Hôm nay chúng ta
bước vào tuần thứ hai của mùa Phục Sinh, chúng ta thấy trong sách Công vụ, với sự bạo dạn của Hội Thánh trong những ngày đầu tiên
trong việc loan báo Chúa Giêsu Kitô là đấng Thiên Sai và những giáo huấn của
Ngài.
Trong bài đọc thứ nhất, Phêrô và Gioan đã can đảm giảng
dạy và rao giảng cho các nhà lãnh đạo tôn giáo và chính trị của Israel, và tự
bào chữa cho chính mình thoát khỏi cảnh ngục tù với chỉ một lời"cảnh
báo nghiêm khắc ... là đừng bao giờ nhắc đến tên của người đó cho bất cứ ai nữa."
Quay trở lại với cộng đồng cùng đức tin của họ, họ đã
có niềm vui rất lớn giữa các tông đồ, các môn đệ và các tín hữu ban đầu
và đã đưa họ đến những lời cầu nguyện vững chắc với lời khen ngợi và tạ ơn
Thiên Chúa. Mặc dù bị sách nhiễu, kỳ thị tôn giáo và đàn áp bởi các vị lãnh đạo
Do Thái, cộng đồng các tín hữu luôn tiếp tục theo đuổi nhiệt tình với mọi người
để công bố sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô.
Trong Tin Mừng, chúng ta lưu ý các
trường hợp của ông Nicôđêmô, một người Biệt Phái và thành viên của các công
nghị Do Thái, những lại là người môn đệ “chui” của Chúa Giêsu đã đến gặp Chúa
Giêsu một cách bí mật. Điều thật là thú vị để quan sát các tình huống khác nhau
và các tình huống mà chúng ta được thấy trong bức thư của các tông đồ và trong
các bài đọc Tin Mừng. Một mặt, chúng ta đọc về một công cộng, cởi mở, trong khi
mặt khác có những điểm riêng tư, nhưng trong cả hai trường hợp đó là một tuyên
bố rõ ràng và sinh động trong đức tin. Chúng ta cũng đọc về ông Nicôđêmô, người
đã bí mật theo Chúa Giêsu, và các môn đệ như ông Phêrô và Gioan đã công khai
tuyên bố là họ trung thành với Chúa Giêsu.
Chúng ta hãy bắt chước những người
trong cộng đồng Kitô hữu tiên khởi, ngưỡng mộ cách rõ ràng và mạnh dạn thể hiện
đức tin của chúng ta trong Chúa Giêsu Christ là Đấng đã Phục Sinh . Chúng ta có
thể rao truyền bằng lời nói, nếu cần thiết, nhưng điều quan trọng hơn là chúng
ta có thể phản ánh niềm tin của chúng ta trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta
bằng việc làm và cách sống trong gia đình của chúng ta.
REFLECTION
Entering into the second week of Easter, we note in the Book of Acts, the
boldness of the early church in proclaiming Christ Jesus as the messenger and
the message. In the first reading, Peter and John courageously teach and preach
to the religious and political leaders of Israel, and find themselves released
with a mere "stern warning ... never to mention that man's name to anyone
again." Returning to their community of faith, there was great rejoicing
amongst the apostles, disciples and the early believers that led to powerful
prayers of praise and thanksgiving. Despite the harassment, religious
discrimination and persecution, the leaders of the community of believers
continued to pursue with great zeal the person, work and proclamation of resurrected
Jesus Christ.
In the Gospel, we note the circumstances of Nicodemus, a Pharisee and
member of the Jewish Sanhedrin, who came to see Jesus secretly. It is
interesting to observe the varied circumstances and situations in our epistle
and Gospel readings. On one hand, we read about a public, open setting while on
the other hand there is a private venue but in both cases there is a clear and
spirited declaration of faith. We also read about Nicodemus, who secretly
admires Jesus, and the disciples Peter and John who openly announce their allegiance
to Jesus.
Let us imitate the early Christian community, clearly admiring and boldly
manifesting our faith in the Risen Lord Jesus Christ. We can use words, if
necessary, but more importantly we can reflect our faith in our life-style and
family life.
No comments:
Post a Comment