Wednesday, July 1, 2020

Suy Niệm Tin Mừng thứ Hai tuần Thứ 13 Thường Niên

Suy Niệm Tin Mừng thứ Hai tuần Thứ 13 Thường Niên

Trong bài đọc thứ Nhất, chúng ta thấy ông Ápraham "mặc cả" với Chúa để cứu dân thành Sôđôm khỏi sự hủy diệt vì những hành động xấu xa tội lỗi của họ: " "Phải chăng Người sẽ tiêu diệt kẻ lành làm một với người dữ?  "  Có lẽ trong thành có được năm mươi người lành. Phải chăng Người cũng tiêu diệt đi; và không dung thứ cho nơi ấy vì năm mươi người lành ấy có được trong đó?" Áp-ra-ham cầu xin Chúa tha cho dân Sô-đôm cho dù có nhiều người tội lỗi hơn và Chúa đã nhận lời: " Ta sẽ không hủy diệt Sô-đôm vì mười người tốt lành ấy!"

Cho dù thế nhưng Chúa vẫn không kiểm đủ mười người tốt lành và Sodom đã bị tiêu hủy. Có bao giờ chúng ta đã ống như ông Ápraham thườmg xuyên "mặc cả" với Chúa không? Thương lượng như vậy không phải là xấu: sự việc cho chúng ta thấy sự thân mật và tin tưởng vào Chúa.

Trong bài đọc Tin Mừng, chúng ta thấy rõ Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta như thế nào nếu chúng ta thực sự muốn theo NgàiNgười Kitô hữu chúng ta cầu nguyện, tuyên xưng với tất cả mọi người là chúng ta "sẽ theo Chúa bất cứ nơi nào Ngài đi". Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thực sự đã làm như vậy? Hay chúng ta thường hay kỳ kèo biện minh "Tôi cần phải làm việc gấp cho kịp thời hạn để đáp ứng với nhu câu của công việc hay tôi đang vội vàng xin hẹn dịp khác, hay tôi mắc sửa xe, hay đang nghĩ mát Ở biển với gia đình, v.v. tôi sẽ  cầu nguyện sau khi tôi có thời giờ Nhưng đến lúc đó, chúng ta đã mệt mỏi và dành thời gian và sẵn sàng đi ngủ và nghỉHầu như chúng ta đã không coi việc dành thời cho Chúa là quan trọng, chúng ta chỉ phân chia thời gian, năng lượng vào những lúc bất tien hay chẳn bao giờ được ưu tiên. Chúng ta nên hỏi chúng ta là: ai đã tạo dựng ra chúng ta và duy trì chúng ta?

Lời Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng"Con Người không có nơi để tựa đầuNgài nhấn mạnh sự mất cân bằng của chúng ta về các giá trị hoặc ưu tiên. Ngài luôn tiếp tục gõ cửa tâm hồn, trái tim của mỗi người chúng ta để tìm một nơi cư ngụ và nhiều lần chúng ta đã đơn phương làm ngơ phớt lờ Ngàinhưng với Ngài, Ngài thích theo dỏi những công việc hàng ngày của chúng ta và thay vào đó là theo nhu cầu trần tục của chúng tôi.

Lạy Chúa Giêsu, Xin ban cho chúng con sự tự do chúng ta cần để chúng con có thể theo Chúa bất cứ nơi nào Chúa muốn chúng con đi và xin cho chúng con can đảm biết gạt bỏ qua một bên tất cả những gì dẫn đưchúng con vào sự cám dỗ của trần gian..

 

REFLECTION 2019

In the first reading we see Abraham "bargaining" with God to save Sodom from destruction for their evil deeds: "Will you really let the just perish with the wicked?" "Perhaps there are fifty good people in the town. Would you not spare the place for the sake of these fifty righteous people?" Abraham pleaded with God to spare Sodom for even less good people and God agreed, "For the sake of ten good people, I will not destroy Sodom."

There were not ten good people and Sodom was destroyed. How often are we like Abraham trying to "bargain" with God? Such bargaining is not bad: it shows close familiarity and trust in God.

In the Gospel reading we hear from Jesus what following him entails. We Christians pray, proclaiming to all, that we "will follow the Lord wherever he goes."

In our daily life, do we really do so? Don't we usually tell our Lord, "I need to work as I have a deadline to meet or I need to rush to buy stuff in the supermarket or the mall because of the one-day sale, or fix the car, or relax in the beach, etc. and then I will pray! By that time, we are tired and spent and ready to sleep out. Doesn't it seem like we are allocating our lowest energy time to our Lord, thus putting him at lowest priority, he who created us and sustains us?

Jesus' statement that the "Son of Man has nowhere to lay his head" emphasizes our imbalance of values or priorities. He keeps knocking into each person's heart for a place to reside and many times we simply choose to ignore him, and prefer to pursue our day-to-day routines and tasks and to attend instead to our mundane needs.

 

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần 13 Thường Niên

Trong bài Tin Mừng hôm nay chúng ta thấy Thánh Mathêô diễn ta việc Chúa Giêsu đã ra lệnh các môn đệ của ngài băng qua hồ đến bờ bên kia.  Thánh Mathêô không giải thích rõ ràng lý do tại sao Chúa Giêsu đả phản ứng như thế với đám đông, mà chỉ đơn thuần đưa ra bối cảnh đã xảy ra với những người muốn xin theo Chúa, Điều quan trọng là Chúa Giêsu đã rời khởi nơi mà Ngài đang ở, Và đề cập thẳng đến vấn để một thầy thông giáo Do thái đến xin được đi theo Chúa Giêsu như một môn đệ. Thánh Mathêô đã tập trung ý chính vào những sự thiệt thòi, những mất mát và những bất lơi cho người muốn theo Chúa làm môn đệ của Ngài. Và do đó, Thánh Mathêô đã đưa ra cho chúng biết hai yếu tố quan trọng để trở thành người môn đệ của Chúa Giêsu, đó là: Từ bỏ tất cả và theo Chúa.

            Là môn đệ của Chúa Kitô, chúng ta có thể không phải từ bỏ nơi chôn nhau cắt rốn của chúng ta hay nơi  chúng ta đang sống, nhưng chắc chắn là chúng ta sẽ hy sinh, phải từ bỏ những thứ khác trong trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta phải từ bỏ mọi hình thức của thế gian, cũng như sự ích kỷ để đạt trọng tâm cuộc sống của chúng ta vào nơi Chúa Giêsu vì Ngài là người Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Chúng ta phải từ bỏ tất cả những gì làm cản trở và làm chúng ta sao lãng tới Thiên Chúa hay những gì lôi kéo chúng ta đi ra khỏi ánh sáng của Chúa Giêsu để tìm vào trong bóng tối của tội lỗi.

Nếu chúng ta không có tinh thần từ bỏ những thứ xấu, những thứ vật chất của thế gian, chúng ta có thể rất dễ dàng trở thành người mê mội,đam mê những thứ hay hư mất trong một thế giới mà thiếu vắng tình yêu, hòa bình, công lý và sự thánh thiện như Chúa đã dạy trong các Tin Mừng.

Lạy Chúa Giêsu, Xin ban cho chúng con sự tự do chúng ta cần để chúng con có thể theo Chúa bất cứ nơi nào Chúa muốn chúng con đi và xin cho chúng con can đảm biết gạt bỏ qua một bên tất cả những gì dẫn đưchúng con vào sự cám dỗ của trần gian..

 Meditation:

Jesus gave orders to cross the lake to the other shore. Matthew does not explain why Jesus  reacts to the crowd like this, for he is simply giving the setting for what follows, and the important thing is that Jesus leaves the place where he is. Immediately a scribe offers himself to Jesus as a disciple. Matthew intends this passage to focus on the cost of discipleship and so he has succinctly established two important elements in discipleship: leaving and following.  In the different gospels, we frequently see Jesus leaving to go somewhere else. To be a disciple involves “leaving”.eave aside what distracts us from God or draws us away from the light of Jesus into the darkness of sin.,Without this spirit of “leaving”, we may very easily become enmeshed in a world where the love, peace, justice and holiness demanded by the gospel are absent.

Jesus, grant us the freedom we need to be able to follow You wherever You go and leave aside everything that leads us into temptation.

 

Reflection:
     The prophet Amos speaking in the name of Yahweh speaks of Yahweh's disappointment with His people. Specifying their sins in his words, He is against the sinners. He is bent to punish them. We can almost feel the anger of the father who scolds his children for not obeying.  Yahweh was really grieved by His people who sell the just, trample the head of the poor, and silence the right of the afflicted.  If we come to think of God creating man in His image and likeness, can we accept such action?  What is man up to?  Is he putting himself more than the Creator?      In the gospel passage, we read that the people pressed on Jesus because he cured the sick. As he prepared to cross to the other shore, two persons came and applied to follow him.  The first one offered to follow him but Jesus presented his own situation of poverty having no place to call his own, which the applicant must consider if he is serious to be in his company.  The other one wants to follow him, too, but he asked permission to go back to bury his father first. Jesus answered him. "Let the dead bury their dead."     Here are two situations to consider if one wants to follow Jesus as a vocation. Following Jesus is God's initiative and requires a sacrifice. We may say that Jesus chooses those who follow him in a special way. If we refer to the call to consecrated life, it is God who calls us and with a price. The two men in the gospel reading may be both called but they have conditions. There have attachments. They are not ready for the sacrifice that following Jesus entails.      Let us pray for those who are being called to the service, that they hear God's call and that they be given the light and


No comments:

Post a Comment