Chia sẽ Bài Tin Mừng Mark 4:35-41 Thứ Bẩy Tuần thứ 3 TN
Qua bài đọc hôm nay, chúng ta có thể tưởng tượng đến các Tông Đồ trong chiếc " thuyền " giữa cơn biển động, Chiếc thuyền này là biểu tượng cho Giáo Hội chúng ta, và những cơn bão tồ, biển động là biểu tượng của "thế giới" hôm nay.Các Tông Đồ cũng yếu đuối cũng như chúng ta nên đã sợ hãi những mối đe dọa trên sóng biển mặc dù có Chúa Kitô đang ở trong thuyền với họ. Nhưng vì có Chúa hiện diện trên khoang thuyền, nên đó là lý do rất chính xác, là không có ai trên thuyền đã bị chết đuối. Giáo Hội của chúng ta trong lúc buổi ban đầu là một Giáo Hội đau khổ với những sự đàn áp và bách hại, họ cũng bị bách hại vì những lợi ích của sự công chính. Bởi vì những người dân Do Thái đã đang sẵn sàng đàn áp Giáo hội, Họ muốn tiêu diệt Chúa Giêsu Kitô và cũng vì thế mà họ muốn bách hại và tiêu diệt cả Giáo hội. Không những thế họ còn lợi dụng Đế quốc La Mã để tiêu diệt giáo hội và những người Kitô hữu như là những tên tội phạm.
Cho tới nay, Giáo Hội chúng ta vẫn còn đang bị bách hại vì sự trung thành với Lề Luật của Thiên Chúa. Hơn nữa, vì những sự khát vọng, ham muốn của con người đã luôn luôn muốn mình được giải phóng chính mình thoát ra khỏi ý muốn của Thiên Chúa. Đức tin sẽ xuất hiện như là một động lực chống lại "thế giới", và như vậy sẽ có sự bắt bớ, sẽ có bách hại vì sự công bằng trong tất cả các thời kỳ lịch sử củ Giáo Hội Công Giáo của chúng ta.
Chúa Kitô chịu đóng đinh, Đức Kitô là người công chính nên đã bị bức hại, được các tiên tri trong Cựu Ước tiên đoán trước. Chính Ngài là sự xuất hiện của Nước Trời: " Phúc cho những ai bị bách hại vì công lý , vì họ là nước thiên đàng ".
Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban cho chúng ta những ân sũng của Chúa để chúng con biết nhận định và có một đức tin bền bỉ để Ngài sẽ ban cho chúng ta những gì mà Ngài nghĩ là tốt cho chúng ta.
REFLECTION SATURDAY 3RD WEEK IN ORDINARY TIME
Today's Gospel reminds us how truly privileged we are as Christians. Our God is always there with His presence, His care, His concern, His perfect love. These blessings are for us to experience, savor, and value anytime we need to, anytime we want to, and anytime we dare to. All too often however, like the scared apostles in the boat buffeted by strong winds, we despair, waver, and lose faith when confronted with seemingly insurmountable problems even while God is always there for us.
How many times did we doubt God's plan for us - during times of illness, financial difficulties, troubled relationships, natural calamities, emotional upheavals? How many times does God have to "still the winds, calm the seas" so that we can be reassured, we can be certain that He shall lift us up when we need Him?
Let us pray not so much for God's help as it shall always be there in ways that we may not readily realize nor appreciate, but rather, let us ask the Lord for the gift of discernment and constant faith that He will give what is always best for us.
Opening Prayer:
Lord, as I reflect on these words of yours, help me to put my preoccupations aside and place myself in the boat with you.
Encountering Christ:
1. Jesus Always Initiates: It’s striking that Jesus, who is omniscient, urged the disciples to get into the boat to “cross over to the other side,” knowing that a storm was coming. Jesus seeks us out, knocks at the door of our heart, and sometimes invites us into “bad weather” because he loves us and wants to give us every spiritual gift. By calming the storm, Jesus revealed to his disciples his power and might. As a result, they “were filled with great awe,” which is a precursor to the spiritual gift called “fear of the Lord.” Our Lord was awakening in them virtues like obedience, docility, and reverence, which are foundational for even greater gifts, according to St. Gregory the Great: “Through the fear of the Lord, we rise to piety, from piety then to knowledge, from knowledge we derive strength, from strength counsel, with counsel we move toward understanding, and with intelligence toward wisdom and thus, by the sevenfold grace of the Spirit, there opens to us at the end of the ascent the entrance to the life of heaven” (“Homiliae in Hiezechihelem Prophetam,” II 7,7).
2. Jesus Always Accompanies: Jesus knew the storm was coming and he encouraged the boat’s crossing, but he didn’t intend for the Apostles to go into the storm alone. At their invitation, Jesus got into the boat. He accompanied them. How often do we sense an approaching storm, but fail to go to Jesus with our problem? Even though Jesus knows what’s ahead in our life, he won’t force us to rely on him. He waits to be invited. And when we reflect on his power, his willingness to accompany us, and his infinite love for each of us, why do we ever hesitate to meet him in our prayer and the sacraments?
3. Jesus Always Brings Peace: “The wind ceased and there was great calm.” When we invite Jesus into our life, he brings peace. “Peace I leave with you; my peace I give to you. Not as the world gives do I give it to you. Do not let your hearts be troubled or afraid” (John 14:27). Although temporal sufferings may continue, we sense that we rest in Jesus’s pierced palm and feel safe. Everything seems more manageable by God’s grace. “So humble yourselves under the mighty hand of God, that he may exalt you in due time. Cast all your worries upon him because he cares for you” (1 Peter 5:6-7).
Conversing with Christ: Lord, there have been many storms in my life. Some I lived without your presence. By your grace, I now know to invite you into my problems so that you can inspire me, send me wisdom, and bring me peace. I am always in awe of your power and presence in my life.
Resolution: Lord, today by your grace I will intentionally seek your peace when I feel stressed or worried.
No comments:
Post a Comment