Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai tuần thứ Ba
Thường Niên (Mark 3:22-30
)
Đức Chúa Thánh Thần có hai chức năng đó là : Mặc
khải chân lý và sự thật của Thiên Chúa và làm cho con người chúng ta hiểu biết và có thể nhận ra được chân lý của Thiên
Chúa . Nếu
một người không
chịu nhận sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần dù
chỉ là một khoảng
khắc thời gian, thì người
ấy thế nào cùng sẽ bị mất hết khả năng để nhận ra Chân lý của Thiên Chúa. Người ấy sẽ không còn có khả
năng để nhận ra những nét đẹp và sự tốt lành của Thiên Chúa nữa, mà chỉ biết nghĩ là tất cả những
việc “xấu” hay sự gian ác
Những người này thường xuyên bất tuân Luật
Chúa, Cho đến
một lúc nào đó hành vi phạm tội này
đã trở thành một cách sống không còn có một chút e sợ (hay không có lương tâm). Đó là là hình ảnh của những kinh sư và người những Pharisêu mà
chúng ta đã được nghe trong Tin Mừng hôm nay. Đó là lý do tại sao họ có
thể nhìn vào Chúa Giêsu và
nói Chúa Chúa Giêsu là
Hoàng Tử Beelzebul, hoàng tử của ma quỷ,
của tất cả những
điều ác
dữ.
Khi một người đã phạm tội phạm thượng và kêu ngạo, thì trong tâm hồn của họ không thể ăn năn
được nữa. Chỉ có một
điều kiện của sự tha thứ đó là ăn
năn, sám hối,
thay đổi cách sống. Nhưng nếu một người đã lặp đi lặp lại từ chối
sự hướng dẫn của Thiên Chúa, thì
người này đã có những giá trị đạo đức của họ đảo ngược, họ coi những việc ác dữ của họ là tốt và những sự tốt làng với ngưới ấy lạ là
xấu, ác, Người ấy nghĩ
rằng họ không bao giờ có tội, hay phạm tội, vì thế họ không thể hối cải và ăn năn và do đó người ấy không bao giờ có thể được Thiên Chúa tha thứ.
Chúng ta phải lắng nghe Lời của Chúa trong tất cả mọi ngày trong đời sống của chúng ta để cho thính giác tâm linh của chúng ta không bao giờ trở thành người bị điếc thiêng liêng.
REFLECTION
For our reflection today, we concentrate on one verse: "Whoever blasphemes against the Holy Spirit, never have forgiveness." What exactly is this unforgivable sin against the Holy Spirit? The Holy Spirit has two functions: to reveal God's truth to people and to enable people to recognize that truth when they see it and hear it. If a person refuses the guidance of the Holy Spirit long enough and often enough, he will in the end become incapable of recognizing the truth when he sees it. He can no longer recognize God's beauty and goodness. He comes to a stage when his own evil seems to him good and when God's good seems to him evil. He so often and consistently disobeys God's will to a point that this sinful behavior becomes a way of life with no qualms or conscience. That was the stage to which the Scribes and Pharisees had come. That is why they could look at Jesus and say that he was Beelzebul, the prince of devils, the all evil one.
For our reflection today, we concentrate on one verse: "Whoever blasphemes against the Holy Spirit, never have forgiveness." What exactly is this unforgivable sin against the Holy Spirit? The Holy Spirit has two functions: to reveal God's truth to people and to enable people to recognize that truth when they see it and hear it. If a person refuses the guidance of the Holy Spirit long enough and often enough, he will in the end become incapable of recognizing the truth when he sees it. He can no longer recognize God's beauty and goodness. He comes to a stage when his own evil seems to him good and when God's good seems to him evil. He so often and consistently disobeys God's will to a point that this sinful behavior becomes a way of life with no qualms or conscience. That was the stage to which the Scribes and Pharisees had come. That is why they could look at Jesus and say that he was Beelzebul, the prince of devils, the all evil one.
Why
should a sin against the Holy Spirit be unforgivable? What differentiates it
from all other sins? When a person reaches that stage, repentance becomes
impossible. There is only one condition of forgiveness and that is penitence.
But if a person, by repeated refusing God's guidance, has got his moral values inverted
until evil to him is good and good to him is evil, he is conscious of no sin,
he cannot repent and therefore he can never be forgiven.
So long as a
person sees loveliness in Christ, so long as he hates his sin even if he cannot leave it, there is
still hope for repentance and forgiveness. It is only when serious sin means
nothing at all, when Christ means nothing anymore, that's when a person has
shut himself out from the love of God and his kingdom. There is a dreadful
warning here. We must listen to God in all our days that our spiritual hearing
never becomes spiritual deafness.
No comments:
Post a Comment