Wednesday, October 7, 2020

Suy NiệmTin Mừng Thứ Hai, tuần 27 Thường Niên

 Suy NiệmTin Mừng Thứ Hai, tuần 27 Thường Niên 

Qua bài tin mừng hôm nay, Bằng nhiều cách khác nhau, trong đó Chúa Giêsu trả lời cho con người về cách sống để có được cuộc sống siêu nhiên rất thú vị, và cho chúng ta nhiều suy tư để giúp chúng ta hiểu rõ hơn về việc Thiên Chúa đã đối phó với con người chúng ta trong những tình huống khác nhau, và cho phép chúng ta phát triển thêm trong nhận thức về sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời sống chúng ta, và như vậy Ngài mở lòng chúng ta đến với sự giải phóng thật sự và tình yêu sáng tạo của Thiên Chúa. 
Như trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su không hay trả lời một câu hỏi bằng cách hỏi một câu hỏi khác. Đây không phải là việc làm nhỏ nhen thấp kém, nhưng là một phương pháp sư phạm khá hiệu quả: thay vì nhận được một câu trả lời có sẵn từ một bậc thầy, thì đây chính là lối khai triển lợi nhuận nhiều hơn để giúp chúng ta tập được sự suy nghĩ để phản ánh về câu hòi của chúng ta qua kinh nghiệm riêng của chúng ta. Người đàn ông trong câu chuyện trong bài Tin Mừng hôm nay thật sự đã làm chúng ta ngạc nhiên về câu hỏi của Chúa Giêsu, nhưng sau khi khen ngợi ý tưởng Chúa, và rồi sau đó anh ta đã hơi bất ngờ với lời tóm tắt của Chúa “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy thì ông sẽ được sống”. (Lk 10:28).  
Vì vậy, anh ta muốn chứng tỏ bản thân và cố gắng để tiếp tục thảo luận. Nhưng tại thời điểm này, Chúa Giêsu giả định vai trò của mình như là một giáo sư và trả lời bằng câu chuyện dụ ngôn người Samaritanô nhân hậu. Bằng một cách nào đó, Cụm từ "người Samaritan nhân hậu" đã được đem vào trong tất cả các ngôn ngữ trong xã hội của chúng ta hôm nay thật là một diệu kỳ; đó là một dấu hiệu cho chúng ta thấy là Chúa Giêsu đã nói đến kinh nghiệm sâu sắc của con người chúng ta. Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng để suy nghĩ về những lời của Chúa và kinh nghiệm sống của chúng ta và do đó chúng ta phải tìm hiểu để sống như thế nào để được hưởng sự sống đời đời. 
Lạy Chúa, Chúng con cần đôi mắt với lòng từ bi của Chúa hôm nay, Xin giúp chúng con biềt nhìn xa hơn sự thiển cận riêng của chúng con. Xin đưa chúng con ra khỏi cái cái rốn vũ trũ của chính bản thân của chúng con. Xin giúp chúng con nhìn thấy nhu cầu cần thiết của những người chung quanh và thay đổi trái tim của chúng con, Chúa ơi. Khi nào chúng con được thấy như Chúa đã thấy, khi nào trái tim của chúng con biết xúc động, thay đổi như trái tim của Chúa, Thì lúc đó đó mọi hành động của chúng con mới được giống như Chúa. Chúng con chỉ mong có thể được như thế thôi, Lạy Chúa. 

Reflection 
The many different ways in which Jesus responds to people make a very interesting study and spiritually repays much reflection as it helps us to understand better how God deals with us in different situations and enables us to grow in awareness of God’s presence in our lives and so open our hearts to God's liberating truth and creative love. As in today’s Gospel passage, Jesus not infrequently answers a question by asking another question. This is not any kind of condescending pettiness but a rather effective pedagogical method: rather than receive a ready-made answer from a master, it is more profitable in general that we be formed to reflect on our own experience. The man in today’s story was obviously taken aback at Jesus’ question followed by praise and finally his somewhat abrupt summing up “Do this and you shall live”. So he wished to justify himself and tried to continue the discussion. At this point, Jesus assumed his role as a teacher and answered with the parable of the Good Samaritan. 
The phrase “Good Samaritan” has entered into all our language and societies in some way — an indication that Jesus spoke deeply to human experience. Lord, grant us the grace to reflect on Your words and our life experiences and so learn how to inherit everlasting life.

O Lord, I need your eyes of compassion today. Help me to look beyond my own shortsightedness. Take me beyond my own self-centeredness. Help me to see human need and move my heart, Lord. When I see as You do, when my heart moves as one with Your heart, then my actions will be as Yours too. May it be so, O Lord. Amen. 


Opening Prayer: Lord, thank you for this time to pray. Thank you for the gifts you have given me. Make my heart more like yours—help me see the people lying on the side of the road of my life, and give me the courage to pick them up and help them on their way. 

Encountering Christ: 
1. The Simple Life: Life, when it comes down to it, is very simple. At least, what Christ asks of us is very simple: Love God and love others. The scholar in this episode knew what to do, but as it is with us, he found it difficult to put into practice. So he started rationalizing, just like we do: “Who is my neighbor? Surely I don’t have to love everyone as myself—that is impossible! Everyone? As myself?” Christ sees that this scholar does not need rational arguments, but an image, and so he gives us the beautiful parable of the Good Samaritan, showing us that charity is not something we think out and prepare, but something that either we have in our hearts, or we don’t. If we have it, it will overflow to the people around us. If not, we will pass by on the other side of the road. 
2. The Dictatorship of Human Respect: What made the priest and the Levite pass by this poor man lying on the side of the road? Surely they knew that they should help him...didn’t they? It’s easy for us to judge them, but we do the same thing all the time. How often do we “pass by” because we’re embarrassed, because it would just be too awkward. The Good Samaritan, meanwhile, sees someone lying almost dead on the side of the road, hears his conscience nudge him to go to the man’s aid, and does it. The need for the other was more important than his own “awkwardness.” May we realize that awkwardness or human respect is never an excuse to leave others suffering. 
3. Go and Do Likewise: Christ does not say to go and be nice. He does not say go and empathize. He does not say go and help others if you find yourselves with some free time. Those things are all fine, but the example of charity Christ gives us is different. A man gets off his horse (or out of his car), takes a dying man up, puts him on his own horse, and walks him to the nearest inn (which cannot have been very close—they were in the middle of the wilderness). He sets him up with the innkeeper, to whom he gives around three-hundred dollars, and promises to come back. That is what Christ means by charity. 

Conversing with Christ: Lord, thank you for this moment of prayer. Help me to see the people in my life lying on the road with no one to help them. Give me eyes like yours to see beyond myself, beyond my needs and wants. Lord, I know you are calling me to serve—open my eyes. 
Resolution: Lord, today, by your grace, I will seek out and help the person I normally pass on the other side of the road.

No comments:

Post a Comment