Suy Niệm Tin Mừng thứ Bẩy Tuần 23 Thường Niên
Một trong những tội nặng nhất mà con người đã phạm là chống lại Thiên Chúa,đấng đã tác tạo ra con người chúng ta đó là tội nghi ngờ vào sự tốt lành và tình yêu thương của Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa. Đây chính là tội nguyên tổ, và, bởi vì tội này mà con người chúng ta đã bị mất đi một cuộc sống với Thiên Chúa, Đấng vĩnh cửu. Nhưng đó cũng là ý muốn của Thiên Chúa đối với tạo vật của Ngài để cho con người được sống trong cuộc sống đời đời với Thiên Chúa. Và do đó, mà lịch sử cứu độ đã được bắt đầu.
Trong bài đọc thứ nhất, chúng ta thấy thánh Phalô cương quyết với lòng tin tưởng vào Thiên Chúa. Đối với thánh Phaolô, không ai được nghi ngờ rằng Chúa Giêsu Kitô đến thế gian để cứu nhân loại, con người tội lỗi. Thánh Phaolô biết rõ và hiểu rõ những gì ngài đã nói về Thiên Chúa, bởi vì ngài đã có một kinh nghiệm đặc biệc và rất cá nhân vì chính ngài được Chúa Gisêsu cứu vớt. Thánh Phaolô đã trải qua và chứng kiến sự kiên nhẫn vô tận của Chúa Giêsu Kitô trong việc biến chuyển ông từ người bắt đạo thành người kitô hữu hăng sang với việc rao giảng Tin Mừng của Chúa. Hơn nữa, ông biết rằng sự biến đổi đã ban cho ông không phải là chỉ cho sự cứu rỗi của riêng mình, nhưng "cho tất cả những người khác nữa, những người kế tiếp đến sau này sẽ có niềm tin vào Chúa Giêsu Kitô, Người đã đến và ban cho loài người chúng ta sự sống đời đời". Chúng ta hãy cùng thánh Phaolô dâng lời khen ngợi Thiên Chúa Ba Ngôi.
Reflection SG
One of the worst sins that a creature could ever commit against its creator is to doubt the goodness of the Creator. This is the original sin, and, because of sin, human beings are lost to living a life with God who is eternity. But it is the will of God for his creatures to live in eternity with God. And so salvation history begins.
In the first reading, we see that Paul is adamant about trusting in God. To Paul, nobody should doubt that Christ Jesus came into the world to save sinners. Paul knows what he is talking about, because he has had a personal experience of being saved. He has experienced the inexhaustible patience of Jesus Christ in turning him around. Furthermore he knows that conversion is granted him not only for his own salvation, but "for all the other people who would later have faith in Jesus Christ to come to eternal life". Let us join Paul in giving praise to the Triune God.
To the eternal King, the immortal, invisible and only God, be honor and glory forever and ever. Amen.
Saturday 23rd Ordinary Times
Opening Prayer: Come Holy Spirit, bless me with an understanding of your word. Give me the desire to build up goodness in my heart and then share that goodness with others. Help me make your love manifest in this world and build your Kingdom.
Encountering Christ:
1. Good Fruits Are Good Works: A tree bearing good fruit has likely been cared for, has a strong trunk and branches, and is free from pests. It gets plenty of water, nutrients, and sun. A tree bearing rotten fruit likely suffers from neglect of some kind. It may be surrounded by weeds or pests, or perhaps it does not get enough water, nutrients, or sun. The tree is an apt image of our spiritual health. Weeds and pests represent anxiety, temptation, and sin. Water, nutrients, and sun feeding the good tree are the sacraments, worship, and prayer. When our soul is healthy and well nourished, we produce good fruits. As St. James taught, true faith is active and “completed by works” (James 2:22). By our faith, may we produce good works that give glory to God.
2. Goodness in the Heart = Virtue: A “store of goodness in [the] heart” is another way to speak about virtue. According to the Catechism, “A virtue is a habitual and firm disposition to do the good. It allows the person not only to perform good acts, but to give the best of himself. The virtuous person tends toward the good with all his sensory and spiritual powers; he pursues the good and chooses it in concrete actions” (CCC 1803). There are four cardinal human virtues: prudence, justice, temperance, and fortitude. We can practice these virtues in our everyday lives to glorify God. The three theological virtues are faith, hope, and love. God gives us these virtues as a gift through grace; we can pray for and activate these in our lives. As imitators of Christ, we are called to practice the cardinal virtues and pray for the grace of the three theological virtues for ourselves and those we love.
3. Building on a Solid Foundation: Living virtuously is akin to building our lives on a solid foundation. When we “dig deeply” and lay this strong foundation by infusing our thoughts and actions with virtue, we fortify ourselves against temptation so we cannot be shaken. By cooperating with grace, we will have prepared ourselves to “enter by the narrow gate” (Matthew 7:13). May our mouths speak only words pleasing to the Lord so that by our lives, we give glory to him and merit eternal life.
Conversing with Christ: My Jesus, I believe that, by living according to your word, my life can be pleasing to you. I am sorry for the times when my faith has failed to produce good fruits, thus becoming stagnant. Help me to build up a store of virtue in my heart so I can bless others with the fruits of your Kingdom. I believe that I am saved by your grace (Ephesians 2:8), but I know to enter your Kingdom I must activate my faith by cooperating with your grace, your life in me. I will strive to keep your commands and bear good fruit. Strengthen me so my faith is active and alive, not dead due to inaction (James 2:17). Help me to always offer my good works in and through your power and for your glory, not my own.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will engage in a work of mercy out of love for my neighbor.
No comments:
Post a Comment