Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần 30 Thường Niên – Lễ kính Thánh Martine Porres
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta hãy tự hỏi: Đã có bao giờ chúng ta đã từng nghĩ tới và đặt ra câu hỏi là: chúng ta là hạng người như thế nào? Có bao giờ chúng ta đã từng tự tôn mình lên trên người khác? Hay có bao giờ chúng ta đã thực sự quan tâm đến tới những người khác một cách chân tình, nghĩa là sẽ làm những gì mà chúng ta có thể làm để giúp người khác bất cứ khi nào chúng ta có thể làm được để đem được hạnh phúc đến cho họ?
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói rằng những ai muốn làm người đứng đầu, thì phải là người đứng sau, đứng cuối cùng của tất cả và là tôi tớ của tất cả mọi người. Có phải đó là ý của Chúa Giêsu muốn nói rằng đấy là cách để chúng ta đạt được tham vọng của chúng ta là phải được phục vụ? Không phải thế, thật ra, Chúa Giêsu không hề quan tâm đến việc chúng ta có đạt được tham vọng hay không! Nhưng Ngài muốn nói với chúng ta là phải làm như thế nào để được đứng đầu hay đến trước hết ngay trong trái Tim của Ngài, và ngay cả trong tâm hồn của người khác. Nếu chúng ta muốn là người đứng đầu trong trái Tim của Chúa Kitô, chúng ta phải là người tôi tớ của mọi người. Hơn nữa, nếu chúng ta có sự khiêm tốn để phục vụ người khác, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra được rằng: chúng ta cũng sẽ có một vị trí đặc biệt trong trái Tim của những người khác.
Có lẽ chúng ta thường chỉ quan tâm đến những sự ước muốn và nhu cầu riêng của chúng ta hơn, Nhưng Chúa Giêsu muốn biến đổi tâm hồn chúng ta, để chúng ta cũng có thể trở thành người biết lo lắng, biết nghĩ đến người khác, và biết quan tâm, phục vụ người khác.
Ngày hôm nay, chúng ta hãy xin Chúa Giêsu giúp chúng ta biết tập trung nhiều hơn vào những gì thực sự quan trọng, đó là sự quan tâm đối với những người khác, sự yêu thương những người khác hơn là sự tập trung vào những thứ hư vô, hay là chỉ biết làm việc và phục vụ riêng cho chính mình.
REFLECTION Suturday 30th Ordinary Time
Have we ever given any though on what kind of people we are? Do we promote ourselves? Or do we do show sincere concern for others, doing what we can, whenever we can, to help others in order to make them happy? In today's Gospel, Jesus said that those who want to be first must be the last of all and the servants of all. Is Jesus saying that the way to achieve our ambitions is to serve? Not at all. Jesus is not concerned with us achieving our ambitions. He is telling us how to be first in his heart, and even in the hearts of others. If we want to be first in Christ's heart, we must be a servant of all. Moreover, if we have the humility to serve others, we will realize that we also have a special place in other people's hearts.
Perhaps we are often concerned only with our own wants and needs. But Jesus wants to transform us, so that we too can become caring people, concerned with serving others. Let us ask Jesus today to help us be more focused on what really matter — concern for others, loving others, rather than focusing on empty, self-serving actions.
Opening Prayer: Lord Jesus, I come to you, as my creator and redeemer to thank you for the gift of my life, my talents, my family, and my faith. Please give me the graces of humility, joy, and strength of character.
Encountering Christ:
1. Humility: Jesus was dining with a “leading Pharisee” and people were jostling for attention and seats of honor. This kind of human behavior is very familiar to us. Our natural inclination is to seek the best for ourselves at the expense of our neighbor. The virtue of humility counteracts this tendency. A humble person recognizes God as the author of all creation, and knows that he is dust and to dust he will return. He knows his worth as a child of God, and depends entirely on God’s grace to live virtuously. If a humble person is given honor, he attributes it to the gifts and talents he has received from God. He is comfortable with himself as a “work in progress.” Proud and vain people eye each other while a humble person has eyes only for God.
2. Joy: Jesus promised in this Scripture passage that the humble would be exalted. Is there any greater joy than being drawn closer to God in exaltation? God also exalts us when he allows our light to shine before others for his glory. When we are humble enough to be “real” with people, and to allow our true selves to love purely and mercifully, pride is tamped down and joy floods into our hearts. “The humble are necessarily joyful, for where there is no pride, there can be no self-centeredness, which makes joy impossible,” said Fulton J. Sheen.
3. Freedom: Imagine the inner turmoil of the Pharisee’s guests as they sought positions of honor at the table. Their minds were likely busy with comparisons, judgments, and guardedness. A humble person would feel none of these anxieties. Free of negativity and distractions, he or she would be focused on warmly greeting other guests, and most importantly, on acknowledging and attending to Jesus. May humility be the source of our security rather than wealth, honors, or esteem.
Conversing with Christ: Lord Jesus, when my mind is jumbled and busy, grant me the grace to see if I am exalting myself in any way. Am I selfishly seeking power, honor, or wealth? Help me to reorient myself, acknowledging that you are Creator and I am your beloved creature. May I attribute my success to you and accept my failures as my own.
Resolution: Lord, today by your grace I will recall the gifts you have given me and see how they can be used for your glory.
No comments:
Post a Comment