Ngày 5 tháng
Giêng Mùa Giáng Sinh
Bài trích Phúc Âm
theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu định đi Galilêa. Người gặp Philipphê và
nói với ông: "Hãy theo Ta". Philipphê là người thành Bétsaiđa, quê
quán của Anrê và Phêrô. Philipphê gặp Nathanaen và nói với ông: "Ðấng đã
được Moisen ghi trong Luật và các tiên tri nói đến, chúng tôi đã gặp rồi: đó là
Giêsu con ông Giuse, người thành Nazarét". Nathanaen đáp: "Bởi
Nazarét nào có cái chi hay?". Philipphê nói: "Hãy đến mà xem".
Chúa Giêsu thấy
Nathanaen đi tới mình, thì nói về ông: "Ðây thật là người Israel, nơi ông
không có gì gian dối". Nathanaen đáp: "Sao Ngài biết tôi?" Chúa Giêsu trả lời rằng: "Trước khi
Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi". Nathanaen
thưa lại rằng: "Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel". Chúa
Giêsu trả lời: "Vì Ta đã nói với ngươi rằng: ta đã thấy ngươi dưới gốc cây
vả, nên ngươi tin, ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa". Và Người nói
với ông: "Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời
mở ra, và các Thiên Thần Chúa lên xuống trên Con Người". Ðó là Lời Chúa.
Suy Niệm: Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, trong bài tin
mừng hôm nay Chúa nói với ông Nathanaen "Trước khi Philipphê
gặp anh, Thầy đã thấy anh dưới cây vả". Lạy Chúa, Từ đời đời, Chúa đã biết chúng con trong mọi
bí ẩn của tâm hồn. Chúa dò thấu tường tận. Không có gì dấu kín mà Chúa không thông suốt. Chúa luôn biết rõ chúng con hơn là chúng con biết chính chúng con. Và Chúa cũng luôn quan sát và lo lắng cho chúng con hơn chúng con tự lo cho chính mình. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, ai sẽ hiểu chúng con hơn Chúa? Chỉ có Chúa mới thấu suốt
ngọn ngành tâm can của chúng con? Xin cho chúng con luôn biết sống
chính trực, chân thành và có niềm
tin xác tín vào Chúa hầu giúp chúng con có động lực và sự thôi thúc hướng về
Chúa.
Thưa quý
OBACE, Trong đoạn tin mừng trước đoạn Tin Mừng hôm nay, Thánh Gioam đã diễn tả câu chuyện ông
Anrê đã đến gặp anh mình là ông
Phêrô để nói với ông Phêrô rằng
ông đã tìm thấy Đấng Thiên Sai. Kết quả là ông Phêrô đến gặp Chúa Giêsu
và cũng trở thành môn đệ của Ngài. Tin Mừng hôm nay cũng cho chúng ta một câu chuyện tương tự.
Sau khi Chúa gọi ông Philíphe làm môn
đệ, Ông Philíphe lập tức đi tìm nguòi anh mình là Na-tha-na-ên để báo tin mừng.
Kết quả là, khi ông Na-tha-na-ên đã có một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Chúa
Giê-su, ông Na-tha-na-ên đã thay đổi ý nghĩ của mình và
nói với Chúa Giêsu:
“Thưa Thầy, Thầy là Con Đức Chúa Trời; Ngài là Vua của Israel”
Theo một nghĩa nào đó, chúng ta có thể nói
rằng sự thay đổi hay hoán cải này có tính lây lan. Một
khi Thiên Chúa kêu gọi một linh hồn tốt lành và khiêm tốn đi theo Ngài và linh
hồn đó đáp lại, thì người đó hầu như luôn bị buộc phải chia sẻ sự hoán cải của
họ với những người khác mà họ yêu mến. Và khi họ chia sẻ sự hoán cải tâm hồn của
họ với người khác, người thân của họ cũng thường sẽ trở nên
tò mò, thậm chí có thể hoán cải.
Hoán cải quả thực có sức lây lan! Đó là vì
khi chúng ta biết Chúa, yêu mến Ngài và chọn đi theo Ngài, niềm vui và xác tín
về sự hoán cải tâm hồn là những điều mà chúng ta mong muốn chia sẻ với những người
khác một cách tự nhiên. Chúng ta luôn mong muốn những người
khác trải nghiệm được sự bình an và niềm vui tâm linh trong tâm hồn mà chúng ta đã thấy bằng cách khám phá ra được là Chúa Kitô đang hiện diện với chúng ta.
Vì vậy, điều này đặt ra câu hỏi: Tình yêu
của chúng ta dành cho Thiên Chúa có ảnh hưởng gì đến
với những
người khác trong cuộc sống của chúng ta không? Nếu câu trả
lời là “Có”, thì đây là điều chúng ta đáng ghi nhớ và biết ơn Thiên Chúa. Nhưng nếu câu trả
lời của chúng ta là “Không”, thì có
lẽ chúng ta nên cân nhắc tại sao chúng ta không đem Chúa và tình yêu
của Ngài đến với người xung quanh chúng ta?
Cho dù việc Tình yêu của Chúa không ảnh hưởng đến người xung quang có thể không phải
là lỗi của chúng ta, nhưng đay là cơ hội thật tốt để chúng ta kiểm tra xem xét là chúng ta có cho phép mình thực sự trải nghiệm sự hoán cải, hay sửa đổi một cách chân thành để theo Chúa Kito, Đấng Cứu thế của chúng ta hay không và sau đó chúng ta thử suy ngẫm xem coi chúng ta có sẵn sàng chia sẻ tấm lòng của chúng ta với người khác không. Vì vậy, chúng ta hãy bắt đầu với câu hỏi đầu tiên. Chúng ta đã cho phép mình thực sự trải qua một cuộc hoán cải
để theo Chúa Kito chưa? Một cuộc hoán cải sẽ diễn ra ở các mức độ khác nhau. Lúc ban đầu,
đó là một cuộc hoán cải
làm thay
đổi hướng sống của chúng ta bằng cách mở rộng tầm mắt của chúng ta để nhìn ra điều gì thực sự quan trọng trong cuộc sống. Chúng ta
khám phá ra sự vinh hiển của Thiên Chúa và sự hoàn tất đến
từ việc chấp nhận ý muốn của Thiên Chúa. Khi điều này xảy
ra, tâm hồn được biến đổi ban đầu thường sẽ bắt đầu từ bỏ mọi tội lỗi nghiêm trọng
để cầu nguyện, đọc Kinh thánh và biểu lộ những thay đổi này cho người khác.
Nhưng chuyển đổi không chỉ là sự kiện diễn
ra một lần. Chẳng hạn, Thánh Gioan Thánh Giá đã đi rất xa để giải thích rằng
khi một người thăng tiến trong đời sống thánh thiện, sẽ có lúc họ phải trải qua
một cuộc hoán cải hoàn toàn mới. Việc họ theo Đức Kytô sẽ kéo họ đến một sự
thay đổi khác và sâu xa hơn trong đời sống. Đừng quá nên hài lòng với một sự hoán đổi ban đầu mà thôi. Chúng ta cũng nên phải tìm kiếm quá trình
thay đổi liên tục cần thiết cho sự cam kết đi theo Chúa Kito.
Thứ hai, liệu sự hoán cải
của chính chúng ta có truyền cảm hứng cho những người
mà chúng ta yêu mến đi theo Chúa Kito hay không, Rát đơn giản, chúng ta chỉ cần cầu nguyện và xin Chúa dùng chúng ta
theo ý muốn của Thiên Chúa. Chúng ta hãy nên cởi mở với Ngài, đừng ngại chia sẻ
tấm lòng của chúng ta, và có cố gắng làm việc để niềm vui được theo Chúa tỏa ra
từ cuộc sống của chúng ta. Nếu những người khác cởi mở, thế
thì Thiên Chúa sẽ chạm vào tâm hồn họ qua Chúng ta.
Hôm nay, chúng ta
hãy suy ngẫm về hai câu hỏi cơ bản này cho cuộc sống tâm linh của chúng ta và chúng ta hãy tự
cam kết với một quá trình thay đổi suốt đời, cũng như việc cởi
mở tâm hồn để cho phép Chúa chạm đến người
khác thông qua chúng ta. Cuối cùng, thì hai
điều này là tất cả những gì thực sự quan trọng trong cuộc sống của chúng ta hôm nay để giúp cho cho chúng ta có được cuộc sống vĩnh cửu trong tương lai.
Chúa Giê-su hứa
với Na-tha-ni-ên rằng ông sẽ thấy “những điều vĩ đại hơn” trong tương lai; trên
thực tế, ông ta sẽ tận mắt chứng kiến hầu hết các phép lạ của Chúa Giê-su và sẽ
thấy nhiều biểu hiện về tình yêu thương của Chúa Cha dành cho Chúa Con. Thật vậy,
đây là cách mà Chúa Giêsu thường làm việc với tất cả chúng ta. Chúng ta có thể
bị chinh phục bởi kinh nghiệm đầy ấn tượng về Thiên Chúa, nhưng khi mối quan hệ
của chúng ta với Thiên Chúa ngày càng sâu sắc hơn, chúng ta sẽ thấy “những điều
vĩ đại hơn” không nhất thiết là những điều ngoạn mục hơn. Khi lòng biết ơn của
chúng ta đối với những điều tâm linh tăng lên, chúng ta trở nên hòa hợp hơn với
công việc làm của Thiên Chúa và chúng ta có thể tiếp nhận thành quả của ân sủng
trong cuộc sống của mình và cuộc sống của những người khác. Sự hoán đổi sâu sắc
đó vĩ đại hơn nhiều so với bất kỳ sự chữa lành thể chất kỳ diệu nào hoặc bất kỳ
trải nghiệm tình cảm đơn thuần nào. Chúng ta cần có đức tin, sự tin cậy và sự
chú ý đến sự soi dẫn của Chúa Thánh Thần cộng với sự kiên nhẫn lành mạnh nếu
chúng ta muốn xem cách Chúa hành động, nhưng sự chờ đợi sẽ rất giá trị cho tâm hồn
của chúng ta.
Lạy Chúa, Chúa là mọi
sự thánh thiện, xin Chúa hãy liên tục lôi kéo
chúng con đến gần Chúa hơn. Xin Chúa giúp
con hoán cải trong đời sống của chúng con giúp
chúng con biết
từ bỏ tất cả mọi tội lỗi và chọn theo Chúa hết
lòng. Chúng con cũng xin Chúa giúp
chúng con
biết cởi
mở tâm hồn trong cuộc hành trình đức tin của
mình để những người khác nhìn thấy tất cả những gì Chúa đang thực hiện nơi chúng con mà biết nhận
lời mời gọi của
Chúa và theo Chúa. Amen
January 5, when before Epiphany
Jesus decided to go to Galilee,
and he found Philip. And Jesus said to him, “Follow me.” Now Philip was from
Bethsaida, the town of Andrew and Peter. Philip found Nathanael and told him,
“We have found the one about whom Moses wrote in the law, and also the
prophets, Jesus, son of Joseph, from Nazareth.” John 1:43–45
Recall that in the previous passage of John’s
Gospel, Andrew had gone to his brother Peter to tell him that he had found the
Messiah. As a result, Peter went to see Jesus and also became His disciple. We
have a similar story in today’s Gospel passage that happens shortly after the
story in John’s Gospel. After Jesus called Philip to be a disciple, Philip
immediately went to find his brother, Nathanael, to tell him the good news. As
a result, once Nathanael has a brief encounter with Jesus, Nathanael converts,
saying, “Rabbi, you are the Son of God; you are the King of Israel.”
In a sense, we can say that conversion is
contagious. Once God calls a good and humble soul to follow Him and that soul
responds, that person is almost always compelled to share their conversion with
others whom they love. And when they share the conversion of their heart with another,
their loved one will often become intrigued themselves, possibly even
converting.
Conversion is indeed contagious! This is
because when we come to know God, fall in love with Him and choose to follow
Him, the joy and conviction of our conversion of heart are things we naturally
want to share with others. We want others to experience the spiritual peace and
joy we have found by discovering Christ with us.
So this begs the question: Has your love of
God affected others in your life? If the answer is “Yes,” then this is
something to be grateful for. But if the answer is “No,” then perhaps it’s
worth pondering why not. Though it may not at all be your fault, it’s good to
examine whether you have first allowed yourself to truly experience a deep
conversion to Christ and then to ponder whether you have been open to sharing
your heart with others.
So begin with the first question. Have you
allowed yourself to truly go through a conversion to Christ? A conversion will
take on varying degrees. At first, a conversion changes the direction of our
lives by opening our eyes to see what truly matters in life. We discover the
glory of God and the fulfillment that comes from embracing His will. When this
happens, the initially converted soul will often begin to turn from all serious
sin, to pray, to read the Scriptures, and to manifest these changes to others.
But conversions are not only a one-time event.
Saint John of the Cross, for example, goes to much length to explain that as a
person advances in the life of holiness, there will be a time when they must go
through a whole new conversion. Their following of Christ will draw them to
another and more profound change in life. Don’t be content with only an initial
conversion. Seek also the ongoing process of change that is required by a
commitment to follow Christ.
As for the second question, whether or not
your own conversion has inspired those you love to follow Christ, simply pray
that God uses you as He wills. Be open to Him, do not be afraid to share your
heart, and work to allow the joy of following Christ to radiate from your own
life. If others are open, then God will touch them through you.
Reflect, today, upon these two fundamental
questions of the spiritual life and recommit yourself to a lifelong process of change,
as well as an openness to allowing God to touch others through you. In the end,
these two things are all that really matters in life and for eternity.
Lord of all holiness, please continuously draw
me closer to You. Help me to convert in my life, to turn from all sin and to
choose to follow You with all my heart. Help me, also, to be open in my faith
journey so that others will see all that You are doing in me and receive Your
invitation, through me, to follow You. Jesus, I trust in You.
No comments:
Post a Comment