấy rất thoải mái khi chúng ta cố sống trong một thế giới ảo tưởng, nơi mà chúng ta có thể có mọi thứ chúng ta muốn và bất cứ lúc nào. Vấn đề duy nhất là đó chỉ là một thế giới ảo tưởng chứ không phải thế giới thực mà chúng ta phải sống!
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu nói rằng tất cả các mối quan hệ tình cảm chúng ta có và tất cả tài sản chúng ta tích lũy đều tốt và đẹp nếu chúng ta giữ chúng trong quan điểm chung, nếu những thứ ấy có thể giúp chúng phục vụ Thiên Chúa và nhắc nhở chúng ta về tình yêu vô biên và lòng thương xót hay tha thứ của Thiên Chúa cho chúng ta. Nếu không, thì những thứ chúng ta có ấy chỉ là đồ trang sức vô dụng và vô nghĩa và còn làm phiền nhiễu cho chúng ta cản trở chúng ta hướng tới những gì thực sự quan trọng. Với ân sủng của Thiên Chúa, chúng ta hãy cố gắng chấp nhận tất cã bất cứ mọi giá để chúng ta có thễ được trở thành môn đệ thực sự của Chúa Giêsu.
Lạy Chúa, xin cho chúng con sẵn sàng hiến dâng cuộc sống của chúng ta như một tấm chi phiếu trắng, để Chúa có thể dùng chúng con để thực hiện những gì Chúa muốn. Xin Chúa ban phước lành cho chúng con.

Reflection SG n2019
For all our supposed sophistication these days we apparently are not very good at estimating what things will cost. We are so accustomed to plunging into debt and living beyond our means that perhaps Jesus’ warning about the cost of discipleship has become somewhat incomprehensible to us. The scriptures today remind us that there is a cost to everything. Every “yes” we say to one thing entails saying “no” to several other things, often good and worthwhile things.
Jesus is clear that the cost of discipleship is putting God before every other person and thing in our life. We have become very comfortable with trying to live in a virtual world where we can have everything we want when we want it. The only problem is it is only a virtual world and not the real world in which we have to live!
In the Gospel Jesus is saying that all the relationships we have and all the possessions we have accumulated are good and beautiful if we keep them in perspective, if they can serve to remind us of God’s unfathomable love for us. Otherwise they are just useless and meaningless trinkets and distractions from what is truly important.
With God’s grace, may we recommit to paying whatever the cost is of being a disciple, of truly following Jesus.

.REFLECTION
In today's Gospel reading the evangelist narrates one of the many miraculous cures that Jesus worked. A man who was deaf and mute was brought to Jesus who looked up to heaven (seeking divine power?) and gave the command, "Be opened!" and the man was enabled to hear and speak perfectly. We are told of an event in a day of the public ministry of Jesus.
But as this story is preached to us today it is not only about the cure of a man who was deaf and mute. The reading of the Gospel of today is a reminder to all of us of our need to have the Lord open whatever may be closed in us and needs to be opened. Are we sometimes deaf to the cries of the poor and needy around us? Are there times when we are speechless when we should cry out against injustice? Do any prejudices or biases keep us closed to how to deal with others?
If we, therefore, were to read and hear today's Gospel story simply about a historical event in the Lord's life, we would miss the whole reason why the evangelist has included this event (and many others like it) in his Gospel narrative. The story may seem to be about a man who was deaf and mute a couple of thousand years ago, but as we read and hear the story in our liturgy today the story is about you and me and all of us. Let us be ready to hear the Lord say to us, "Be opened!"

No comments:

Post a Comment