Suy Niệm Thứ bẩy Tuần 7Phục Sình
Qua
bài đọc sách Tông đồ Công Vụ hôm nay, chúng ta thấy các Tông đồ đã quá sợ hãi. Họ co rúm, sợ run lên ở trong căn phòng trên lầu mà các cửa
đã được khóa kín, Họ sợ hãi, họ đang lo lắng khi nghe những bước chân của những kẻ đang
lùng bắt bớ họ. (Nhưng sau lễ Ngũ
Tuần, thì đó lại là một câu chuyện khác.)
Họ đã được
biến đổi, và bây giờ họ ngang
nhiên, họ cười vào mặt những
kẻ bắt nạt họ và ngay cả cái chết đang
đe dọa họ. Sau khi họ bị kéo lê tới
trước mặt những nhà chức trách, họ đã được cảnh cáo là phải im miệng và không rao giảng
về Chúa Giêsu sống lại. Nhưng
họ đã phản ứng lại và trả lời
rất đơn giản: bất cứ điều gì Chúa
muốn, chúng tôi làm, và Thiên
Chúa muốn chúng tôi phải tiếp tục việc rao giảng của chúng tôi. Đôi khi chúng ta có thể
bị choáng ngợp với sự sợ hãi, nhưng với ơn thiêng liêng của Thiên Chúa trong chúng ta, chúng ta có thể
làm bất cứ điều gì. Những việc làm đúng và tuân theo thánh ý của Thiên
Chúa chính là sức mạnh và niềm vui của
chúng ta.
Đoạn kết
của Tin Mừng Marcô đã kết thúc
một cách đột ngột với những người phụ nữ
đang chạy trốn và nói không nói với bất cứ ai là các bà đã thấy những gì, vì các bà quá sợ hãi. Nhưng với sự xuất hiện của Chúa và những lời kêu gọi ra đi làm chứng cho
Chúa giữa muôn dân, muôn nước đã làm thay đổi tâm hồn và lòng trí của họ. Một lần nữa, sự sợ hãi chính là sức mạnh áp bức con người quá đỗi, nhưng Thiên Chúa có thể vượt qua tất cả và làm cho những người yếu đuối,
sợ sệt biết hướng vào Thiên Chúa và nắm
lấy sự can đảm để làm chứng cho đức
tin. Một mình và bằng nỗ lực riêng của mỗi người, chúng ta có thể làm được việc tối thiểu; nhưng nếu chúng ta biết dựa vào ân sủng của Chúa, chúng ta có thể làm được bất cứ những gì chúng ta muốn làm theo ý Chúa. Thế giới hôm nay đang cần những chứng nhân biết vui tươi và can đảm. Lạy Chúa, xin ban cho chúng con sự can đảm không bao giờ cạn.
Saturday of Easter Week
The apostles had
been broken and terrified men. They cowered behind locked doors, listening in
dread for the footsteps of their persecutors. But after Pentecost, it was a
different story.
They were transformed, and they laughed in the face of bullying and death threats. After being dragged before the authorities, they were warned to keep their mouths shut and not proclaim the risen Jesus again. Their response was simple: whatever God wants, we do, and God wants us to continue our proclamation. Sometimes we can be overwhelmed with fear, but with God’s spirit within us, we can do anything. Strength and joy come from doing the right thing and obeying the will of God.
The original shorter ending of Mark ended abruptly with the women running away and telling no one what they had seen, for they were terrified. It took the appearance of the Lord and his missioning speech to change their hearts and minds. Again, fear was powerful, but God can overcome all and make weak people into courageous witnesses for the faith. Alone and by our own efforts we can do little; with the Lord’s grace, we can do just about anything. The world needs joyful and courageous witnesses.
They were transformed, and they laughed in the face of bullying and death threats. After being dragged before the authorities, they were warned to keep their mouths shut and not proclaim the risen Jesus again. Their response was simple: whatever God wants, we do, and God wants us to continue our proclamation. Sometimes we can be overwhelmed with fear, but with God’s spirit within us, we can do anything. Strength and joy come from doing the right thing and obeying the will of God.
The original shorter ending of Mark ended abruptly with the women running away and telling no one what they had seen, for they were terrified. It took the appearance of the Lord and his missioning speech to change their hearts and minds. Again, fear was powerful, but God can overcome all and make weak people into courageous witnesses for the faith. Alone and by our own efforts we can do little; with the Lord’s grace, we can do just about anything. The world needs joyful and courageous witnesses.
Lord,
grant me unfailing courage.
Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bảy Tuần Tuần Bát Nhật Phục
Sinh (Act” 4:13-21 ; Mk. 16:9-1)
Hành vi Sợ hãi thường có kiểm soát con người và ngăn cản con người chúng ta nói lên sự thật. Sự sợ hãi là một vũ khí rất lợi hại . Các quan chức do thái đã đe dọa Phêrô và các tông đồ và ra lệnh cho họ phải giữ thing lặng về Chúa Giêsu và về việc chữa bệnh mà các tông đổ đã làm vì danh Chúa Gisêsu . Trong thời điểm này các tông đồ có thể tất cả đã rút lui để trỡ về
với một cuộc sống yên tĩnh và
an bình, nhưng với những điều đó họ khó mà có được một cuộc sống ! Họ không thể giữ im lặng, nhưng niềm vui và hân hoan trong họ thì không thể kiềm chế được . Khi chúng ta đang thực sự tuân theo Thiên Chúa,
thì sẽ có một sức mạnh vượt
trội hơn nhiều so với bất cứ quyền lực trần thế nào; nhờ đó chúng sẽ lấy mất đi sự sợ hãi của chúng tôi và tăng
thêm lòng can đảm và trí tuệ
cho chung ta.
Trong một thời
gian , sự sợ hãi và
nghi ngờ ngăn cản những người theo Chúa Giêsu rao giảng Tin Mừng . Họ chỉ không
thể tin được rằng
Ngài còn sống. Sự phục sinh
đã được không những
chỉ là việc khó tin từ
thở đó cũng cho tới bây giờ . Nhưng sau này họ đã có bằng chứng rõ ràng của họ đó là: Chúa Giêsu. Và đó là chìa khóa; chúng ta không thể thuyết phục bất cứ ai về sự phục sinh ,
trừ khi đó là điều
hiển nhiên trong cuộc sống của chúng ta. Chúa Giêsu nói với họ hãy đi
và loan báo tin
mừng cho tất cả các
tạo vật; và điều đó
không có nghĩa là bằng lời nói, nhưng bằng tất cả những hành động và thái độ thường ngày của chúng ta
phải đi xa hơn lời nói
của chúng ta Chúng ta phải
trở thành những người làm bằng chứng sống cho Chúa Phục Sinh mà chúng ta đã ta công bố . Lạy Chúa, xin đổ đầy
trái tim của chúng con với niềm vui của Chúa Phục Sinh.
Saturday within Acts 4:13-21; Mk. 16:9-15
Fear is often
used to control people and to prevent them from speaking the truth. Fear is a very powerful weapon. The
authorities threatened Peter and the apostles and ordered them to keep silent
about Jesus and about the healing that had been done in his name. At this point
they could have all retired to a quiet and peaceful life — but that would not
even have been a life! They could not keep silent — the joy and wonder in them
just could not be contained. When we are truly obeying God — a power far
superior to any earthly power — we lose our fear and are filled with courage
and wisdom.
For a while, fear and doubt
prevented the followers of Jesus from proclaiming the Good
News. They just could not believe that he was alive. The resurrection
was just as difficult to believe then as it is now. But then they had their
proof: Jesus himself. And that is the key - we cannot convince anyone of the
resurrection unless it is evident in our own lives. Jesus told them to go out
and give the joyful news to all creation — and that doesn't necessarily mean by
words. Actions and attitudes are often far more eloquent and convincing than
words. We must become the living proof for the
Risen Lord we proclaim.
Lord, fill my heart with the joy of
the Risen Lord.
No comments:
Post a Comment