Đã có bao giờ Chúa Giêsu đã xa lánh và tránh mặt chúng ta, khi chúng ta đang phải gặp những thử thách, khó khăn trong cuộc sống? Qua bài Tin mừng hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giêsu mặc dù ở bên này bờ hồ cầu nguyện, nhưng Ngài không bao giờ quên quan tâm, và để ý đến các môn đệ của Ngài trên thuyền giữa cơn bão tố trên hồ Galilê. Chúa cũng không bao giờ bỏ chúng ta một mình, nhưng Ngài luôn liên tục theo dõi và đi sát bên cạnh chúng ta trong mọi lúc, mọi nơi, Ngài ở giữa chúng ta trong những lúc chúng ta vui cũng như lúc buồn, đặc biệt là những khi chúng ta bị cám dỗ và cảm thấy yếu đuối hoặc bất lực. Chúng ta hãy tìm đến với Chúa Giêsu để xin Ngài ban cho chúng ta sức mạnh và sự giúp đỡ mỗi khi chúng ta cần đến Ngài.
Chúa Giêsu bảo đảm với chúng ta là chúng ta không nên phải sợ hãi và chán nản nếu chúng ta đặt niềm tin của chúng ta trọn vẹn nơi Ngài và nhớ rằng tình yêu tuyệt vời của Ngài dành riêng cho chúng ta.
Ngài biết trươc và thấy rõ tất cả những thử thách sẽ đến với chúng ta. Và mỗi khi thiên tai và thử thách đe dọa, áp đảo tinh thần chúng ta, Chúng ta có đáp ứng với niềm tin và hy vọng vào tình yêu của Thiên Chúa cũng như sự hiện diện Ngài nơi chúng ta không? Cũng như các môn dệ xưa yếu đuới và thiếu lòng tin, chúng ta nên bắt chước các môn đệ của Ngài để biết sửa đổi cuộc sống và biết đặt niềm tin của chúng ta vào Chúa luôn.
"Lạy Chúa Giêsu, Xin giúp chúng con biết đặt Niềm tin trọn vẹn vào nơi Chúa, xin đừng bao giờ để chúng con phải nghi ngờ về sự cứu giúp của Chúa và sự quan tâm hiện diện của Chúa, đặc biệt là trong những lúc hoạn nạn, hiểm nguy. Xin Chúa củng cố niềm tin của chúng con với lòng can đảm và niềm hy vọng của chúng con với sự bền bỉ, kiên trì để chúng con không bao giờ có thể bị dao động trong việc đặt tất cả niềm tin của chúng con nơi Ngài, Vì Chúa là tất cả của con . "
Meditation: "Take heart, it is I; have no fear"
Does the Lord Jesus ever seem distant when trials or difficulties come your way? Right after Jesus performed the miracle of the multiplication of the loaves and fishes, he left his disciples by themselves so he could go to a remote place to pray alone.It was at Jesus' initiative that the disciples sailed across the lake of Galilee, only to find themselves in a life-threatening storm. Although they were experienced fishermen, they feared for their lives. The Lake of Galilee was known for its sudden storms whipped up by strong winds which swept down from the nearby mountains. The disciples must have cried out for help when they recognized that their boat was about to be capsized by the threatening waves.
Jesus always intercedes for us
Although Jesus was not physically with them in the boat, he nonetheless had been keeping vigilant watch for them in earnest prayer. When Jesus perceived their trouble he came to them walking on the sea and startled them with his sudden appearance. The disciples were terrified rather than joyful when they saw Jesus' presence on the water. They thought a ghost had appeared to seal their doom. They couldn't believe it was really him until he spoke words of assurance: "Don't give in to fear or panic, but take courage and be calm, because I am here for you and ready to help you in your need." Jesus not only calmed their fears, but the threatening waves and storm as well.
Do you recognize the Lord's abiding presence with you?
Does the Lord Jesus seem distant when trials and difficulties come your way? The Lord never leaves us alone, but keeps constant watch over us at all times, especially when we are tempted and feel weak or helpless. Do you look to the Lord Jesus to give you his strength and help when you are in need? Jesus assures us that we do not have to give into fear or discouragement if we put our trust in Him and remember his great love for us. He will see us through any trial that comes our way. When calamities and trials threaten to overwhelm you, do you respond with faith and hope in God's love and presence with you? "Lord Jesus, may I never doubt your saving help and your ever watchful presence, especially in times of adversity. Fortify my faith with courage and my hope with steady perseverance that I may never waver in placing all my trust in you who are my all."
Opening Prayer:
ord Jesus, please grant me a listening heart as I enter into this moment of prayer. May I be attentive to your word and to whatever light you wish to impart to me today.
Encountering Christ:
1. “Take Courage! It Is I”: The disciples had good reason to be afraid—it was a dark and stormy night, and they were in real danger of perishing. No wonder they didn’t recognize Jesus when he approached them! But instead of scolding them for their lack of faith, Jesus reassured them by announcing himself and telling them to take courage. Perhaps we also have experienced storms in our lives, moments of great fear and anxiety where we feel like we’re barely staying afloat. During these moments, the Lord addresses to us the very same words that he said to his disciples: “Take courage! It is I. Do not be afraid.”
2. The Peace of Christ: According to the Gospel, the wind died down the moment Jesus climbed onto the boat. His mere presence was enough to calm the storm that had terrified the disciples so much. When we welcome Christ into our lives, one of the first gifts that he gives to us is peace—the peace that the world cannot give (John 14:27), a peace that stays with us even amidst the greatest storms. As Christians, we always have the opportunity to experience this peace, so long as we allow Christ to climb onto our boat and join us on life’s journey.
3. Christ Softens Our Hardened Hearts: The disciples had witnessed two great miracles that day: first, the multiplication of the loaves and fish, and second, Jesus walking on water. And yet the Gospel says that they were not able to understand the significance of these miracles because “their hearts were hardened.” During difficult moments in our lives, we might feel the temptation to harden our hearts in order to protect ourselves from pain and suffering. We might become so overwhelmed by our own anxieties that we are unable to perceive or understand the miracles that Christ might already be performing in our lives. But as Our Lord says in Ezekiel 36:26, he can remove our “hearts of stone” and give us “hearts of flesh” so that we can remain open to him in faith, hope, and love, even in the midst of the most difficult trial.
Conversing with Christ: Lord, thank you for being with me during the storms that have passed in my life. Come into my heart today, that I may experience your peace—the peace that the world cannot give, and that no one can take away.
Resolution: Lord, today by your grace I will make a simple act of trust (“Jesus, I trust in you.”) whenever I encounter a trial or difficulty.
Suy Niệm Tin Mừng Mark 6:45-52 Thứ Tư sau lễ Hiển Linh
Ngay sau khi Đức Giêsu đã làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều để nuôi dân chúng; Ngài rời các môn đệ của Ngài để lên núi cầu nguyện một mình. Đây là sáng ý của Chúa Giêsu để các môn đệ lên thuyền ra khơi trước Chúa, và để họ thấy chính họ trong một cơn bão tố và sự đe dọa tính mạng của họ. Mặc dù họ đã có kinh nghiệm sống trên hồ và làm nghề đánh cá, nhưng họ vẫn lo sợ cho mạng sống của họ trong cơn bão bất thường này. Chúa Giêsu không đồng hành với họ trong thuyền, nhưng Ngài vẫn theo dõi và coi chừng họ trong lời cầu nguyện. Ngài đi bộ trên mặt nước trong cơn bão tố và đến với họ đang khi họ gặp những nỗi khó khăn, lo sợ và hoang mang..
Tình yêu hoàn hảo đập tan tất cả những nỗi sợ hãi. Trong Kinh Thánh, chữ "hoàn hảo" không có nghĩa là "không có sai lầm". Nhưng có nghĩa là "hoàn thành, hay hoàn tất và đầy đủ". Tình yêu của Thiên Chúa là hoàn hảo. Vì vậy, nếu chúng ta quay về với Thiên Chúa và tình yêu của Ngài, Ngài sẽ đập tan những nỗi sợ hãi của chúng ta và nhắc nhở chúng ta những lý do mà chúng ta đã đặt niềm tin tưởng vào sự tốt lành của Ngài. Chúng ta sẽ thấy những lời nhắc nhở này mỗi khi chúng ta nhìn lên cây thánh giá. Nếu Chúa Giêsu đã chết cho chúng ta trong đau đớn, nhục nhã và khổ hèn, thì Ngài sẽ cũng làm được mọi thứ khác tốt hơn cho chúng ta!
Chúng ta cần phải được nhắc nhở rằng bất kỳ tình huống đáng sợ hãi nào đi nữa, Chúa Giêsu vẫn luôn luôn cùng đồng hành với chúng ta. Ngài giữ chúng ta được nổi trên mặt nước ngay cả khi chúng ta nghĩ rằng chúng ta đang chết đuối. Nhưng, Chúa Giêsu có hiện diện thật sự với chúng ta? Hay sự hiện diện của Chúa Giêsu có vẻ giống như một con ma, vô hình và không sẵn sàng, không có khả năng tạo sự khác biệt?
Sự sợ hại làm mất đi một nửa sự thật và định sai hoàn toàn những giả định và thổi phồng chúng lên lớn thêm lên và hơn là những gì mà chúng ta có thể xử lý. Trong những lúc như thế, chúng ta cần phải giữ cho đôi mắt của chúng ta hướng về Chúa Giêsu. Nghe Chúa nói với chúng ta, Hãy yên tâm sẽ không có tai họa nào sẽ áp đảo được các con hoặc tiêu diệt những gì mà thầy đã trao cho các con, Vì Thầy sẽ biến đổi những cơn bão tố thành những phước lành cho các con. Không có gì phải sợ hãi, vì tình yêu của thầy quá đủ cho các con.
My REFLECTION Wednesday after Epiphany
Right after Jesus performed the miracle of the multiplication of the loaves and fishes; he left his disciples by themselves so he could go away and pray alone for a while. It was at Jesus' initiative that the disciples set sail across the lake, only to find themselves in a life-threatening storm. Although they were experienced fishermen, they feared for their lives. Jesus was not with them in the boat, nonetheless watched for them in earnest prayer. He came out to them walking on the troubled waters when He saw the disciples were terrified with the storm.
Perfect love drives out all fear. In scripture, the word "perfect" does not mean "without mistakes". It means "complete, total and full". God's love is perfect. Therefore, if we turn to God and His love, He drives out fear and reminds us of the reasons we trust in His goodness. We see this reminder every time we look at a crucifix. If Jesus died for us in great pain and suffering, will he not also do everything else for us that is good?
We need to be reminded that any fearsome situation, Jesus is walking with us. He keeps us afloat even when we think that we are drowning. But, does Jesus' presence seem real to us? Or does Jesus' presence seem more like a ghost, intangible and unavailable, unable to make a difference?
Fear takes half-truths and completely false assumptions and blows them up bigger than we can handle. During times like those, we need to keep our eyes on Jesus. Listen to him say, "I am with you always. Be assured that no disaster will overwhelm you or destroy what I have given to you, for I will turn every storm into a blessing. Fear nothing, for my love is sufficient.
(Heb 3:7-14, Mark 1:29-39 )
Suy Niệm Tin Mừng Mark 6:45-52 Thứ Tư sau lễ Hiển Linh
Bài đọc hôm nay có thể thuyết phục chúng ta là: khi chúng ta thức dậy mỗi buổi sáng, chúng ta sẽ không phải đối mặt một ngày mới một mình mà lẽ tất nhiên là chúng ta ý thức được sự hỗ trợ của những thành viên trong gia đình hoặc bạn bè, và thực sự, với khả năng sẵn có của chúng ta, chúng ta cũng sẵn sàng hỗ trợ cho những người khác khi đến lượt của chúng ta. Tuy nhiên, đôi khi, chúng ta có thể vì nhiều lý do khác nhau, mà chúng ta thực sự đã phải tự lo cho chính mình. Có những lúc chúng ta phải xa nhà để làm việc, để kinh doanh hoặc nghiên cứu, và đôi khi trong những khi đó, chúng ta có thể cảm thấy là chúng ta đang bị cô lập vì chúng ta đã phải đưa ra những quyết định khó khăn mà chúng ta có thể cảm thấy là bị bắt buộc phải có một quyết định mà không mấy ai ưa chuộng.
Trong những khi cô lập như vậy, chúng ta đã được hai bài đọc hôm nay chắc chắn với chúng ta là có một người bạn có rất quyền thế đang ở với chúng ta. Một nửa thứ hai của chương đầu trong Tin Mừng Thánh Mácô là một thời gian khoản "mẫu" của hai mươi bốn giờ một ngày trong cuộc đời của Chúa Giêsu. Trong những khoản khắc này, Chúa Giêsu sống rất bận rộn nhưng Ngài luôn luôn sốt sắng giơ đôi bàn tay của Ngài để giúp đỡ những người có nhu cầu cần thiết. Nhưng, không phải tất cả hai mươi bốn giờ trong ngày của Ngài đều được đi qua một cách suôn sẻ, chẳng khác gì cuộc sống riêng của chúng ta.
Bài đọc thứ nhất đã cho chúng ta biết rằng Chúa Kitô là người anh cả của chúng ta, chính vì Ngài đã được thử nghiệm bởi những thử thách dài trong hai mươi bốn giờ một ngày chẳng khác gì những thử thách mà chúng ta đả từng trải qua trong cuộc sống. Vi thế Ngài hiểu rất rõ tình trạng của mỗi người chúng ta bởi vì Ngài cũng đã từng trải qua những kinh nghiệm sống như chúng ta. Là người anh cả của chúng ta, là người lãnh đạo của chúng ta và là người được quý trọng, Ngài luôn mong muốn được giúp đỡ chúng ta. Như là vị Thượng tế được bổ nhiệm bởi Chúa Cha, Ngày có uy quyền để làm như vậy.
Lạy Chúa, xin Chúa ở lại với chúng con khi chúng con bắt đầu một ngày mới, Xin Chúa biến chuyến trái tim và long trí của chúng con để chúng con biết tìm kiếm Chúa và có ý chí nghị lực để phục vụ Chúa.
Encountering Christ:
1. “Take Courage! It Is I”: The disciples had good reason to be afraid—it was a dark and stormy night, and they were in real danger of perishing. No wonder they didn’t recognize Jesus when he approached them! But instead of scolding them for their lack of faith, Jesus reassured them by announcing himself and telling them to take courage. Perhaps we also have experienced storms in our lives, moments of great fear and anxiety where we feel like we’re barely staying afloat. During these moments, the Lord addresses to us the very same words that he said to his disciples: “Take courage! It is I. Do not be afraid.”
2. The Peace of Christ: According to the Gospel, the wind died down the moment Jesus climbed onto the boat. His mere presence was enough to calm the storm that had terrified the disciples so much. When we welcome Christ into our lives, one of the first gifts that he gives to us is peace—the peace that the world cannot give (John 14:27), a peace that stays with us even amidst the greatest storms. As Christians, we always have the opportunity to experience this peace, so long as we allow Christ to climb onto our boat and join us on life’s journey.
3. Christ Softens Our Hardened Hearts: The disciples had witnessed two great miracles that day: first, the multiplication of the loaves and fish, and second, Jesus walking on water. And yet the Gospel says that they were not able to understand the significance of these miracles because “their hearts were hardened.” During difficult moments in our lives, we might feel the temptation to harden our hearts in order to protect ourselves from pain and suffering. We might become so overwhelmed by our own anxieties that we are unable to perceive or understand the miracles that Christ might already be performing in our lives. But as Our Lord says in Ezekiel 36:26, he can remove our “hearts of stone” and give us “hearts of flesh” so that we can remain open to him in faith, hope, and love, even in the midst of the most difficult trial.
Conversing with Christ: Lord, thank you for being with me during the storms that have passed in my life. Come into my heart today, that I may experience your peace—the peace that the world cannot give, and that no one can take away.
Resolution: Lord, today by your grace I will make a simple act of trust (“Jesus, I trust in you.”) whenever I encounter a trial or difficulty.
Suy Niệm Tin Mừng Mark 6:45-52 Thứ Tư sau lễ Hiển Linh
Ngay sau khi Đức Giêsu đã làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều để nuôi dân chúng; Ngài rời các môn đệ của Ngài để lên núi cầu nguyện một mình. Đây là sáng ý của Chúa Giêsu để các môn đệ lên thuyền ra khơi trước Chúa, và để họ thấy chính họ trong một cơn bão tố và sự đe dọa tính mạng của họ. Mặc dù họ đã có kinh nghiệm sống trên hồ và làm nghề đánh cá, nhưng họ vẫn lo sợ cho mạng sống của họ trong cơn bão bất thường này. Chúa Giêsu không đồng hành với họ trong thuyền, nhưng Ngài vẫn theo dõi và coi chừng họ trong lời cầu nguyện. Ngài đi bộ trên mặt nước trong cơn bão tố và đến với họ đang khi họ gặp những nỗi khó khăn, lo sợ và hoang mang..
Tình yêu hoàn hảo đập tan tất cả những nỗi sợ hãi. Trong Kinh Thánh, chữ "hoàn hảo" không có nghĩa là "không có sai lầm". Nhưng có nghĩa là "hoàn thành, hay hoàn tất và đầy đủ". Tình yêu của Thiên Chúa là hoàn hảo. Vì vậy, nếu chúng ta quay về với Thiên Chúa và tình yêu của Ngài, Ngài sẽ đập tan những nỗi sợ hãi của chúng ta và nhắc nhở chúng ta những lý do mà chúng ta đã đặt niềm tin tưởng vào sự tốt lành của Ngài. Chúng ta sẽ thấy những lời nhắc nhở này mỗi khi chúng ta nhìn lên cây thánh giá. Nếu Chúa Giêsu đã chết cho chúng ta trong đau đớn, nhục nhã và khổ hèn, thì Ngài sẽ cũng làm được mọi thứ khác tốt hơn cho chúng ta!
Chúng ta cần phải được nhắc nhở rằng bất kỳ tình huống đáng sợ hãi nào đi nữa, Chúa Giêsu vẫn luôn luôn cùng đồng hành với chúng ta. Ngài giữ chúng ta được nổi trên mặt nước ngay cả khi chúng ta nghĩ rằng chúng ta đang chết đuối. Nhưng, Chúa Giêsu có hiện diện thật sự với chúng ta? Hay sự hiện diện của Chúa Giêsu có vẻ giống như một con ma, vô hình và không sẵn sàng, không có khả năng tạo sự khác biệt?
Sự sợ hại làm mất đi một nửa sự thật và định sai hoàn toàn những giả định và thổi phồng chúng lên lớn thêm lên và hơn là những gì mà chúng ta có thể xử lý. Trong những lúc như thế, chúng ta cần phải giữ cho đôi mắt của chúng ta hướng về Chúa Giêsu. Nghe Chúa nói với chúng ta, Hãy yên tâm sẽ không có tai họa nào sẽ áp đảo được các con hoặc tiêu diệt những gì mà thầy đã trao cho các con, Vì Thầy sẽ biến đổi những cơn bão tố thành những phước lành cho các con. Không có gì phải sợ hãi, vì tình yêu của thầy quá đủ cho các con.
My REFLECTION Wednesday after Epiphany
Right after Jesus performed the miracle of the multiplication of the loaves and fishes; he left his disciples by themselves so he could go away and pray alone for a while. It was at Jesus' initiative that the disciples set sail across the lake, only to find themselves in a life-threatening storm. Although they were experienced fishermen, they feared for their lives. Jesus was not with them in the boat, nonetheless watched for them in earnest prayer. He came out to them walking on the troubled waters when He saw the disciples were terrified with the storm.
Perfect love drives out all fear. In scripture, the word "perfect" does not mean "without mistakes". It means "complete, total and full". God's love is perfect. Therefore, if we turn to God and His love, He drives out fear and reminds us of the reasons we trust in His goodness. We see this reminder every time we look at a crucifix. If Jesus died for us in great pain and suffering, will he not also do everything else for us that is good?
We need to be reminded that any fearsome situation, Jesus is walking with us. He keeps us afloat even when we think that we are drowning. But, does Jesus' presence seem real to us? Or does Jesus' presence seem more like a ghost, intangible and unavailable, unable to make a difference?
Fear takes half-truths and completely false assumptions and blows them up bigger than we can handle. During times like those, we need to keep our eyes on Jesus. Listen to him say, "I am with you always. Be assured that no disaster will overwhelm you or destroy what I have given to you, for I will turn every storm into a blessing. Fear nothing, for my love is sufficient.
(Heb 3:7-14, Mark 1:29-39 )
Suy Niệm Tin Mừng Mark 6:45-52 Thứ Tư sau lễ Hiển Linh
Bài đọc hôm nay có thể thuyết phục chúng ta là: khi chúng ta thức dậy mỗi buổi sáng, chúng ta sẽ không phải đối mặt một ngày mới một mình mà lẽ tất nhiên là chúng ta ý thức được sự hỗ trợ của những thành viên trong gia đình hoặc bạn bè, và thực sự, với khả năng sẵn có của chúng ta, chúng ta cũng sẵn sàng hỗ trợ cho những người khác khi đến lượt của chúng ta. Tuy nhiên, đôi khi, chúng ta có thể vì nhiều lý do khác nhau, mà chúng ta thực sự đã phải tự lo cho chính mình. Có những lúc chúng ta phải xa nhà để làm việc, để kinh doanh hoặc nghiên cứu, và đôi khi trong những khi đó, chúng ta có thể cảm thấy là chúng ta đang bị cô lập vì chúng ta đã phải đưa ra những quyết định khó khăn mà chúng ta có thể cảm thấy là bị bắt buộc phải có một quyết định mà không mấy ai ưa chuộng.
Trong những khi cô lập như vậy, chúng ta đã được hai bài đọc hôm nay chắc chắn với chúng ta là có một người bạn có rất quyền thế đang ở với chúng ta. Một nửa thứ hai của chương đầu trong Tin Mừng Thánh Mácô là một thời gian khoản "mẫu" của hai mươi bốn giờ một ngày trong cuộc đời của Chúa Giêsu. Trong những khoản khắc này, Chúa Giêsu sống rất bận rộn nhưng Ngài luôn luôn sốt sắng giơ đôi bàn tay của Ngài để giúp đỡ những người có nhu cầu cần thiết. Nhưng, không phải tất cả hai mươi bốn giờ trong ngày của Ngài đều được đi qua một cách suôn sẻ, chẳng khác gì cuộc sống riêng của chúng ta.
Bài đọc thứ nhất đã cho chúng ta biết rằng Chúa Kitô là người anh cả của chúng ta, chính vì Ngài đã được thử nghiệm bởi những thử thách dài trong hai mươi bốn giờ một ngày chẳng khác gì những thử thách mà chúng ta đả từng trải qua trong cuộc sống. Vi thế Ngài hiểu rất rõ tình trạng của mỗi người chúng ta bởi vì Ngài cũng đã từng trải qua những kinh nghiệm sống như chúng ta. Là người anh cả của chúng ta, là người lãnh đạo của chúng ta và là người được quý trọng, Ngài luôn mong muốn được giúp đỡ chúng ta. Như là vị Thượng tế được bổ nhiệm bởi Chúa Cha, Ngày có uy quyền để làm như vậy.
Lạy Chúa, xin Chúa ở lại với chúng con khi chúng con bắt đầu một ngày mới, Xin Chúa biến chuyến trái tim và long trí của chúng con để chúng con biết tìm kiếm Chúa và có ý chí nghị lực để phục vụ Chúa.
Reflection:
Today’s readings could go a long way towards persuading us that when we get up in the morning we are not facing the day alone. Of course very often we are conscious of the support of family members or friends and, indeed, of our ability to support them and others in our turn. Sometimes, however, we may seem for various reasons to be really on our own. We may be away from home for business or studies. We may feel isolated because we have to make difficult decisions or we may feel obliged to take an unpopular stance.
In such isolation we are assured by both readings that a very powerful friend is with us. It is generally agreed that the second half of the first chapter of Mark is an account of a “sample” twenty-four hours in the life of Jesus. In this account Jesus is very busy but is well received because of the powerful helping hand he stretched out to men and women in need. Not all his twenty-four hours, however, went so smoothly. Nor do ours.
The first reading points out to us that Christ is our brother, precisely because he was tested by the kind of twenty-four stretches that test us. He understands our situation because he has experienced it. As our brother, leader and inspirer he has the desire to help us. As the High Priest appointed by the Father he has the power to do so. Lord, be with us as we start a new day — move our hearts to seek You and our wills to serve You.
Suy Niệm Tin Mừng Mark 6:45-52 - Thứ Tư sau lễ Hiển Linh
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy là ngay sau khi Đức Giêsu đã làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều, Ngài đã cứu các môn đệ của Ngài trên thuyền trong cơn bão giữa biển Hồ. Mặc dù các môn đệ của Chúa là những người đánh cá chuyên nghiệp, họ đều có những kinh nghiệm và biết đến hồ Galilê với những cơn bão bất ngờ vì gió mạnh càn quét xuống từ các ngọn núi gần đó. Vì thế mà các môn đệ đã hoảng sợ và kêu cứu khi họ nhận ra rằng con thuyền của họ sắp bị lật và đắm chìm do cơn bão bất ngờ này, Chúa đã không nỡ để họ phải sợ hãi và thất vọng, Chúa đã đến với họ.
Mặc dù Chúa Giêsu đã không mặt với họ trong thuyền, Nhưng dù sao Ngài vẫn luôn tiếp tục thận trọng theo dõi họ trong lời cầu nguyện tha thiết. Khi Chúa Giêsu nhận ra vấn đề cần thiết của họ, Ngài đã đến với họ tức khắc bằng mọi cách như đi trên biển để đếb với và làm họ đã giật mình với sự xuất hiện đột ngột của Ngài. Các môn đệ sợ hơn là vui khi họ nhìn thấy sự hiện diện của Chúa Giêsu trên mặt nước. Tại sao?. Vì lòng tin yếu kém của họ, họ không nhận ra Chúa mà họ chỉ nghĩ tới đó là ma, Họ không thể tin rằng đó thực sự là Chúa Giêsu, thầy của họ cho đến khi ngài đã lên tiếng trấn an họ "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" (Mk 6:45) “Hãy can đảm và bình tĩnh, bởi vì Thầy đang ở đây với các con và sẵn sàng để giúp con với những nhu cầu cần thiết của các con".
Chúa Giêsu không những chỉ làm dịu nỗi sợ hãi của họ, nhưng Ngài còn làm cho sóng biển êm suôi để đưa con thuyền mau vào bến. Cuộc sống của chúng ta cũng như con thuyền mong manh giữa cơn bão trên biển hồ. Chúa vẫn hiện diện với chúng, Chúng ta không thấy, hay không nhận ra Chúa, nhưng Chúa vẫn đi sát và ở ngay bên cạnh chúng ta trong cuộc sống của chúng ta mỗi ngày để nâng đỡ trong những khi bão táp đang dồn dập trong cuộc sống của chúng ta. "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!"
Chúa luôn hiện diện trong chúng ta, Ngài sẽ cứu chúng ta nếu chúng ta cho phép Ngài vào trong cuộc sống, trong những đau khổ của chúng ta với lòng tin. Như Ngài đã cứu các môn đệ năm xưa trên biển hổ, Ngài cũng sẽ giúp chúng ta. Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban cho chúng ta có lòng tin vào Ngài, để biết nhận ra Chúa trong cuộc sống của chúng ta và biết sống theo như ý của Chúa.
Reflection Wednesday after Epiphany
Today, we see how Jesus, after dismissing the apostles and the crowd, goes off by himself to pray. His whole life has been a constant dialogue with the Father, and yet, he chooses to go to the hillside to pray. And what about us? How do we pray? More often than not the frantic pace of our worldly life becomes a serious obstacle for our spiritual life. And we forget that it is as equally important to “feed” our soul, as it is to feed our body. However, God and our relationship with Him does not stand high in our priorities. Under such circumstances it is difficult to truly pray. Nor is it possible to maintain a prayerful spirit when we beg for help only in times of trouble.
Finding room and time for prayer requires a yearning within us to meet God with the unshakable conviction that nobody and nothing can replace him. Without this longing to communicate with God, our prayer easily drifts into a soliloquy, a tool we use just to try to solve nagging problems. We are also easily distracted during prayer, our hearts and minds invaded by all kind of thoughts and feelings. Praying is not like chatting but rather a simple elated encounter with Love. It is our ongoing relationship with God: the silent communication between me, the poor one who needs everything, and “You”, the transcendent provider of all. The constant reward of true prayer lies in our sure knowledge that our Creator loves us.
Prayer and Christian life are inseparable. Origenes, the ancient Church Father reminds us that: «Only he who joins prayer to deeds and deeds to prayer, prays unceasingly. Only in this way can we understand what it means to pray constantly». We must indeed pray without stop to sanctify our deeds and join them to our prayer. The continuous dialogue Jesus offers us in prayer not only soothes our spirit but bring us to realize that prayer is the breath of God’s love. If we do not breathe we die; if we do not pray, we die spiritually.
Wednesday after Epiphany
We find ourselves in the week after our celebration of the Feast of the Epiphany, and so our Gospel readings this week should be read in light of this feast in order that we might understand better its meaning and special message for us. Our readings this week elucidate this theme by selecting Gospel passages which reveal Jesus not only as the Christ, but as Emmanuel, foretold by the prophets and foreshadowed in other Biblical writings.
For a Jewish reader, hearing that Jesus was seen walking on water would bring to mind passages from the Hebrew Scriptures in which God is portrayed as walking on the waters (Ps. 77:19; Job 38:16; Is. 43:16). The wording of other phrases in today’s Gospel text also parallels scenes in the Hebrew Scriptures where God manifests Himself among human beings. The line in which Jesus declares, “It is I” is particularly significant, because this phrase was exclusively attributed to God (Ex. 3:14; Dt. 32:39; Is. 43:10).
Mark emphasizes that the disciples, in spite of all the signs and the miracles He performed, were unable to comprehend who Jesus really was. Their hearts were ‘hardened’. In this Epiphany season we are invited to renew our faith in Jesus, the incarnate Word, ‘God made Man,’ and present among us now as the resurrected Lord who speaks to each of us the words: “Take heart, it is I; have no fear.”
Lord, we believe You are the God who “pitched His tent among us.”
Today’s readings could go a long way towards persuading us that when we get up in the morning we are not facing the day alone. Of course very often we are conscious of the support of family members or friends and, indeed, of our ability to support them and others in our turn. Sometimes, however, we may seem for various reasons to be really on our own. We may be away from home for business or studies. We may feel isolated because we have to make difficult decisions or we may feel obliged to take an unpopular stance.
In such isolation we are assured by both readings that a very powerful friend is with us. It is generally agreed that the second half of the first chapter of Mark is an account of a “sample” twenty-four hours in the life of Jesus. In this account Jesus is very busy but is well received because of the powerful helping hand he stretched out to men and women in need. Not all his twenty-four hours, however, went so smoothly. Nor do ours.
The first reading points out to us that Christ is our brother, precisely because he was tested by the kind of twenty-four stretches that test us. He understands our situation because he has experienced it. As our brother, leader and inspirer he has the desire to help us. As the High Priest appointed by the Father he has the power to do so. Lord, be with us as we start a new day — move our hearts to seek You and our wills to serve You.
Suy Niệm Tin Mừng Mark 6:45-52 - Thứ Tư sau lễ Hiển Linh
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy là ngay sau khi Đức Giêsu đã làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều, Ngài đã cứu các môn đệ của Ngài trên thuyền trong cơn bão giữa biển Hồ. Mặc dù các môn đệ của Chúa là những người đánh cá chuyên nghiệp, họ đều có những kinh nghiệm và biết đến hồ Galilê với những cơn bão bất ngờ vì gió mạnh càn quét xuống từ các ngọn núi gần đó. Vì thế mà các môn đệ đã hoảng sợ và kêu cứu khi họ nhận ra rằng con thuyền của họ sắp bị lật và đắm chìm do cơn bão bất ngờ này, Chúa đã không nỡ để họ phải sợ hãi và thất vọng, Chúa đã đến với họ.
Mặc dù Chúa Giêsu đã không mặt với họ trong thuyền, Nhưng dù sao Ngài vẫn luôn tiếp tục thận trọng theo dõi họ trong lời cầu nguyện tha thiết. Khi Chúa Giêsu nhận ra vấn đề cần thiết của họ, Ngài đã đến với họ tức khắc bằng mọi cách như đi trên biển để đếb với và làm họ đã giật mình với sự xuất hiện đột ngột của Ngài. Các môn đệ sợ hơn là vui khi họ nhìn thấy sự hiện diện của Chúa Giêsu trên mặt nước. Tại sao?. Vì lòng tin yếu kém của họ, họ không nhận ra Chúa mà họ chỉ nghĩ tới đó là ma, Họ không thể tin rằng đó thực sự là Chúa Giêsu, thầy của họ cho đến khi ngài đã lên tiếng trấn an họ "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" (Mk 6:45) “Hãy can đảm và bình tĩnh, bởi vì Thầy đang ở đây với các con và sẵn sàng để giúp con với những nhu cầu cần thiết của các con".
Chúa Giêsu không những chỉ làm dịu nỗi sợ hãi của họ, nhưng Ngài còn làm cho sóng biển êm suôi để đưa con thuyền mau vào bến. Cuộc sống của chúng ta cũng như con thuyền mong manh giữa cơn bão trên biển hồ. Chúa vẫn hiện diện với chúng, Chúng ta không thấy, hay không nhận ra Chúa, nhưng Chúa vẫn đi sát và ở ngay bên cạnh chúng ta trong cuộc sống của chúng ta mỗi ngày để nâng đỡ trong những khi bão táp đang dồn dập trong cuộc sống của chúng ta. "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!"
Chúa luôn hiện diện trong chúng ta, Ngài sẽ cứu chúng ta nếu chúng ta cho phép Ngài vào trong cuộc sống, trong những đau khổ của chúng ta với lòng tin. Như Ngài đã cứu các môn đệ năm xưa trên biển hổ, Ngài cũng sẽ giúp chúng ta. Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban cho chúng ta có lòng tin vào Ngài, để biết nhận ra Chúa trong cuộc sống của chúng ta và biết sống theo như ý của Chúa.
Reflection Wednesday after Epiphany
Today, we see how Jesus, after dismissing the apostles and the crowd, goes off by himself to pray. His whole life has been a constant dialogue with the Father, and yet, he chooses to go to the hillside to pray. And what about us? How do we pray? More often than not the frantic pace of our worldly life becomes a serious obstacle for our spiritual life. And we forget that it is as equally important to “feed” our soul, as it is to feed our body. However, God and our relationship with Him does not stand high in our priorities. Under such circumstances it is difficult to truly pray. Nor is it possible to maintain a prayerful spirit when we beg for help only in times of trouble.
Finding room and time for prayer requires a yearning within us to meet God with the unshakable conviction that nobody and nothing can replace him. Without this longing to communicate with God, our prayer easily drifts into a soliloquy, a tool we use just to try to solve nagging problems. We are also easily distracted during prayer, our hearts and minds invaded by all kind of thoughts and feelings. Praying is not like chatting but rather a simple elated encounter with Love. It is our ongoing relationship with God: the silent communication between me, the poor one who needs everything, and “You”, the transcendent provider of all. The constant reward of true prayer lies in our sure knowledge that our Creator loves us.
Prayer and Christian life are inseparable. Origenes, the ancient Church Father reminds us that: «Only he who joins prayer to deeds and deeds to prayer, prays unceasingly. Only in this way can we understand what it means to pray constantly». We must indeed pray without stop to sanctify our deeds and join them to our prayer. The continuous dialogue Jesus offers us in prayer not only soothes our spirit but bring us to realize that prayer is the breath of God’s love. If we do not breathe we die; if we do not pray, we die spiritually.
Wednesday after Epiphany
We find ourselves in the week after our celebration of the Feast of the Epiphany, and so our Gospel readings this week should be read in light of this feast in order that we might understand better its meaning and special message for us. Our readings this week elucidate this theme by selecting Gospel passages which reveal Jesus not only as the Christ, but as Emmanuel, foretold by the prophets and foreshadowed in other Biblical writings.
For a Jewish reader, hearing that Jesus was seen walking on water would bring to mind passages from the Hebrew Scriptures in which God is portrayed as walking on the waters (Ps. 77:19; Job 38:16; Is. 43:16). The wording of other phrases in today’s Gospel text also parallels scenes in the Hebrew Scriptures where God manifests Himself among human beings. The line in which Jesus declares, “It is I” is particularly significant, because this phrase was exclusively attributed to God (Ex. 3:14; Dt. 32:39; Is. 43:10).
Mark emphasizes that the disciples, in spite of all the signs and the miracles He performed, were unable to comprehend who Jesus really was. Their hearts were ‘hardened’. In this Epiphany season we are invited to renew our faith in Jesus, the incarnate Word, ‘God made Man,’ and present among us now as the resurrected Lord who speaks to each of us the words: “Take heart, it is I; have no fear.”
Lord, we believe You are the God who “pitched His tent among us.”
No comments:
Post a Comment