Monday, January 4, 2021

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Sau Lễ Hiển Linh

 Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Sau Lễ Hiển Linh John 3:22-30 

Qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúng ta thấy Thánh Gioan Tẩy Giả đã xác nhận rằng cái vai trò làm “tiếng loa trong sa mạc” để báo tin về sự xuất hiện của Đấng Cứu Thế của ông đã tới thời kết thúc và Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế đã bắt công công khai sứ mệnh được Chúa Cha trao phó. Do đó, ông Gioan nói với các môn đệ của ông là hãy nên vui mừng với ông trong việc Đức Giêsu, Đấng Cứu Thế đã xuất hiện.
Chúng ta cũng bắt nên bắt chước Thánh Gioan vui mừng trong sự khiêm tốn của Thánh Gioan Tẩy Giả, nhưng chúng ta cũng cần phải lưu ý là những môn đệ của Thánh Gioan Tẩy Giả, đã đặt những câu hỏi về tính xác thực và thẩm quyền của Chúa Giêsu “có phải là Đấng Cứu Thế không?” .
Về vấn đề này, có lẽ chúng ta cũng có thể tự hỏi chính mình là: Chúng ta đã thực sự đã tin Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế của chúng ta và là Con Thiên Chúa được bao nhiêu? Trong xã hội ngày nay, sự hoài nghi là một phần thiết yếu của cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Thật sự không phải là khó để tưởng tượng được là rất nhiều người trong chúng ta đã và đang nghi ngờ hay giỡn đùa về Chúa Kitô
Chúng ta cũng nên tự nhắc nhở chính mình rằng Chúa Giêsu đã đến không phải là để được tôn vinh và được vinh quang trong Thiên Chúa trên tất cả mọi người, nhưng thay vào đó, Ngài đã hy sinh chính bản thân Ngài trên thập giá để làm của lễ chuộc tội vì chúng ta. Sự Phục Sinh của Ngài đã chứng minh cho chúng ta những gì thực sự đã biểu hiện chính xác về Chúa Kitô: Ngài chính là Ân Sũng Cứu Rỗi của Thiên Chúa cho toàn thể nhân loại. Như thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta phải sẵn sàng chấp nhận Chúa Kitô trên hết mọi sự, và chúng ta phải để cho Chúa Thánh Thần sống và tăng trưởng trong chúng ta. Cũng phải như các môn đệ của thánh Gioan Tẩy Giả đến để tin, Chúng ta biết rằng chúng ta được Thiên Chúa tạo nên, chúng ta thuộc về Thiên Chúa, Chúng ta cũng biết rằng Con Thiên Chúa đã đến để chúng ta được thông phần với Thiên Chúa trong sự hiểu biết chân lý và sự thật. Đây là niềm tin căn bản, là đức tin của chúng ta. Niềm tin căn bản là những gì làm cho chúng ta tin tưởng, vững tin vào Thiên Chúa. Thiên Chúa luôn ở bên chúng ta, Ngài nghe tiếng của chúng ta, nhìn thấy chúng ta, và yêu thương chúng ta với một tình yêu tuyệt vời trong sự chăm sóc dịu dàng của Ngài.
"Lạy Chúa Giêsu, Xin đừng để chúng con bao giờ quên tình yêu mà Chúa đã tuôn đổ ra cho chúng con. Khi Chúa Giêsu đổ máu của Ngài ra trên Thập Giá nơi đồi Canvariô vì tội lỗi của chúng con và để cứu rỗi chúng con. Xin tình yêu của Chúa luôn luôn phát triển trong chúng con vì niềm hy vọng của Chúa mang đến cho chúng con niềm vui và hy vọng trong khi chúng con chờ đợi sự trở lại của Chúa trong vinh quang khi mà tất cả con cái Chúa sẽ được đoà tụ với Chúa trong bữa tiệc thánh trên trời, trong thành Giêrusalem mới. "

REFLECTION
St. John the Baptist acknowledges that his role to proclaim the coming of the Messiah has finally been fulfilled in Jesus and his ministry. Hence, he tells his followers to rejoice with him in Jesus' arrival as our Savior. We rejoice in St. John the Baptist's act of humility but we note that his followers questioned the authenticity and authority of Jesus as the Messiah. In this regard, perhaps we too can ask ourselves how much we really believe that Jesus is our Savior and the Son of God. In the present day where skepticism is part and parcel of everyday life, it is not difficult to imagine many of us entertaining doubts about Jesus.
Perhaps we should remind ourselves that Jesus did not come to assert the glory of God on everyone of us but instead he came to sacrifice himself on the cross for our sake. His Resurrection demonstrated what really the true manifestation of Christ is: God's gift of Redemption for all humanity.
The Scriptures often remind us of this image. Jesus is called the bridegroom, and the Church is called his bride. We are the Church, the faithful members of the body of Christ. We are betrothed to Christ and become one, in spirit, with him. Our prayers nurture this relationship, keeping it alive and strong.
Like John the Baptist, we must be ready to accept Christ above all else, and allow his Spirit to increase within us. Just as the disciples of John the Baptist came to believe, we know that we are begotten by God. We know that we belong to God. We know that God's Son has come so that we may know the truth. These are the basic beliefs of our faith. These basic beliefs are what give us great confidence in God. God hears us, sees us, and loves us with great love and tender care.
"Lord Jesus, May I never forget the love you have poured out for me when you shed your blood upon the Cross of Calvary for my sins and for my salvation. May your love always grows in me and your hope fills me with joy as I wait for your return in glory when all of your people will be fully united with you at your heavenly banquet feast in the New Jerusalem."

Opening Prayer:

Lord, I believe that you are here with me in this moment of prayer, that you wish to be with me and you have graces that you are waiting to offer me. I trust in your faithfulness and open my heart to you. I love you, Lord. teach me to love you more! Holy Spirit, come and work in my heart in this time of prayer and in this day.

Encountering Christ:
1. New Grace: Here, John the Baptist, the last of the prophets, spoke as the bridge between the Old and New Covenants. He brought his interlocutors from the external ceremonial signs of the Old Covenant to the interior and effective sacraments of the New Covenant—namely, the efficacy of sanctifying grace. It is no longer about the external actions alone, he was telling us. Now there is a grace, a gratuitous gift of the indwelling of God, freely given, which makes those external actions effective. “No one can receive anything except what is given him from heaven.” And how much God wishes to give himself! We see in the Trinity itself that this is who God is: Giver. God wishes to give himself to us if we will open our hearts and minds to his presence.
2. New Wedding Feast: As his mission drew to a close, John stepped out of the limelight so that the very one prefigured could reveal himself. In fact, he even sent his best disciples to follow Christ. “Behold the Lamb of God,” he said to John and Andrew (John 1:29). The image the Baptist chose was striking: Christ is the Bridegroom; John was just the best man—close to the groom, preparing everything for the wedding, but not the groom, the true Lamb who takes away the sins of the world. In these verses, John’s humility was on display. How edified we are to realize that the greatest man born of a woman (Matthew 11:11) was so very humble.
3. New Light: Not long after John preached these words, he was murdered by King Herod. But like a seed that falls to the ground and dies, he bore such great fruit that his story did not end in death. John taught us that even if living our vocation and mission in life leads through perplexing and even painful moments, God is always capable of bringing a greater light from the shadows. John had unwavering confidence in God and we, too, are called to trust God, even when the shadows in our life obscure the light.

Conversing with Christ: Lord Jesus, your grace is real and effective, present and active in my life. I want to be receptive and open to your plan, as St. John the Baptist was. As I reflect on my life, are there any aspects today where you are inviting me to be open to grace? Open my heart. Grant me the humility to accept from you even what I don’t understand. I trust that if I keep my eyes on you and follow you, you will let your light shine through me.
Resolution: Lord, today by your grace I will try not to talk about myself to others or make myself the center of attention. I will try to let Christ increase and my pride decrease.

Reflection:
While we are still in the season of Christmas, for most people the imagery of the season remains stuck on the infant Jesus and the nativity scenes. However, there is more to the scene found in Christmas card designs. Our short memories make us forget about God's promise and the long-awaited time foretold by the prophets of old, and that appointed time had come when God made Himself vulnerable and entered human history.
More importance is being given to the event of baptism than the meaning of the sacrament for us. Modern man has watered down the deeper meaning of rituals and made them routine actions or SOP (standard operating procedures), robbing us of the sacredness originally intended. Divine Action that is operative in the sacrament – the first important sacramental encounter with Grace – has been set aside and not recognized. We forget that God had claimed us to be His children. The gift of fullness of new life necessarily comes with the death of the old life – the spiritual cleansing mentioned in our gospel.
Like Christmas, baptism marks the beginning of God's entry into our lives. Epiphany gradually reveals the mystery of God's love manifested through Jesus Christ. Salvation is the best gift of God's love – divine life for us to recognize and accept with gratitude and humility.
Have we grown tired of waiting too, preoccupied with our businesses, without giving much thought to the importance of this divine initiative? Does pride prevent us from accepting the gift of salvation?

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy sau Lể Hiển Linh 
Ngay sau khi Chúa Giêsu bắt đầu công khai cuộc đời rao giảng của Người, chúng ta biết rằng Thánh Gioan Tẩy Giả vẫn còn làm Phép Rửa tại sông Jordan. Và Chúa Giêsu cũng đã rửa tội cho dân chúng ở đấy, (mặc dù Phép Rửa này chưa có khả năng được coi là một bí tích Rửa Tội trong ý nghĩa là một bí tích đầy đủ như đã được thực hành sau lễ Hiện Xuống). Tuy nhiên, chúng ta nhận thấy quá rõ ràng là một số môn đệ hay những người theo Thánh Gioan đã không quá hài lòng về những gì đã xảy ra.
Họ nói chuyện về Đức Giêsu, họ coi Ngài như là một người xa lạ, họ phàn nàn rằng "người trước đây đã ở với Thầy bên kia sông Giođan và được Thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm Phép Rửa, và thiên hạ đều đến với ông ấy qua đông" Chúng ta có thể phát hiện ở đây là một hiện tượng ghen tuông? Nhưng Ông Gioan Tẩy Giả đã không hề có tư tưởng như thế. Ông đã được Thiên Chúa trao cho một vai trò và ông biết những gì ông phải làm: "Chẳng ai có thể nhận được những gì mà không do Trời ban". Ông Gioan Tẩy Giả đã nhận ra được vai vế bề trên của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu là vị hôn phu còn ông Gioan Tẩy giả chỉ là người bạn duy nhất của chú rể mà thôi. Và như một người bạn của ông, ông rất vui mừng khi nghe giọng nói của chú rể. Như ông đã nói với cá môn đệ của mình về Chúa Giêsu như sau: “ Người phải nổi bật lên, còn Thầy phải lu mờ đi.”
Qua câu nói này, chúng ta có rất nhiều điều để suy ngẫm. Đã bao nhiêu lần chúng ta bị xúc động, tức tối về sự ghen tị, ghen ghét hay oán giận vì những người khác dường như đã chiếm lấy cái ánh đèn trên sân khấu của chúng ta, hay là đã đến lúc để chúng ta phải chịu nhường bước sang một bên và để cho người khác qua mặt?
Xin Chúa giúp chúng ta biết khiêm tốn để cho chúng ta biết được rõ cái vai trò của mình và chấp nhận một cách vui vẻ khi thời gian đến mà Chúa muốn chúng ta để cho những người khác tiếp nhận vai trò mà mình muốn. Thà mất một sự kính trọng vì danh vọng, nhưng chúng ta sẽ đạt được nhiều hơn nữa khi chúng ta làm như vậy một cách tế nhị, và vui vẻ.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con hiểu rằng sự vĩ đại thực sự không bao gồm trong chức vụ, cấp bậc của chúng con nhưng trong cách đặt mình và tài năng của mình trong quyền sử dụng của người khác.

Reflection: (SG)
Even after Jesus began His public life we are told that John the Baptist was still baptizing in the River Jordan. And Jesus also was baptizing, though it is likely that it was not baptism in the full sacramental sense as was practiced after Pentecost. However, it is clear that some of John’s disciples were not too happy about what was happening.
Speaking of Jesus as if He was a stranger, they complain that “the man who was with you …, the man to whom you bore witness, is baptizing now; and everyone is going to him.” Do we detect here a note of jealousy? But John will have none of it. He was given a role and he knows what it is: “A man can lay claim only to what is given him from heaven (i.e. by God).”
John in his characteristic humility exclaimed that he was not the Messiah but only the messenger sent to prepare his way. He recognizes the superior status of Jesus. And describes the Messiah as the Bridegroom and himself as the friend of the Bridegroom, The image of the groom delighting in his bride and the joy of the wedding feast is used in the Bible as a sign or symbol of God's covenant love and joy in being united with his people, whom he calls his bride. As the bridegroom rejoices over the bride, so shall your God rejoice over you (Isaiah 62:5). John is delighted to hear the bridegroom’s voice. Jesus “must grow greater, I must grow smaller”, he says.
There is much for us to reflect on here. How many times have we been touched with envy, jealousy or resentment because other people seem to get all the limelight or the time has come for us to step aside and let others take over? Let us know our role and accept cheerfully when it is time for others to take over. Far from losing respect, we gain even more when we do so gracefully.
Lord, help us to understand that real greatness consists not in our rank but in putting ourselves and our talents at the disposal of others.

REFLECTION 2019
Our Father invites us to come to him in confidence. In difficult or trying times, we sometimes find ourselves questioning his ways. "Lord, why did you allow this to happen?" Or when we see so much suffering or when circumstances or people can be so unkind. "Lord, when are things going to get better?" Times like these make us think God is not around or he doesn't care.
We develop confidence in God through a personal relationship with him by reading the bible, being faithful to our prayer time, living according to the ways of Jesus. When we pray, it should be according to his will and not our will, his time and not our time. We listen to his words and not those of the material world. Money, fame, power, position, career could be false idols which can lure us away from him. Prayer keeps us focused on God. This includes praying for others especially for those who are unlovable and even those who we think are unworthy of our prayers. It is so easy and normal to pray for our loved ones. However, he calls us to see beyond ourselves and our loved ones and to pray specifically for sinners.
Lord, let us see beyond ourselves, beyond our comforts, beyond our loved ones. Let us pray for sinners who need our prayers. Let us hear you in our sincere prayers and fervent hearts focused only on you. This way we can truly accept your invitation to come to you in confidence with full faith and trust that truly you always hear the prayers of our hearts attuned to you.

No comments:

Post a Comment