Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ 19 Thường
Niên
Qua bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã dạy cho chúng
ta về việc cần thiết cho việc tha thứ cho nhau, "không phải là bảy lần mà
thôi, nhưng phải bảy mươi lần bảy”. Bởi vì chúng ta cần nên phải có lòng thương
xót và đại lượng với lòng từ bi như Chúa Cha của chúng ta trên trời.
Trong cuộc sống hiện tại, chúng ta có thể không thấy quá
khó để tha thứ cho những người mà chúng ta yêu thích. Nhưng chúng ta lại cảm thấy
rất khó để tha thứ cho những người mà chúng ta không ưa (thích) hay là những
người đã làm tổn thương cho chúng ta về thân xác lẫn tinh thần.
Chắc chắn là chúng ta cần phải có ân
sủng của Thiên Chúa để đánh động và cải hoá trái tim của chúng ta, để chúng ta
có thể nhìn xa hơn về những tội phản nghịch và chống lại chúng ta, và để chúng
ta có thể hiểu được và thông cảm với những người đã chống lại hay phản nghịch với
chúng ta. Và từ đó, chúng ta mới có thể
nhận ra rằng những người phản nghịch với chúng ta có thể thật sự là không biết
những gì mà họ đã làm hay các hành vi của họ thực sự không có gì là đáng kể,
hay là chúng ta có thể đã phóng đại những sự thiệt hại mà họ đã gây ra cho
chúng ta. Điều quan trọng hơn là ân sủng của Thiên Chúa sẽ nhắc nhở chúng ta về
lòng thương xót và sự tha thứ của Thiên Chúa đối với chúng ta trong những hành
vi tội lỗi của chúng ta và Thiên Chúa luôn luôn tha thứ cho chúng ta, nhưng
chúng ta cũng phải biết tha thứ cho những người còn mắc nợ chúng ta.
Reflection:
The Gospel reading speaks of the
necessity that we forgive one another, "not seven times, but seventy-seven
times" because we should be merciful and compassionate as our heavenly
Father.
We may find not so hard to forgive those
we like. But it is not easy to forgive those whom we do not like or who have
gravely injured us. .
It takes God's grace to soften our
hearts, to look beyond the offense committed against us, and to understand the
offender. Then we may realize that the offender may not really know what he/she
has done or that the offense is really not that great or that we may have
over-stated the harm done to us.
More important, God's grace will remind
us of God's mercy and forgiveness to us for our own many offenses and that God will
forgive us as we forgive those who trespass against us.
Someone once said, ‘the only way to be
able to forgive others without limits is to live in the grateful awareness of
the Father’s infinite love and forgiveness we have already received!
Our “debt” to the
Father is immeasurable in comparison with our neighbour’s “debt” to us. How can
we pass on God’s Forgiveness to those who have wronged us? Praying for them: Thinking first
about whether we’ve done anything wrong ourselves; dropping the issue and
letting them know it’s past history; looking for ways to show kindness to them. Forgiveness must come from the heart! It must
be profound and absolute! v27. “The servant’s master felt so sorry for him that
he let him go and cancelled the debt, altogether!” The servant received
extravagant mercy from the king, but responded to another with extravagant
mercilessness! I forgive but I cannot forget, is not truly Christian.
Father, forgive them for they
know not what they do!
Reflection
Should
you not have had pity on your fellow servant, as I had pity on you? (Matthew
18:33).
Science
has suggested that humans use only 10 percent of their brains. Moving from this
idea, some people have suggested that if we could access the other 90 percent,
we would be able to solve so many problems like poverty and world hunger. There
may be some merit in this speculation, but we should also acknowledge that much
of the problem lies in our hearts and not just in our brains.
Imagine what could happen if we were able to access more
of our hearts! What would this world look like if we could love more, forgive
more, have more empathy, and look at ourselves and each other the way God does?
Today’s Gospel tells the story of a man who was given the
opportunity to do just that but who refused. Having received the pardon of an
immense debt from his master, he turned around and acted out of a stingy heart
instead. Somehow, even though he had been given a huge gift, he remained as
hard-hearted and ungenerous as before. And so it was not the master’s decree
but the servant’s own ingratitude that landed him in prison. He excluded
himself from the forgiveness his master had offered him.
As
far as Jesus is concerned, anyone who has been forgiven much should be so
touched by this forgiveness that he or she is moved to love much. But that will
happen only as we allow our hearts to be melted by the mercy given to us.
Again, it’s a heart issue as well as a brain issue.
Jesus gave all he possibly could when he died on the
cross. Don’t take this gift lightly. There’s no way you could possibly repay
him for what he has done for you. The only real response; the response of the
heart; is to embrace his love and let it make you into a more merciful person.
It’s only if we close our hearts to God’s mercy that our love shrinks, allowing
criticism and harshness to creep in. So stay mindful of all that you have been
given, and you’ll find your capacity to love expanding day by day!
No comments:
Post a Comment