Thưa Quy ÔBACE,
Hôm người Việt chúng ta mừng ngày tết, Ngay
đầu năm mới.. Tôi xin thay mặt các cha gởi đến quý ông ba, anh chji em một năm
mới được An khanh, thịnh vượng và hạnh phúc trong tình yêu của Thiên Chúa.
Cách
đây đúng 50 năm, ngày 22 tháng 1 năm 1973, Tòa án Tối cao Hoa Kỳ đã ra phán
quyết hợp pháp hóa việc phá thai trên toàn quốc. Hôm nay là kỷ niệm 50 năm
quyết định “Roe vs. Wade” hợp pháp hóa hiệu quả việc phá thai ở Hoa Kỳ. Quan
điểm pháp lý duy nhất đó, và hàng triệu, hàng triệu quyết định cá nhân và xã
hội tiếp theo được đưa ra sau đó, không những chỉ cướp đi
sinh mạng của vô số hài nhi trong bụng mẹ, mà còn gây ra tổn
thất không thể tưởng tượng được đối với những người đã phá thai.
Đối với việc phá thai, những người đã thực hiện việc
phá thai, những người đã khuyến khích phá thai, và trên toàn xã hội của chúng
ta nói chung, chúng ta đã chứng kiến sự giảm nhạy cảm liên tục đối với tất cả
các hình thức tấn công nhân phẩm và cuộc sống của con người ở mọi giai đoạn. Kể
từ ngày 22 tháng
Giêng, năm 1973 đã có hơn 60 triệu thai nhi đã bị giết.
Con số 60 triệu
này là khoảng hơn 1/5 dân số Hoa Kỳ hôm nay,
và con số này còn cao hơn cả dân số của toàn nước Ý (59,11 Triệu)
Hôm nay và trong tuần này, tất cả các giáo phận ở Hoa Kỳ
được kêu gọi cử hành Ngày Cầu Nguyện cho việc bảo
vệ pháp lý cho trẻ em chưa
được sinh ra. Khoa học, y học hiện đại của chúng ta đã cho
chúng ta thấy rõ ràng rằng sự sống của con người bắt đầu từ lúc thụ thai. Khi thụ thai, một con người mới bắt đầu,
hoàn chỉnh với bộ DNA độc nhất của riêng mình, có mặt từ ngày đầu tiên của cuộc
đời.
Em bé ngay từ giai đoạn đầu có thể
biểu hiện các triệu chứng đau thông thường trong quá trình phẫu thuật trước khi
sinh và thậm chí giải phóng các chất hóa học liên quan đến cơn đau của người
lớn nhưng không ai có thể đánh giá chắc chắn liệu nó có đau hay không. Câu
chuyện về phép lạ của sự sống lớn lên trong tử cung của một người mẹ khiến
chúng ta phải đặt câu hỏi: “Có phải những bà mẹ đang mang
thai quá bận rộn đến nỗi họ không dành đủ thời gian để chiêm ngưỡng những điều
kỳ diệu bên trong long của họ không?”
Điều tuyệt vời về cuộc sống này là nó được Chúa tạo dựng. Tuần
này chúng ta dành ra một ngày cầu nguyện cho việc khôi phục hoàn toàn sự đảm
bảo hợp pháp về quyền sống. Đây cũng là ngày đền tội cho những vi phạm đến phẩm
giá con người do hành vi phá thai. Mỗi người chúng ta được mời gọi giữ ngày này
qua việc sám hối như cầu nguyện, ăn chay và bố thí.
Hành động phá thai khước từ món quà
sự sống của Thiên Chúa. Phá thai hủy hoại sự sống của một đứa trẻ, được đan kết
đầy yêu thương trong bụng mẹ, và đối với một người đã tham gia phá thai, việc
mất đi một đứa trẻ có thể tạo thành một lỗ hổng sâu trong trái tim họ, sâu và đau đến mức đôi khi dường như không gì có thể lấp đầy được
khoảng trống đó. . Là một gia đình nhân loại và Công
giáo, chúng ta đau buồn trước sự mất mát của rất nhiều sinh mạng. Tuy
nhiên, ngay cả trong những nỗi đau buồn của chúng ta,
chúng ta biết có sự hy vọng.
Sự
sống đến từ Thiên Chúa, và chúng ta không phải Thiên Chúa nên chúng ta
không thể lấy đi mạng sống của người khác cho dù
là đã trưởng thành hay còn trong bụng mẹ. Cuộc
sống của con người rất thiêng liêng, chúng ta không có
thẩm quyền của Thiên Chúa để can thiệp vào sự thiêng liêng của cuộc sống
con người, hay tiêu diệt sự sống đó dưới bất cứ dưới
hình thức nào.
Khi chúng ta suy niệm về tội lỗi chống lại sự sống này,
chúng ta cũng được nhắc nhớ rằng Thiên Chúa là Thiên
Chúa của lòng thương xót, Ngài luôn sẵn
sàng tha thứ cho chúng ta bất kể quá khứ của chúng ta là gì. Tôi chắc chắn rằng
bất cự vị linh mục nào cũng sẽ có lòng thương xót, rộng lượng và sẵn sàng tha thứ qua
Bí tích Hòa giải khi chúng ta
thực lòng biết ăn năn. Nếu
bất cứ người nào mang gánh nặng tội lỗi phá thai, khuyến khích phá thai, xin hãy hướng về Chúa Giêsu chịu nạn, tỏ lòng ăn năm sám hối để được tha thứ.
Hôm nay chúng ta mừng lễ Chúa nhật
III Thường niên, Giáo hội mời gọi chúng ta đến gần Chúa Kitô là ánh sáng thật sự.
Điều này là để thực tế hóa cuộc sống của chúng ta để chúng ta có thể được biểu lộ đầy đủ. Điều này cũng là để có thể giảm
bớt bóng tối đang thống trị cuộc sống của chúng ta. Do đó, Giáo Hội
tôn vinh chúng ta không phải chỉ hài lòng với
ánh sáng vật chất. Thay vào đó, chúng ta
nên tìm kiếm và bước đi trong ánh sáng của Thiên Chúa
Thật, đó tức là tin mừng. Đây là chính là ánh
sáng lôi kéo chúng ta đến với Chúa Kitô.
Trong bài đọc I, Tiên tri Isaia khơi dậy niềm hy vọng của
chúng ta. Niềm hy vọng này đến từ việc Thiên Chúa đã tỏ ánh sáng của Người trên
chúng ta. Đó là thông điệp về sự giải thoát khỏi quyền lực bóng tối đã từng
quấy nhiễu chúng ta. Và đây là điều mà Tiên tri Isaiah đã công bố: “Dân
chúng đi trong tối tăm đã thấy một ánh sáng vĩ đại, và một ánh sáng đã chiếu
soi trên dân ở vùng bóng sự chết..”
Ánh sáng là chính Thiên Chúa có khả
năng đạt được rất nhiều thay đổi mà không thể có trong
cuộc sống của chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta phải thể hiện mình trước nó. Ánh
sáng của Chúa phá vỡ ách gánh nặng nề của
chúng ta. Ánh sáng chỉ cho chúng ta con đường và
xóa tan những nghi ngờ, những sợ hãi của chúng ta, đồng thời gia
tăng niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa
và vào chính bản thân của mình nữa.
Trong bài đọc thứ hai, thánh Phaolô bày tỏ sự thất vọng của
mình đối với cộng đoàn Côrintô. Ngài quở trách họ vì hành vi xấu của họ, Bởi vì họ vẫn sống trong bóng tối của
bóng tối và sự thiếu hiểu biết.
Hôm nay, Thánh Phaolô hướng sự chú ý của chúng ta đến điểm chính
yếu và quan trọng của tin mừng. Đó là, xua tan bóng tối và vô ý thức của mình. Tất cả chúng ta đều biết rằng
Chúa Giêsu đã đến thế giới của chúng ta với mục đích là cứu
chuộc tội lỗi của chúng ta, ban cho chúng ta sự tha thứ của Ngài và ban cho
chúng ta sự bình an của Ngài.
Chúa Giêsu đến để giải thoát chúng ta khỏi xiềng xích của
tội lỗi. Và không có tội lỗi nào nằm ngoài lòng thương xót của Chúa. Không bao
giờ là quá muộn để tìm kiếm lòng thương xót và sự chữa lành của Chúa qua Bí
tích Hòa giải. Ước muốn lớn nhất của Ngài là tha thứ cho chúng ta, tuôn đổ lòng
thương xót vô biên của Ngài trên chúng ta để chúng ta được chữa lành.
Tất cả chúng ta đều là những nguòi tội lỗi. Nhưng với ơn Chúa, chúng ta có thể
nên thánh. Chúng ta có thể là ánh sáng cho các mọi người trên mọi quốc gia, chia sẻ sự thật về phẩm giá không thể thay đổi của
con người. Nơi nào tội lỗi đầy dẫy, thì ân sủng
của Thiên Chúa càng dư dật hơn. Vì thế, chúng ta hãy can đảm dâng lời
nguyện cầu của chúng ta
lên Chúa và thật lòng ăn năn sám hối, để tất cả sự sống con người được đón nhận trong
tình yêu và được luật pháp bảo vệ.
Third
Sunday in Ordinary Time (A)
Today
all Vietnamese, Korean, Chinese will celebrate the Lunar New Year. On behalf
Fr. Donahue, Fr. Briggs, also our resident priest Fr. Isenberg, I would like to
wish all Vietnamese, Korean, Chinese and all of you a Happy New Year! May the
New Year bring you peace, joy, and happiness. Wishing you health and prosperity
in the New Year, the year of the Cat.
Let
your dreams be blessed in the New Year!
Dear
Brothers and sisters in Christ,
Today, exactly 50 years ago, on January 22, 1973,
the US Supreme Court made decision that legalized abortion throughout our
nation.
That single legal
opinion, and the subsequent millions upon millions of individual and societal
decisions that have been made in its wake, not only have taken the lives of
countless human beings in the womb, but have also taken an unimaginable toll on
those who have turned to abortion, those who have performed abortions, those
who have encouraged abortions, and on our society as a whole as we have
witnessed a steady desensitization regarding all forms of assaults on human
dignity and life at all its stages.
Since
then, over 63 million unborn babies have been killed.
That
is about more than 1/5 of US population as of today.
Can you imagine?
Every year an average 1.26 million babies have been killed before were born.
Thank
God, the decision made 50 years ago had been reversed by the high court last
year, but each state has its own law about abortion. In Our state
of Virginia. It is
still legal to get an abortion.
Monday
this week, all dioceses in the United States are called to observe a Day of
Prayer for the Legal Protection of Unborn Children.
Every
one of us are asked to make sacrifices to atone for over 63 million innocent
babies being aborted in the US.
Our modern medical
science has clearly shown us that human life begins at conception. At
conception a new human being begins, complete with his or her own unique set of
DNA, which is present from the first day of life. The baby from an early stage
can show the usual symptoms of pain during a pre-birth operation and even
release the chemicals associated with adult pain but nobody can judge
definitively whether it is in pain or not.
This account of
the miracle of life growing in a mother’s womb leads us to ask, “Are expectant mothers so busy that they do
not give enough time to contemplate the miracle within them?” The beautiful
thing about this life is that it is created by God.
So, this week the
US bishops conference set aside a day of prayer for the full restoration of the
legal guarantee of the right to life. It
is also a day of penance for violations to the dignity of the human person
committed through acts of abortion. Each
of us are called to observe this day through the penitential practices of
prayer, fasting and giving alms.
The
act of abortion rejects God’s gift of life. Abortion
destroys the life of a child, lovingly knit together in his or her mother’s
womb, and for someone who has participated in abortion, the loss of a child can
form a hole in their heart so deep that sometimes it seems nothing can fill the
emptiness.
As
a human and Christian family, we grieve the loss of so many lives. And yet,
even in our grief, we know there is hope. Since life comes
from God, we would be playing God to take someone else’s life whether fully
grown or still in the womb. Human life is sacred;
we do not have the authority from God to meddle with the sacredness of human
life, to destroy it in any way. As we reflect on
this sin against life, we would also like to call to mind that God is a God of
mercy, willing to forgive us no matter what our past. We are sure that any priest would be compassionate and forgiving in the
Sacrament of Reconciliation. If any woman or man is burdened with guilt, please
turn to God for forgiveness.
Today we celebrate the 3rd Sunday of
Ordinary Time, the church enjoins us to draw closer to Christ the real light.
This is in order that the reality of our life might become fully manifested. This is also, in order that the shadows that
dominate our lives might diminish. Therefore, the church exalts us not to be
content with the physical lights. Rather, we should seek and walk in the light
of God, the good news. This is the light,
which draws us to Christ.
In the first reading, prophet
Isaiah raises our hope. This hope comes from the fact that God has manifested his light on
us. It is a message of deliverance from the power of darkness that formerly
harassed us. Prophet Isaiah proclaimed: “The people that
walked in darkness has seen a great light; on those who live in the land of
deep shadow a light has shown.”
The light, which is God himself, is capable of
achieving so many impossible changes in our lives. However, we have to present ourselves before it.
God’s light breaks our yoke. It shows us the way. It clears our doubts and fears, and increases
our confidence in God and in ourselves too.
In the second reading, Saint Paul expressed his
disappointment over the Corinthian community. He rebuked them for their bad
behavior. This is because; they still live in the shadow of darkness and
ignorance. Today, Saint Paul draws our
attention to the very essence of the good news. That is, casting off the
shadows of darkness and ignorance. We
all know that Jesus came to our world for the very purpose of redeeming our
sins, offering us His forgiveness, and giving us His peace. Jesus comes to free
us from the bonds of sin. And there is no sin that is beyond God’s mercy. It
is never too late to seek the Lord’s mercy and healing through the Sacrament of
Reconciliation. His greatest desire is
to forgive us, pouring out His infinite mercy upon us so that we may be healed.
We
are all sinners. However, with the grace of God, we can become saints. We can
be lights to the nations, sharing the truth about the irrevocable dignity of
the human person. Where
sin abounds, God’s grace abounds all the more. Therefore,
let us take courage and offer prayer and penance, that all human life would be
welcomed in love and protected in law.
No comments:
Post a Comment