Thứ bảy ngày 12 tháng 10 năm 2019 Tuần thứ 27 thường niên - Lk. 11: 27-28
Ai là người may mắn ơn phúc trong mắt chúng ta? Trong văn hóa Do Thái, chính chữ này chỉ người mà chúng ta được ra (vì một người đàn ông) và người mà chúng đã đã sinh ra (cho một người phụ nữ) điều đó đã quyết định sự may mắn của chúng ta. Đó là lý do tại sao trong bài ca Ngợi Khen ‘Magnificat’ Đức Maria đã nói, “Này từ đây mọi người sẽ khen tôi có phúc.” (Lc 1:48).Tuy nhiên, Chúa Giêsu, không những chỉ thừa nhận những gì mà những người phụ nữ trong đám đông ã nói về Đức Maria, người được Thiên Cha ban cho có được phước để trở thành mẹ của Ngài, những còn đưa Mẹ uq khỏi lằn ranh giới của sự hiểu biết của người Do Thái về ơn phước hạnh phúc khi đến một chân trời mới. Như Ngài đã nói là phúc hơn cho những ai biết lắng ghe lời Chúa và biết giữ lời dạy của Ngài. Có ai biết được ai là người có phúc hơn khi nghe và biết thực hành lời Chúa? tất nhiên không ai hơn ngoài Đức Maria! Người không những chỉ biết nghe lời Chúa mà còn vâng lời Người, khi Đức Maria nói với thiên thần Gabriel (lúc truyền tin) – “Xin hãy thành sự cho tôi theo lời Ngài..” (Lc 1, 38).
Chữ vâng lời the tiếng Hy Lạp có nghĩa là (phylassein) mang ý nghĩa của người bảo vệ thành phố hay cái gì có một giá trị rất lớn. Vì vậy, khi chúng ta vâng lời Chúa, chúng ta đang nói với Chúa rằng chúng ta bảo vệ giá trị và bất cứ điều gì Chúa đã nói thì có một giá trị rất lớn đối với chúng ta.
Chúa Giê-su đưa ra sự vâng phục này đến với Lời Chúa bằng cách nói thêm, mẹ ta và các anh em của ta là những người biết nghe Lời Chúa và đưa lời Chúa vào sự thực hành (Lc 8:21). Để được họp mặt với Chúa và trong gia đình của Chúa thì chúng ta phải biết nghe tiếng Chúa, Lời Chúa. Và phài biết sống và thực thi những điều răn mà Chúa đã ban cho chúng ta. Xin Chúa giúp chúng ta luôn luôn tìm cách nghe lời Chúa qua Kinh Thánh và thực thi những gì Chúa đã dạy chúng ta qua các bài đọc trong các Thánh Lễ. Lạy Chúa, xin dạy chúng con biiết lắng nghe lời Chúa, để giữ lời Chúa bằng trái tim, tâm hồn chúng con.
Saturday 27th Week in Ordinary Time : 12th October 2019
Joel 4:12-21; Ps. 97(96):1-2,5-6,11-12; Lk. 11:27-28
Who are the blessed in our eyes? In the Jewish culture, it is from whom you descended (for a man) and to whom you gave birth (for a woman) — that determined your blessedness. That is why in the Magnificat, Mary says, “from now onwards all generations will call me blessed” (Lk 1:48).
However, Jesus, not only acknowledged what the woman in the crowd said about His mother Mary, being blessed to have been His mother, but pushed the boundary of the Jewish understanding of blessedness to a new horizon. He said, more blessed are those who “hear the word of God and keep it”. Whom do we know who is more blessed as to “hear and obey”? Mary of course! She not only heard the word of God but obeyed it, when she said to the angel Gabriel (at the annunciation) — “let what you have said be done to me” (Lk 1:38).
The Greek word for “obey” (phylassein) carries the meaning of “guard” or “value greatly”. So, when we obey God, we are saying to God that we “guard” and “value greatly” whatever God has spoken to us. Jesus takes this obedience to God’s word further by saying, “My mother and my brothers are those who hear the Word of God and put it into practice” (Lk 8:21). To be in Jesus’ family is to “hear” God’s Word and “practise it.” May we seek always to hear God’s word and keep it! Lord, train me to observe Your word, to keep it with my heart.
Introductory Prayer: Lord Jesus, you are the master of the universe, and yet you wish to listen to me and guide me. You know all things past, present, and future, and yet you respect my freedom to choose you. Holy Trinity, you are completely happy and fulfilled on your own, and yet you have generously brought us into existence. You are our fulfillment. Thank you for the gift of yourself. I offer the littleness of myself in return, knowing you are pleased with what I have to give.
Petition: Lord, help me to imitate Mary.
1. Mary’s Masterpiece: The woman in this passage has great insight. She senses the greatness of Jesus. Probably she intuits that he is the Messiah. It is doubtful if she has guessed that he is also God-made-man. But from Jesus’ greatness, she can infer the greatness of Mary. It is obvious to her that whoever produced this masterpiece of humanity must have been a masterpiece of humanity herself. And she is right. The humanity of Jesus is Mary’s masterpiece. All of what she is, she imparted to him. While we cannot credit Mary with the perfections of Jesus’ divinity, we would be doing her a grave injustice to think that her example did not positively impact Jesus' human virtues and perfections.
2. The Immaculate Conception: God desired Jesus to come into this world like every one of us, as an infant, and so Jesus needed a mother. God wanted him to have the finest mother, a perfect mother, and so he gave Mary many gifts, starting with her Immaculate Conception, preserving her from original sin. Who could imagine Jesus – pure and innocent – wrapped in flesh polluted by sin for the first nine months of his existence? Would such an innocent child ever have been able to stop crying while being tended to by a sinner? The Father wanted the best for his Son and gave him the best, even though he had to provide the miracle of the Immaculate Conception to do it.
3. Jesus’ Educator: Being truly human, Jesus had to learn just like anyone of us. Because of his divinity, his human capacities were untainted by sin, but it was Mary who taught him how to use them, who honed them in everyday life of the family until they were perfect – just as any mother would. Mary was the perfect one to bring out all the perfections in Jesus’ human nature. Being immaculately conceived, Mary’s mind was not wounded by sin and so was always able to discover ways of parenting and teaching that were perfectly suited to Jesus’ human nature. To educate doesn’t mean just to give knowledge. In its fullest sense, it means to train in virtue. Mary’s continuous example of virtue – hearing the word of God and observing it – was undoubtedly compelling for Jesus in his educational upbringing.
Conversation with Christ: Dear Jesus, it’s hard for me to understand that, as human, you needed education just like anyone else. Help me to see that you were truly and fully human like me. Moreover, since you have already given me Mary to be my Mother, ask her to educate me too, to form me in all the virtues the way she formed them in you.
Resolution: Do I think of Mary as my educator in the full sense, in the sense of teaching me virtue? What is the virtue I need the most? I will ask Mary to educate me in it in a special way today.
Suy Niệm Thứ bảy 27th Thường Niên.
Bài đọc thứ nhất là một phần của lời cầu nguyện chung của cộng đồng người Do Thái thời kỳ đó. Qua những lời nguyện này dân Do Thái đả được Thiên Chúa Yavê của họ đảm bảo với họ rằng những chiến tranh và đau khổ mà họ đang trải qua sẽ được chấm dứt.
Thiên Chúa đã hứa ban cho họ sự phục hồi trong tương lai. Và chẳng bao lâu nữa, phước lành cuêa Thiên Chúa sẽ tuôn đổ ra trên những người Do Thái và trên xứ sở của họ. Trong thời gian này, lời cầu nguyện của hoọ cũng Thiên Chúa dang tay hành động trừng phạt trên những kẻ thù của Dân Do Thái.
Thiên Chúa Yavê sẽ tập hợp tất cả các quốc gia này để phán xét tại "Thung lũng Giô-sa-phát", ngôn ngữ dược dùng để chỉ đến cụm từ tiếng Do Thái (Hebrew) "sự Phán xét của Thiên Chúa".
Những hình ảnh trong bài đọc này được sử dụng cho sự phán xét của Thiên Chúa Yavê như là hình ảnh của một trận chiến. Các danh từ được dùng liên quan đến việc thu hoạch mùa màng hay đó là hình ảnh trong mùa gặt hái, chẳng hạn như "đặt lưỡi liềm vào" và "đến và bước đi" được sử dụng để xác định cuộc chiến khốc liệt của Thiên Chúa đối với kẻ thù của người Do Thái.
Kết hợp những điều này thì đây là ý tưởng về ngày sắp đến của Thiên Chúa, khi Chúa "rống lên từ Sion" và "làm cho tiếng của Ngài được nghe vang dội từ Jerusalem". Bằng cách này, Thiên Chúa đã bảo đảm với dân Do Thái là sự an toàn của họ khi họ biết rằng Chúa là "Thiên Chúa của họ". Bởi vì như lời hứa của Ngài, Ngài sẽ phục hồi dân tộc Do Thái dân riêng của Ngài.
Với sự trở lại của Chúa Jêsus, lời hứa với người Do Thái đã được Thiên Chúa thực sự đã được thực hiện.
Khi một người phụ nữ trong đám đông kêu lên với sự ngưỡng mộ của bà đối với những việc làm và trí tuệ của Chúa Giêsu bằng cách khen ngợi người mẹ, người đã mang Ngài vào thế giới của chúng ta, Chúa Giêsu nhắc cho bà ta và tất cả chúng ta là sự may mắn và phúc lành thật sự đến trong việc nghe lời Chúa và giữ biết giữ lời Chúa . Sau cùng, phước lành và sự an toàn của chúng ta không phải được bắt nguồn từ nơi con người, mà được đến từ nơi Thiên Chúa Yavê.
REFLECTION Saturday 27th Ordinary Time
The passage in the first reading is part of Jewish communal prayer of that period. Through it, the people are assured that the sufferings undergone by them will come to an end.
God has promised them a future restoration. Soon, new blessings will pour forth on the people and on the land. At this point, the prayer also invokes God’s action on the enemies of Israel.
God will assemble all these nations for judgement at the “Valley of Jehoshaphat”, a term connected with the Hebrew phrase “Yahweh judges”.
Here, the image used for God's judgement comes in a form of a battle. The terms associated with harvest, such as, “put the sickle in” and “come and tread”, are used to identify the fierce battle to be waged by God against the enemies of Israel.
Closely linked to this is the idea of the imminent day of the Lord, when the Lord “roars from Zion” and “makes his voice heard from Jerusalem”. In this way, God assures the people that their ultimate security lies in knowing that the Lord is “your God”. His promises will be restored on Israel on the day of His coming.
With the coming of Jesus, God’s promise to Israel has indeed come to fulfillment. When a woman in the crowd cries out her admiration for Jesus' deeds and wisdom by praising the mother who had brought him into the world, Jesus reminds her that true blessedness comes from hearing the word of God and in keeping it.
Ultimately, our blessings and security come not from human sources, but from God Himself.
Now we can give thanks to our Lord Jesus for helping us depend on Him alone because He is God Himself..
No comments:
Post a Comment