Thursday, December 2, 2021

Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm Tuần thứ Nhất Mùa Vọng

 Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm Tuần thứ Nhất Mùa Vọng – Gio Kinh Ben Me

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Xin Chúa ban Chúa Thánh Thần xuống xin giúp chúng con biết mở rông tâm hồn để biết lắng nghe lời Chúa. Xin Chúa Thánh Thần của Chúa gieo trồng lời Chúa ăn sâu vào trong trái tim của chúng con để lời Chúa đâm rễ và lớn lên trong chúng con và giúp chúng con biết sinh hoa kết trái tốt làm vinh danh Chúa được rạng sáng.
Bài Tin Mừng hôm nay hướng dẫn chúng ta nên hướng về lẽ thật của Chúa Giê-su và đáp lại lời của Chúa bằng hành động chân chính. Thánh Giacôbê đã khuyến khích chúng ta qua thơ của Ngài để lại là chúng ta hãy làm những người biết lấng nghe lời Chúa, chứ không phải chỉ nghe mà tự lừa dối mình” (Gia-cơ 1:22). Trước hết, chúng ta phải nghe từ lời Chúa và sau đó cho phép lời Chúa thâm nhập vào trong trái tim của chúng ta để chúng ta có thể đáp lại lời Chúa bằng cách sống và thực hành lời Chúa dạy.
Trước khi nghe Tin Mừng được công bố trong Thánh lễ, chúng ta làm dấu thánh giá dài trên trán, môi và trái tim mình. Điều này cần nhắc nhở chúng ta là phải chăm chú lắng nghe lời Chúa, suy xét bằng tâm trí (trán) và để nó thấm như nước vào lòng (lòng) để chúng ta có thể thành tâm loan báo và tuyên xưng Tin Mừng trong đời sống hằng ngày trên môi (môi). .
Hãy dành một chút thời gian để tưởng tượng về một ngôi nhà được xây trên cát và nó sẽ trông như thế nào sau một một cơn bão.
Cầu nguyện mà không hành động thì sẽ cũng chỉ bằng không, và như thế, đức tin của chúng ta chẳng khác gì một ngôi nhà xây trên cát, có nền nhưng không có móng nền vững chắc. Những thử thách mà các môn đệ của Chúa đã thực sự phải thử nghiệm là thực hiện những gì mà Chúa nói với chúng ta phải làm hôm nay. Điều này có nghĩa là những gì đã tiếp xúc với lòng trí của chúng ta thì sẽ được in sâu, và được đóng ấn trong trái tim của chúng ta và sẽ đưa chúng ta tới sự hành động, bởi vì chúng ta tin rằng, chúng ta đang làm theo ý muốn của Thiên Chúa.
Mỗi việc tốt mà chúng ta làm, mỗi lời mà chúng ta đáp trả tiếng mời gọi của Thiên Chúa sẽ biến đổi chúng ta và có thể biến đổi luôn cả những người đã nhận những hành động tốt của chúng ta, để chúng ta sẽ có một cuộc sống thánh thiện và đạo đức hơn.
Tiếp tục lắng nghe và làm theo ý của Thiên Chúa sẽ trở thành một thói quen sẽ giúp củng cố nền tảng đức tin của chúng ta thêm vững chắc hơn. Nếu chúng ta làm được như thế, thì không có một bối cảnh bên ngoài nào, hay bất cứ một thử thách nào có đủ sức mạnh để xồ đổ làm xập được cái nền tảng đức tin của chúng ta. Vì nền tảng đức tin của chúng ta được xây dựng trên chính con người của Chúa Giêsu. Niềm vui lớn nhất của chúng ta là những ước muốn, nguyện vọng là được nhìn thấy Thiên Chúa mặt đối mặt trong ngày phán xét. Chắc chắn chúng ta sẽ muốn nghe Chúa nói với chúng ta, "Tốt lắm! Tôi tớ lương hảo và trung tín. Trong việc nhỏ mà ngươi đã trung tín thì ta sẽ đặt ngươi cai quản trong việc lớn; hãy vào hưởng hoan lạc cùng với chủ ngươi “ (Matt5:21)
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con tôn thờ và ngợi khen Chúa vì Chúa là lời của lẽ thật. Chúng con xin lỗi Chúa vì những lần chúng con nghe được những gì Chúa muốn chúng con làm nhưng chúng con không thực hiện hành động kịp thời. chúng con cũng xin lỗi Chúa vì những lúc chúng con chỉ phục tùng đức tin của mình và không hoàn toàn đức tin cậy nơi thánh ý của Chúa .
chúng con cảm ơnChúa về những cơ hội Chúa đã cho chúng con hợp tác với ân sủng của Chúa bằng cách trở thành một công cụ của thánh ý Chúa trên thế gian này. Xin Chúa giúp chúng con biết tích cực nghe lời Chúa và cho phép Lời Chúa lớn lên và trưởng thành trong lòng của chúng con để Lời Chúa được sinh hoa trái tốt đẹp trong các công việc qua lòng thương xót và bác ái của Chúa. Amen

Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm Tuần thứ Nhất Mùa Vọng
Cầu nguyện mà không hành động thì sẽ cũng chỉ bằng không, và như thế, đức tin của chúng ta chẳng khác gì một ngôi nhà xây trên cát, có nền nhưng không có móng nền vững chắc. Những thử thách mà các môn đệ của Chúa đã thực sự phải thử nghiệm là thực hiện những gì mà Chúa nói với chúng ta phải làm hôm nay. Điều này có nghĩa là những gì đã tiếp xúc với lòng trí của chúng ta thì sẽ được in sâu, và được đóng ấn trong trái tim của chúng ta và sẽ đưa chúng ta tới sự hành động, bởi vì chúng ta tin rằng, chúng ta đang làm theo ý muốn của Thiên Chúa.
Mỗi việc tốt mà chúng ta làm, mỗi lời mà chúng ta đáp trả tiếng mời gọi của Thiên Chúa sẽ biến đổi chúng ta và có thể biến đổi luôn cả những người đã nhận những hành động tốt của chúng ta, để chúng ta sẽ có một cuộc sống thánh thiện và đạo đức hơn.
Tiếp tục lắng nghe và làm theo ý của Thiên Chúa sẽ trở thành một thói quen sẽ giúp củng cố nền tảng đức tin của chúng ta thêm vững chắc hơn. Nếu chúng ta làm được như thế, thì không có một bối cảnh bên ngoài nào, hay bất cứ một thử thách nào có đủ sức mạnh để xồ đổ làm xập được cái nền tảng đức tin của chúng ta. Vì nền tảng đức tin của chúng ta được xây dựng trên chính con người của Chúa Giêsu. Niềm vui lớn nhất của chúng ta là những ước muốn, nguyện vọng là được nhìn thấy Thiên Chúa mặt đối mặt trong ngày phán xét. Chắc chắn chúng ta sẽ muốn nghe Chúa nói với chúng ta, "Tốt lắm! Tôi tớ lương hảo và trung tín. Trong việc nhỏ mà ngươi đã trung tín thì ta sẽ đặt ngươi cai quản trong việc lớn; hãy vào hưởng hoan lạc cùng với chủ ngươi “ (Matt5:21)

Reflection:
Prayer without action will not strengthen the foundation of our faith and will be like a house built on sand. The true test of discipleship is executing what we hear the Lord telling us to do. This means that what touches our mind is imprinted in our hearts and this moves us to action as we believe that we are doing God's will. Each good that we do, each call of God that we answer, transforms us and, possibly the recipient of our good deed, to a life of holiness and Godliness. Continuously listening and doing God's will become a habit and will strengthen our faith foundation. No external circumstance, no trial will be strong enough to collapse our "rock" of faith. Our faith foundation is built on the person of Jesus. The greatest joy we should aspire for us to see God face to face at the end of time. Wouldn't we want to hear the Lord tell us, "Well done, good and faithful servant, because thou hast been faithful over a few things, I will place thee over many things: enter thou into the joy of thy Lord." (Matthew 25:21)?

Thursday after 1st Sunday Of Advent
Opening Prayer: Come Holy Spirit, help me to hear your word. Plant it deep in my heart so that it takes root and grows up to bear good fruits for your glory.
Encountering Christ:
Lip Service: Those who say “Lord, Lord” but do not align their actions with God’s will only pay lip service to Christ. Some might profess to be Christian, for example, but not act in a Christian way. Or they might pray to ask for God’s guidance but then not follow up and act in accordance with what they have discerned to be God’s will for them. We can ask ourselves in what way we have paid lip service to Christ instead of aligning our actions with our words. Are we truly living our faith in an authentic way? Practicing obedience to God counteracts a habit of paying lip service because it requires listening to God and then doing what he asks of us instead of doing what we want to do. “Blessed indeed are the obedient, for God will never permit them to go astray” (St. Francis de Sales).
Listen and Act: This Gospel directs us to hear Jesus’ word of truth and respond with genuine action. St. James exhorts us to “be doers of the word, and not hearers only, deceiving yourselves” (James 1:22). First, we must hear the word and then allow it to penetrate our hearts in order to respond to it. Before we hear the Gospel proclaimed at Mass, we trace a cross on our foreheads, lips, and hearts. This should remind us to listen to the word intently, consider it with our minds (forehead), and let it seep down like water into our hearts (heart) so that we can sincerely proclaim and profess the Gospel in our daily lives (lips).
Self-Deception: Take a moment to imagine a house built on sand and how it would look after a storm. Those who deceive themselves by paying lip service to Christ are building their houses on sand. When the storms of life come, they will be blown around with no rock of security to hold onto. They will be shaken and have no peace. They trust only in themselves. Conversely, those who hear the word and act in accordance with it are wise and dwell in security: “I have set the Lord always before me; because he is at my right hand, I shall not be shaken” (Psalm 16:8). They place their trust in the Lord and so can have peace, even amid a storm.
Conversing with Christ: My Jesus, I adore and praise you because you are the word of truth. I’m sorry for the times that I hear what you want me to do but do not take prompt action. I’m also sorry for the times when I have merely paid lip service to my faith and not fully trusted in God the Father’s holy will. I give you thanks for the opportunity you have given me to cooperate with your grace by being an instrument of God’s will in the world. Please help me to actively hear your word and allow it to grow in my heart in order to bear the good fruit of works of mercy and charity.
Resolution: Lord, today by your grace I will prayerfully discern what your will for me and make a plan to carry it out.

Thursday after 1st Sunday Of Advent
Opening Prayer: Lord God, I need your wisdom. Send your Holy Spirit to me so that I can listen closely to your words today and act on them, according to your will.
Encountering Christ:
1. “Lord, Lord!”: The road to perdition is paved with good intentions. Verse 21 conjures up the image of a poor fellow shut out of heaven’s gate, and afterward shouting “Lord, Lord!” I imagine him continuing,“But I tried my best!” Good intentions are not enough. Truly, our good intentions, even our best intentions, alone cannot save us. If not these, then what? By Christ’s merits we are saved. All we have to do is “listen to these words of mine and act on them.” With his teachings about right conduct, which we are free to accept or reject, Christ gives us the reins of our destiny.
2. Listen and Act: This Gospel passage comes at the end of the three chapters bursting with radical Christian teachings known as the Sermon on the Mount. Since St. Matthew has placed this exhortation to listen to “these words of mine” precisely here, we can say by extension that we are to listen to all that Christ says to us—in the Scriptures, in our prayer, in the liturgy. And after listening, we are to act. These are the two pillars of the Christian life—contemplation and charitable actions. Unfortunately, omitting one of the two (or emphasizing one at the expense of the other) sometimes happens to the best of us, and we can lose our way like those who build houses on sand. Let’s remember that Christ invites us to be like a wise man who values prayer and action, who both hearkens and helps.
3. The Buffetting of the House: We human beings are notoriously frail at holding on to the good; this has been manifesting since Original Sin, and our moral integrity has been buffeted by winds and storms ever since. But this sad truth is like a locked door whose key is Christmas. Christ came to earth to be our Savior! Once we realize that we are insufficient for our own salvation, the arrival of the Christ-child can be recognized as the joyous transforming event that it is. Without him, human history would have “collapsed and been completely ruined.” With him, it is “set solidly on rock.”
Conversing with Christ: Lord Jesus, I shudder to think of the possibility of a complete collapse—of my life in ruins. The wind and the rain frighten me! That’s why I call out your merciful name, “Lord, Lord,” when I feel overwhelmed. You turn your loving gaze on me, giving me the strength to drink in your words and put them into practice. Suddenly, fear is replaced with confidence as I remember that you are my Savior leading me on the path of wisdom.
Resolution: Lord, today by your grace I will spend five extra minutes reflecting on your words in the Gospel and ask for inspiration to act according to your will.

Thursday after 1st Sunday of Advent
Opening Prayer: Christ, be my light. Open my eyes to see you when I am blind and open my ears to hear your word when I am deaf to the truth. Help me to hear and see clearly by walking in your light. Guide me out of darkness and into the light.
Encountering Christ:
This Present Darkness: All around us the world tells us it is already Christmas. But as Catholics, we know that we are still at the beginning of Advent. Jesus is yet to come, and when he does there will be rejoicing, celebration, and light. Isaiah prophesied, “out of their gloom and darkness the eyes of the blind shall see” (Isaiah 29:18). It is a mistake to overlook the gloom and darkness that Christ was born into and which he dispelled. We must recognize that disorder, sin, evil, and death ruled the world after the fall of man and before Christ’s Incarnation. “This present darkness” (Ephesians 6:12) continues to press upon the world, seeking the ruin of souls. We can overcome the darkness only by recognizing it and then allowing Christ to be our light as we attempt to banish this darkness for his glory.
Jesus, the Light: Jesus is the light of the world (John 9:5). Whenever we encounter the truth we encounter Christ. Whenever we turn from darkness it is toward the light of Christ. Throughout Advent we pray for Christ, the Light, to come to us. We pray for darkness to depart from us so that we may see. Humanity is represented here in the two blind men. Their blindness indicates the sin and darkness that enveloped the world after the fall of man. When Christ came to the world, he fulfilled Isaiah’s prophecy: “The people who walked in darkness have seen a great light; those who dwelt in a land of deep darkness, on them has light shined” (Isaiah 9:1). Maranatha!
Approach the Light: Many people are plagued with darkness in their hearts as we weather the pandemic and political and economic turmoil. For some, the holiday season alone raises anxieties surrounding family and relationships. Anger and unforgiveness can cloud our vision, making us spiritually blind. Whatever it is, we courageously hold it up to the Christ-light. With great confidence, we approach Christ and allow him to enter into that darkness, and he will overcome it (John 1:5). Maybe not in an instant, but with his gentle warmth and love, it will be overcome. Let’s ask Jesus to gently guide us away from the encroaching darkness into the way he has prepared for us: “Your word is a lamp for my steps and a light for my path” (Psalm 119:105).
Conversing with Christ: Jesus, you are my Way, my Truth, and my Light (John 14:6). You are my light and my salvation. I know that I do not need to be afraid, angry, or overcome with sadness (cf. Psalm 27:1). I am sorry for the times when I have hidden the darkness in my heart from you and not allowed you to heal and overcome it. I thank you for all the times when you have been victorious over the darkness both inside and around me. Help me to hold up your light whenever I encounter the darkness.
Resolution: Lord, today by your grace I will light a candle, either at my church or at home, and I will ask you to dispel the darkness in my heart and in the hearts of my loved ones.

No comments:

Post a Comment