Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ Tư Mùa Vọng Năm C
Hôm nay, Giáo Hội đã giới thiệu cho chúng ta hai bà mẹ tương lai, với sự háo hức đầy hứng thú và vui mừng vì sắp được làm mẹ. Hành động đầu tiên của Đức Maria trong vai trò Mẹ của Đấng Cứu Thế đã làm là mang lại tình yêu và lòng nhân hậu của Thiên Chúa đến với người chị họ của mình, là bà Isave.
Việc Đức Maria đến thăm bà Isava là để chia sẻ tin mừng mà cô đã nhận được từ sứ Thần Gabriel với người chị họ lớn tuổi của mình, để chứng kiến sự tốt lành của Thiên Chúa đã đem lại cho cuộc đời của bà Isave, người mà mọi người gọi là son sẻ.
Còn bà Isave đã được ơn Chúa Thánh Thần, và đã lớn tiếng kêu lên “Bởi đâu mà tôi được Mẹ Thiên Chúa của tôi đến với tôi như thế này?" (Lk 1:43).
Chính là đức tin và lòng khiêm tốn của bà, mà Chúa Thánh Thần đã làm cho bà thấy được rằng người em họ của bà chính là Mẹ Thiên Chúa.
Bà đã vui mừng với Đức Maria, người đã được ơn phúc trước mặt Chúa. Mà không hề có sự đố kỵ hay ghen tương.Còn về phần Đức Maria, cô gái trẻ đầy tương lai đã bừng nên với niềm vui. Đức Marìa đã phải chịu thiệt thòi khi phải mang thai, hơn nữa sự việc không phải là sự lựa chọn mà cô muốn, nhưng với niềm tin vào Chúa, Đức Maria đã chọn để vâng phục và chấp nhận Ngôi Lời của Thiên Chúa ở trong cô. Lời mời gọi sự hợp tác của Thiên Chúa qua tổng lãnh thiên thần Gabriel, và tiếng xin vâng của Đức Maria đã được biến thành mầu nhiệm Ngôi Lời Nhập Thể. Và Thiên Chúa đã trở nên một con người phàm tục, nhỏ bé trong cung lòng của Đức Maria.
Đức Maria có thể từ chối và nói "Không" với Thiên Chúa, Cô có thể đưa ra hàng triệu lý do tại sao cô không muốn hy sinh để cưu mang Thiên Chúa làm Người. Cũng giống như chúng ta, chúng ta thường đưa ra cả hằng triệu lý do tại sao chúng ta lại phải hy sinh trong việc này, hay sự hy sinh này quá to lớn, hoặc là tại sao chúng ta phải chịu quá nhiều mất mát!
Nhưng đối với Đức Maria, với một lòng tin tưởng vào Thiên Chúa và lòng khiêm tốn cô đã thưa “Xin Vâng”. Và chính nhờ vào sự tuân phục đó, tiếng xin Vâng của Đức Maria đã đem lại cho nhân loại, con người chúng ta được ơn cứu rỗi.
Giống như Đức Maria, chúng ta cũng có thể mạnh dạn thưa Xin Vâng với những kế hoạch của Thiên Chúa đã sắp đặt sẵn cho chúng ta. Vì những kế hoạch và công trình của Thiên Chúa mà những việc kỳ diệu của Ngài đã được thực hiện nơi những người đã đặt niềm tin vào Ngài.
Thiên Chúa đã đến và ở giữa chúng ta. Ngài đã đến để đem sự bình an thật sự và để cứu rỗi cho chúng ta. Chúng ta nên phải vui mừng, nhưng chúng ta không thể chỉ hưỏng niềm vui đó một mình, mà chúng ta phải biết chia sẻ niềm vui đó với những người xung quanh của chúng ta, sự chia sẽ đó không phải là sự khoe khoang về những gì mà Thiên Chúa đã làm và đã ban cho chúng ta, nhưng là sự phục vụ với lòng quảng đại và khiêm tốn, Và cũng không phải là sự ghen tường hay so bì với những người khác.
Reflection:
Today we commemorate the Second Joyful Mystery, when Mary visited her cousin Elizabeth. Why did Mary visit Elizabeth? Mary wanted to see with her own eyes the wonderful news of Elizabeth having a child in her old age. Mary wanted to join Elizabeth in her gratitude to God's goodness to her. And Mary wanted to be of help to her cousin in her pregnancy.
Mary herself had been especially chosen and blessed by God: she carried within her the Son of the Most High. She had humbly and graciously accepted God's invitation for her to bear the Son of God, by the power of the Holy Spirit. She was the first and foremost disciple of the Lord Jesus, with a privileged role as Mother of God: from her conception she had been kept free of all sin.
When Elizabeth heard Mary's greeting, the child within her "leapt for joy." "You are most blessed among women and blessed is the fruit of your womb! How is it that the mother of my Lord comes to me? The moment your greeting sounded in my ears, he baby within me suddenly leapt for joy. Blessed are you who believed that the Lord's word would come true."
The Visitation shows us the mysterious ways of God with people: two extraordinary women bearing children announced by angels, one though barren and in her old age, the other a virgin and by the overshadowing of the Holy Spirit. Both had special roles in God's plan of salvation for all: one carrying the Son of God, the other carrying his Precursor.
Mary came to assist her cousin Elizabeth. In her Magnificat Mary humbly and joyfully acknowledges God's great works in her.
As followers of Jesus, we are also asked to have roles in God's salvific plan and work. Are our minds and hearts open to hear God's invitation, as Mary did? We look at Mary our Mother in her unconditional loving and trusting response to God's invitation, "I am the handmaid of the Lord, let it be done to me as you have said." We pray we can do the same.
Mary took time to visit Elizabeth, to share her joy and to be of assistance to her: may we also share ourselves with others in need.
(Homily for Fourth Sunday of Advent - Year C)
Bottom line: Mary went "in haste." We ask her intercession to overcome sloth regarding the things of God.
Pope Benedict has given us a nice Christmas gift: his book "Jesus of Nazareth, the Infancy Narratives." You may know that he has written two other books on Jesus. The first book covers the events from the baptism in the Jordan until the Transfiguration. The second deals with what happened during Holy Week.
In these books the pope offers the fruit of his scholarship, pastoral care and prayer. Regarding the Infancy Narratives (the stories about Jesus' birth) he addresses these questions: "Is what I read true? Does it concern me? If so, how?" The pope's frankness and clarity may surprise you but I am sure it will increase your appreciation of who Jesus is and what he has done for us.
Sometimes the pope can take a single phrase and make a striking reflection. Let me give you an example from today's Gospel. We hear that when Mary, already pregnant with Jesus, went to visit her kinswoman, Elizabeth, she did so "in haste." Pope Benedict notes that the shepherds also made haste, when they heard about Jesus birth. He asks:
"How many Christians make haste today, where the things of God are concerned? Surely if anything merits haste - so the evangelist is discreetly telling us - then it is the things of God."
Pope Benedict is indicating one of the main problems of our modern world. We are busy - sometimes even frenetically busy - but when it comes to the "things of God" we tend to be lazy.* Right before Christmas, we are busy about many things, but do we stop and ask, "What is Christmas, anyway?"
I have nothing against Christmas shopping and preparing family celebrations. Those things are good and they require a lot of work and sacrifice. They are part of what I asked you to do last Sunday: Build a family.
This year, however, I am doing a different kind of family building. I am with six college-age youth on a Christmas Mission Trip to Peru. It involves first a pilgrimage to the shrines of St. Rose and St. Martin de Porres. For Christmas itself we are going to the Peru Highlands. We will spend Christmas eve with children of the Mary Bloom Center. We will be having a "chocolatada" - Christmas party that involves sharing a cup of hot chocolate with bread.
Maybe you are thinking: I wish I could be with Father Bloom and those college students. Well, in a certain sense you are with us by your prayers and support. And I ask you to join us in taking a step back - to recognize the blessings we have receive, especially the greatest blessing, Jesus himself.
On Christmas we will focus on what Jesus brings us. Pope Benedict will help us. He asks this question: What did Jesus actually bring, if not world peace, universal prosperity and a better world? What has he brought? I will save that question for the Christmas homily. Meanwhile I ask you follow the example of the Mary. She went "in haste." And let's ask her intercession that, regarding the things of God, we might overcome sloth and laziness - that we might make haste to encounter the only one who can save us: the newborn King, Jesus the Lord.
No comments:
Post a Comment