Monday, September 14, 2020

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy tuần 24th Thường Niên.

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy tuần 24th Thường Niên.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cho chúng ta bài học mới về Nước Trời giống như một người gieo giống một hình ảnh mà dân Việt Nam chúng ta rất quen thuộc.
Hình ảnh người gieo giống hôm nay là người đem đến niềm hy vọng, đem sự sống mới cho thế giới. Khi người gieo giống gieo những hạt giống mới, ông ta vui mừng và hy vọng sau một vài tháng, những hạt giống này sẽ mọc lên thành cây và sẽ mang lại những hoa trái và họ sẽ được hưởng lợi sau mùa thu hoạch. Mặc dù ông ta biết rằng một số hạt giống ông đã gieo có thể sẽ bị chim tha mất, sẽ bị vướng trên nhữnh bụi gai và sẽ không phát triển được, nhưng ông vẫn tiếp tục gieo.
Qua bài dụ ngôn này, chúng ta có thể nhận ra rằng chính Thiên Chúa là người gieo giống, Ngài gieo Lời của Ngài trong trái tim của chúng ta. Ngài cũng biết rằng Lời của Ngài cũng như những hạt giống bị rơi vương vãi, bị lạc mất trong những người tự coi mình là cái rốn của vũ trụ, hay những người chỉ biết đến sự những đam mê vật chất tiền tài và xác thịt... Cũng có một số người trong chúng ta đã khép chặt tâm hồn và từ chối nhận Lời của Thiên Chúa, Có những người khác cũng đã đón nhận Lời của Chúa một cách hời hợt, vì họ quá bận rộn với việc kiếm cơm nuôi gia đình và vì đó mà Lời của Chúa không còn chỗ trong tâm hồn của họ nữa.
Nhưng, như những người nông dân gieo giống trên các đồng lúa, Thiên Chúa của chúng ta là Thiên Chúa của niềm hy vọng và niềm vui. Ngài biết rằng dù có những hạt lúa giống bị chim trời tha đi, có những hạt rơi vào bụi gai bên đường, hay bất cứ nơi nào nhưng Ngài biết rằng cũng có những người đã nghe và sống thực hành Lời của Ngài, đó là những "người biết suy ngẫm về Lời của Chúa ngày và đêm" và làm cho Lời Chúa hoàn toàn sống trong cuộc sống của họ và trong cuộc sống của những người khác.
Còn chúng ta, chúng ta là những loại đất nào trong cánh đồng mà Chúa đã và đang gieo những hạt giống của Ngài? Để đón nhận Lời Chúa dành cho chúng ta, Chúng ta hãy nâng tâm hồn và cất lên tiếng hát và hát thật chân thành bài hát: "Ôi lạy Chúa, Lời Chúa hằng sống của con, xin hãy để Lời Chúa đâm rễ thật sâu ngay trong con người chúng con, trong trái tim của chúng con. Ôi Lời Chúa của chúng con, Xin Chúa hãy khoả lấp đầy tâm trí của chúng con.

REFLECTION
A sower is a man of hope, a man of life. As he sows, he rejoices that one day those seeds will sprout up to yield a harvest. Even though he knows that some seeds that he sows will be lost — will not grow, he still continues to sow. In this parable of the sower, we realize that the sower is God Himself, who sows His Word in our hearts. He too knows that the Word will be lost in those who are chocked up with problems, tensions, self-centeredness, consumerism and materialism. He knows that some hearts are shut and refuse to receive the Word of God. There are others too, who are so busy making money, so busy trying to gain prestige, power and recognition that the Word of God gets crowded out. But, like every sower, our God is a God of hope and joy.
He knows that there are also people who listen attentively to His Word, “who ponder on His Word day and night” and make God’s Word fully alive in their lives and in the lives of others. And what of us? Let us sincerely sing/say: “O, the Word of my Lord, deep within my being. O, the Word of my Lord, You have filled my mind.”

Saturday of the Twenty-Fourth Week in Ordinary Time
Opening Prayer: Dear Lord, thank you for the gift of your word. I believe that this word is “living and effective” (Hebrews 4:12). Help it penetrate my heart, take root, and grow into a fruitful harvest for your glory.
Encountering Christ:
1. Gifts of Knowledge and Understanding: Jesus spoke in parables because, although his disciples had been granted the gifts of knowledge and understanding, the rest of the people who gathered to hear him had not. Most people needed to hear the truths of the Gospel in parables to better understand Jesus’s meaning. He did not intend to hide the mysteries of God’s kingdom from the people; rather, he spoke to them using stories to which they could relate. We can pray to the Holy Spirit, asking him to grant us the gifts of knowledge and understanding so that the words of Scripture can deeply penetrate our minds. In this way, God cultivates the good soil of our hearts so that we can bear fruit.
2. Trampled, Parched, and Choked: Have you ever felt trampled, parched, and choked? Weighted down by sin? Parched for spiritual nourishment? Choked by distractions or anxieties? Most people have had these experiences from time to time and in different seasons of their lives. The answer to a weary, tired, trampled body, mind, or spirit is to rest in the Lord—to allow his healing presence to soak in and renew us. One of the best remedies for our soul-weariness is time spent in quiet contemplation before the tabernacle. “There is no doubt that a flood of graces will descend upon your family and the world if more souls would become pupils of the Eucharist” (St. John XXIII).
3. Rich Soil: Our Lord tells us, “But as for the seed that fell on rich soil, they are the ones who, when they have heard the word, embrace it with a generous and good heart, and bear fruit through perseverance.” We can’t obtain the “rich soil” Jesus speaks of on our own. We do our part when we clear out the large boulders (habitual sins) through the sacrament of reconciliation, till the soil of our souls by making the sacrifices necessary to conform our lives to the Ten Commandments and the beatitudes, and fertilize and water the soil by regular meditation on the word. In the midst of our gardening, we rely on Jesus to empower us with generosity and perseverance. Only by his grace will we bear lasting fruit.

Conversing with Christ: Lord Jesus, when I have sinned, help me to repent and “create a clean heart in me” (Psalms 51:12). When I get distracted from my heavenly focus, please remind me of my upward calling (see Philippians 3:14). When I feel weary, please remind me that your “power is made perfect in weakness” (2 Corinthians 12:9). When I am anxious, bless me with the grace to trust in you and rely not on my understanding (see Proverbs 3:5). Shepherd me beyond my failures and faults and use my experiences to cultivate good soil in my heart so that I can be your fruitful servant.
Resolution: Lord, today by your grace I will set aside time to rest in you, before the tabernacle if possible, and cast aside all my cares, trusting in you and your providence.


Reflection:
Jesus was a great story-teller; he made use of the common life of the people, "You have been granted to know the mystery of the kingdom of God. But to others it is given in the form of stories, or parables, so that seeing they may not perceive and hearing they may not understand."
The parable of the sower and the seed tells us how the word of God is received by people, comparing the reception and response of people to the way seeds sown on various soils and environments prospered or died.
Obviously all of us wish to be like the seed which fell on good soil, grew and produced fruit a hundred-fold. Our Lord explained that "the good soil are people who receive the word and keep it in a gentle and generous mind, and persevering patiently, they bear fruit."
Are we people like those who our Lord said bore good and plentiful fruit?
Or are we people, like the wayside, who do not even have the patience to listen to God's word or like rocky ground "who receive the word . . . but they have no root, they believe for a while and give way in time of trial" or, like among thorns, "who hear the word but as they go their way, are choked by worries, riches, and the pleasures of life; they bring no fruit to maturity."
We hear God's word in many ways: in Church and at various talks and gatherings, in our own reading and study of the Scriptures, in private prayer and through the Spirit in the silence of our own hearts, in our dealings with and from the example of others. May we hear it, cherish it and live it with patience and perseverance.

No comments:

Post a Comment