Monday, April 13, 2020

Suy niệm Tin Mừng Thứ Ba Phục Sinh


Suy niệm Tin Mừng John 20:11-18- Thứ Ba Phục Sinh
Sự kiện Chúa Kitô Phục sinh theo như kinh nghiệm của Maria Magdalene rất quan trọng. Chúng ta có thể tưởng tượng nếu như Maria Magdalene  không ra mộ viếng Chúa? Chúng ta có thể hình dung nếu như sau khi không thấy Chúa trong mộ, Maria không để ý đến những lời các thiên thần nói với cô ta? Hay chúng ta có thể mường tượng nếu cô ta không chạy đi tìm các tông đồ để nói với họ những gì đã xảy ra?  Sự phục sinh không chỉ là một sự kiện lịch sử, nhưng đó là một kinh nghiệm cần phải được rao giảng và phải được truyền đi từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tất cả chúng ta được mời gọi để rao truyền những kinh nghiệm về cuộc sống lại của Chúa Kitô này cho những người khác. Chúng ta không thể gọi mình là Kitô hữu, nếu chúng ta chưa trải nghiệm về sự phục sinh của Chúa Kitô trong cuộc sống của chúng ta. Trong những giây phút tuyệt vọng, hay trong những nỗi thất vọng, đau khổ nhất trong cuộc đời của chúng ta , thể ngay cả trong cái chết của người thân yêu trong gia đình, chúng ta Kitô hữu chúng ta những kinh nghiệm quen thuộc về sự can thiệp của Chúa Kitô sự sống lại của Ngài đã mang chúng ta ra ngôi mộ biến đổi sự đau khổ của chúng ta thành một niềm tin , niềm tin đem chúng ta đến sự vui mừng trong Chúa Kitô, Đấng mà thực sự đã sống lại. Chúng ta hãy kiểm tra cuộc sống của chúng ta, Chúng ta nhìn lại xem có khi nào chúng ta trải nghiệm được sự sống lại của Chúa Kitô trong chúng ta? Chúng ta đã thật sự tìm kiếm Chúa Kitô? Chúng ta đã nhận ra Chúa đang hiện diện nơi chúng ta?

REFLECTION
The event of the resurrection as experienced by Mary Magdalene is very important. Can we imagine if she did not even go looking for the Lord? Can we imagine if after not finding the Lord, she would not pay heed to what the angels told her? Can we imagine if she would not have gone to the apostles to tell them what had happened? The resurrection is not only a historical event; it is an experience that needs to be transmitted from generation to generation. We are all invited to pass this experience of the resurrection to others. We cannot call ourselves Christian, if we have not experienced the resurrection of Christ in our own lives. In moments of despair, during our deepest frustrations, perhaps even during the  death of a loved one, we as Christians have experience Christ's intervention and resurrection which brings us out of the tomb and transforms our misery to a faith that enjoins us to Christ who is truly risen. Let us examine our lives, looking back, when did we experience the Lord's resurrection in us? Did we search for him? Did we recognize him?

Tuesday within Easter Octave, Acts 2:36-41;  Ps. 33(32):4-5,18-19,20,22; Jn. 20:11-18 
Mary did not recognize Jesus, not because she was blinded by her tears or because it was still dark. Recognizing the Risen Jesus was not and never is a matter of mere physical sight: it always comes because of the prior gift of faith and love for Jesus in his humanity.
            In contemplating the risen Christ, we must note two guiding facts: the Resurrection as an event is not described in the Gospels. The Gospels present accounts of the appearances of the risen Jesus. Our prayer, then, is not oriented towards an event but towards the person of Jesus in order to increase our faith and hope in him and our love for him.  The second fact is that Jesus does not appear to those without faith or those who rejected him, such as Herod, the High Priest, Pilate. He appeared to those who believed in him and loved him, even if their faith was sometimes very fragile and their love still required strengthening by the coming of the Holy Spirit — people like ourselves. He appeared to those who were “his own” (Jn 13:1). He appeared to them to offer them — and to us — his love and acceptance and a new hope which would strengthen them.
 May your kindness be upon us, O Lord, for we have put our hope in You.

No comments:

Post a Comment