Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần Phục Sinh
Trong
bài Tin Mừng hôm nay, khi Chúa Giêsu hiện ra với các môn đệ, họ đang sống trong
những cơn sợ hãi, vì họ vẫn đang còn nghi ngờ sự sống lại của Chúa. Chúa
Giêsu đã phải cho họ thấy những chứng tích của cuộc khồ
nạn qua những dấu đóng đinh ở tay và chân của Ngài để chứng minh
cho họ thấy rằng Ngài đã thực sự đã sống lại từ cõi chết và
đã hiện ra với họ bằng xương bằng thịt chứ không phải chỉ là một bóng ma như họ
đang tưởng tượng.
Khi
các môn đệ thấy Chúa Phục Sinh, họ nghi ngờ, vì họ nghĩ theo bản tính
loài người như chúng ta là “Làm thế nào mà cái chết có thể dẫn đến sự sống lại, và
sự khổ hình trên thập giá đã đưa lại sự chiến thắng? Nhưng Chúa Giêsu cho chúng ta thấy con đường và Ngài đã
cho chúng ta sức mạnh để vượt qua những tội lỗi và những tuyệt
vọng, và mọi thứ khác mà có thể ngăn cách chúng ta đến với tình
yêu, chân lý của Ngài. Cũng như các môn đệ đã được giao nhiệm vụ đem
tin mừng về sự cứu rỗi cho tất cả mọi dân tộc và mọi quốc
gia, do đó chúng ta cũng được mời gọi để làm chứng nhân cho sự sống lại của
Chúa Giêsu Kitô cho tất cả những người sống trên mặt đất. Chúng ta có
chứng kiến niềm vui của Tin Mừng cho những người xung quanh chúng ta?
Trọng tâm
của Tin Mừng là thánh giá, và qua thập giá này, Chúa Kitô đã đánh bại
kẻ thù của chúng ta là sự chết và Satan và Ngài đã giành lại
cho chúng ta được sự tha thứ cho tội lỗi của chúng ta. Thập giá Chúa
Kitô là cánh cửa thiên đàng và chìa khóa vào thiên đường. Con đường đến sự vinh
hiển là phải qua thập giá.
"Lạy
Chúa Giêsu, Xin Chúa Thánh Thần mở tâm trí của chúng con để
chúng con hiểu được Kinh Thánh, hiểu được sự thật của lời của Chúa.
Xin Chúa xức dầu cho chúng con có sức mạnh của Chúa và ban
cho chúng ta niềm vui và sự táo bạo để loan báo Tin Mừng bằng lời nói và
hành động của chúng con."
Meditation: Jesus opened their minds
to understand the Scriptures
In
the first reading, Peter proclaims the Good News of salvation – that Jesus died
for our sins and rose for our justification. Now all men have access to heaven
which before was closed to them. In Jesus our sins are forgiven and we now have
a Savior who is God himself. In the Gospel reading, when Jesus appeared to his
disciples, they were so frightened. Jesus had to show the wounds in his hands
and feet to prove to them that it was really him risen from the dead.
The
centrality of the Gospel is the cross; but fortunately it does not stop there.
Through the cross Jesus defeated our enemies - death and Satan and won pardon
for our sins. His cross is the door to heaven and the key to paradise. The way
to glory is through the cross. When the disciples saw the risen Lord they disbelieved
for joy! How can death lead to life, the cross to victory? Jesus shows us the
way and he gives us the power to overcome sin and despair, and everything else
that would stand in the way of his love and truth. Just as the first disciples
were commissioned to bring the good news of salvation to all the nations, so,
we, too, are called to be witnesses of the resurrection of Jesus Christ to all
who live on the face of the earth. Do you witness the joy of the Gospel to
those around you?
"Lord
Jesus, open our minds to understand the Scriptures that we may fully comprehend
the truth of your word. Anoint us with your power and give us joy and boldness
to proclaim the Gospel in word and deed.
Thứ Năm trong tuần Bát Nhật Phục Sinh
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chiều hôm nay chúng con
lại cùng nhau đến đây trước mặt Chúa để thờ phượng và tôn vinh sự sống lại
trong vinh quanh của Chúa. Giờ đây chúng con đã chuẩn bị và sẵn sàng để Chúa
làm việc trong lòng chúng con và xin Chúa tỏ mình ra cho chúng con được thấy
Chúa như hai môn đệ của Chúa trên đường đi Êmau.
Giống như các Tông đồ, chúng con cần thấy Chúa vì
chỉ có Chúa mới có thể giúp củng cố đức tin của chúng con và giúp chúng con có
thể trở thành những môn đệ của Chúa dám xả thân rao giảng về ơn cứu rỗi và sự
tha của Chúa.
Xin cho chúng con biết rộng lượng và biết cởi mở tâm
hồn để tiếp đón Chúa vào trong lòng trí, trái tim của chúng con. Chúng con xin
hứa sẽ cố gắng từ bỏ mọi sự gian dối, ghen tỵ, hiềm khích, những tính nết xấu
xa làm gương mù gương xấu cho người khác để họ dễ bị mất niềm tin vào Chúa và xin Chúa giúp chúng con
biết đặt niềm tin nơi Chúa và dám xác tín rằng Chúa thực sự đang hiện diện ở
đây trước mặt chúng con và sẵn sàng đón nhận những lời cầu xin của chúng con.
Có
những lúc, chúng ta cố gắng tìm đi tìm lại những lời tường thuật về Sự Phục
Sinh của Chúa Giêsu Kito trong kinh thánh, và chúng ta có thể nhận ra rằng qua
cái chết của Chúa Kito trên Thập giá các môn đệ của Chúa đã phải trải qua những
cơn sợ sệt và kinh hải. Họ cũng đã phải tranh đấu trong tư tưởng của họ để họ
có thể xác tín và tin chắc được những gì họ đã thấy và đã được chứng kiến. Sau
khi Chúa đã sống lại, Chúa đã phải gặp một số hình thức phản kháng hay lo sợ
của các môn đệ trong những cuộc gặp gỡ với họ..
Có lẽ đây là một trong những lý lẽ tốt nhất để giáo
hội giải thích tại sao sự Phục sinh là một sự kiện có thật. Và chúng ta có thể hoàn
toàn thông cảm cho sự nghi ngờ của các môn đệ của Chúa Giêsu. Chúa Giê-su đã
biết trước được nỗi lòng của ho, nên Ngài không hề phản kháng hay nghi ngờ gì
cả. Thay vào đó, Chúa Giêsu đã từ tốn, dịu dàng giúp họ chấp nhận sự hiện diện bằng
xác thịt của Ngài sau sự phục sinh. Ngài cho họ xem những lỗ đinh trên lòng bàn
tay và bàn chân của Ngài, Lỗ đòng đâm thâu xuyên qua trái tim.
Không những thé, Chúa Giêsu còn ăn cả một miếng cá
để chứng minh và thuyết phục mọi người về sự sống thật trên thân xác con người
của Ngài. Vì thế chúng ta cũng tin rằng cho dù chúng ta có yếu đuối thiếu lòng
tin cho tới đâu, chúng ta vẫn có thể tin rằng Chúa Giêsu sẽ không nỡ trách mắng
và khó chịu với chúng ta. Ngài luôn sẵn lòng đưa tay ra đỡ nâng chúng ta theo
những cách riêng và thân mật của Ngài. Ngài sẽ trấn an chúng ta trong mỗi khi
chúng ta cầu nguyện và qua các bí tích. Ngài luôn muốn chúng ta yêu mến Ngài
cũng như Ngài luôn luôn yêu thương chúng ta.
Qua tim mừng, chúng ta thấy Chúa Giê-su đã hiện ra
với các môn đệ của ngài không phải để chỉ cho ho thấy là Chúa đã sống lại mà
Ngài còn hướng dẫn và dạy dỗ họ thông hiểu thêm về Thánh Kinh, những lời tiên
đã làm chứng cho những gì họ đã thấy. Chúa còn nhắc nhở họ hãy nhớ về một điều
mà dường như họ đã chóng quên: đó là những lời tiên tri của ngài trước khi Ngài
bắt và bị đóng đinh, Ngài đã nói với họ và cho họ biết rằng những điều này sẽ
xảy ra cho Ngài.
Ngài đã tiên báo cho các môn đệ của ngài việc Ngài
sẽ bị bắt, bị hành hạ, bị giết và sau ba ngày Ngài sẽ sống lại. Thế nhưng,
không biết họ có hiểu những lời Chúa đã nói trước với họ không? Nhưng cho đến
thời khắc này, các môn đồ của Ngài vẫn chưa hiểu được lời Chúa đã tiên báo với họ
và tâm hồn họ vẫn đầy nghi ngờ và vẫn chưa tin chắc những lời của Ngài. Nhiều
lần Chúa Giê-su đã nói: “Con Người sẽ bị giết, và vào ngày thứ ba Con Người sẽ
sống lại.”
Hôm nay họ cảm nhận được lời tiên báo của Chúa đã
thành sư thật và có lẽ họ cãm thấy bối rối, thậm chí là tức giận chính họ vì họ
đã từ chối hay thiếu lòng tin về những lời tiên tri đó.
Giờ đây, họ cảm thấy rằng mọi đau khổ đều nằm trong
kế hoạch của Thiên Chúa. Và họ cũng nhận ra rằng mỗi người trong số họ đã được
mời gọi để chứng kiến và làm chứng cho mọi người biết về những gì họ đã trải trải
nghiệm trong những ngày vừa qua.
Chúa cũng ban cho mỗi người chúng ta sự sáng suốt mỗi
khi chúng ta cầu nguyện, qua lời Chúa trong Thánh Kinh, chúng ta sẽ đến gần với
Chúa Giê-su Kitô hơn và Chúa sẽ lấp đầy tâm hồn chúng ta với tình yêu và lòng
biết ơn. Khi lòng biết ơn và tình yêu của chúng ta được lớn lên, và tràn ngập trong
tâm hồn, chúng ta sẽ trở thành nhân chứng nhiệt tình của Chúa Giêsu Kitô.
Mặc dù chúng ta không biết các môn đồ đã theo Chúa
Giêsu được bao lâu, hay Chúa có thể đã xuất hiện bao nhiêu lần nữa, hay liệu
ngài có thể nói nhiều hơn với họ hay không, nhưng Tin Mừng cho chúng ta biết
cuộc đối thoại rất cô đọng này, trong đó có những khía cạnh thiết yếu của Giáo
hội. được khớp. Chúa Giê-su bắt đầu sứ vụ của mình, như được ghi lại trong Phúc
âm Mácô, rao giảng về sự ăn năn thống hối để được tha thứ tội lỗi (Mác 1:15). Ngài
chuẩn bị chio sự kết thúc sứ mệnh của mình trên trần thế này bằng cách ra lệnh
cho các môn đệ của Ngài là phải tiếp tục rao giảng cùng một thông điệp này là
thông điẹp ăn năn và thống hối, tin vào Tin Mừng của Chúa. Trong thời đại của
chúng ta, sự ăn năn, thống hối và tha thứ vẫn phải được tiếp tục rao truyền cho
tất cả các mọi người trên mọi quốc gia trên thế giới, chúng ta không thể chậm trễ.
Hôm nay có lẽ chúng ta không còn thời gian để trễ nãi nưa, Vì sự Phục sinh có
một ảnh hưởng rất lớn tức thì trong cuộc sống của mồi người chúng ta. Chúng ta
hãy ghi nhớ sứ mệnh mà Chúa Kitô đã giao phó cho chúng ta là tiếp tục rao giảng về lòng thương xót sự
tha thứ của Thiên Chúa.
Thursday within Easter
Octave,
Opening Prayer: Lord
Jesus, here I am before you again today, ready to let you work in my heart and
reveal yourself to me. Like the Apostles, I need to encounter you so that I can
overcome my lack of faith so that I can be one of the ones who will preach
forgiveness in your name. I open my doors to you. I welcome you into my heart.
I renounce any lack of faith in you and embrace the faith that you are truly
here before me, ready to speak with me.
Encountering Christ:
Incredulous before
the Proof: As we find over and
over again in the accounts of the Resurrection, there was a great struggle in
the hearts of Jesus’ followers to believe what they saw. Almost every encounter
that he had involved some form of resistance by the Apostles. This is perhaps
one of the best arguments for why the Resurrection was a real event. And we can
completely sympathize with their doubt. Jesus took no offense at their
resistance or doubt. Instead, he tenderly helped them to accept his resurrected
bodily presence. He showed them his hands and feet, pierced through from the
nails. He also ate a piece of fish to convince them of this new reality.
Whenever we doubt, we can trust that Jesus will not be upset with us. He will
reach out to touch us in ways that are uniquely personal and intimate. He will
reassure us in our prayer and through the sacraments. He wants us to love him
as he loves us.
This Is What I Told
You: Jesus did something more
than just show them his physical body. The Gospel tells us that Jesus “opened
their minds to understand the Scriptures. He reminded them of something they
had apparently forgotten: that long before he was crucified, he had told them
that it would happen. He had foretold it over and over again. It must have come
as an “aha moment” to the disciples. Into their minds, which had been so full
of doubt and disbelief, came the memories of those moments on the road, in
towns throughout Israel, when again and again Jesus had said, “The Son of Man
will be killed, and on the third day rise again.” They remembered the arguments
they had about it, the feeling of confusion, even the angry rejection of such
prophecies. Now they saw that the suffering was all part of his plan. And they
also realized that each of them was called to witness to what they had
experienced. Our Lord also grants us insight when we pray with the Scriptures.
Our “aha moments” draw us closer to Christ and fill our hearts with gratitude.
As our gratitude and love grow, they overflow and we become his enthusiastic
witnesses.
Repentance for the
Forgiveness of Sins: While we
don’t know how long Jesus spent with his disciples, how many other times he may
have appeared, or whether he may have spoken much more to them, the Gospel
gives us this very succinct dialogue in which the essential aspects of the
Church are articulated. Jesus began his ministry, as recorded in the Gospel of
Mark, preaching repentance for the forgiveness of sin (Mark 1:15). He is
winding up his mission on earth by commanding his disciples to preach this same
message. In our day, the forgiveness of sins must still be preached to all
nations. There is no time for delay, rather, the Resurrection has an immediate
consequence in our life. Let us take to heart the mission Christ has given us,
and continue to preach his forgiveness.
Conversing with
Christ: Lord, I often feel
like these Apostles of yours—confused and in need of a lot of convincing in
order to do your will. I believe that you can, in this time of prayer, continue
to break down my defenses and incredulity. Help me to have an “aha moment”—to
understand your plan in my life. Help me to be courageous in speaking of you to
the world.
Resolution: Lord, today by your grace I will gratefully recall the
“aha moments” you have given me in prayer and discern more deeply your plan for
me.
Thursday within Easter
Octave,
Opening Prayer: Lord
Jesus, open my mind to understand your word. Teach me and help me to follow you
in all things, even your suffering.
Encountering Christ:
Surprise!: Today’s
Gospel passage continues right after our Gospel passage from yesterday. The
disciples that met Christ on the road to Emmaus and recognized him in the
breaking of the bread immediately went back to Jerusalem to share their story
with the rest of the disciples. They had turned away from the flock, but Jesus,
the Good Shepherd, went after them to bring them into the fold. After walking
the seven miles back to Jerusalem, imagine their surprise when Christ
reappeared to them and the other disciples! Jesus did many surprising things
during his ministry and after his Resurrection. Terrified, the Apostles were
wondering if he were a ghost, when Jesus asked for something to eat. That is
probably not what they expected to happen. What a human thing to do: to ask for
mere food. The disciples were also surprised when the Risen Christ cooked fish
for them on the beach at daybreak, beckoning them to “come and have breakfast”
(John 21:12). How has Jesus surprised you in the workings of your own life?
Our Human Senses: Jesus opened the minds of the Apostles to understand the
Scriptures. We might wonder why he waited until after he had died and risen to
help them fully understand. This is God’s pedagogy, the way he teaches us. We
are human beings, and Jesus knows that sometimes we must experience things
gradually through our human senses in order to understand them. He directs them
to look at his hands and feet—the wounds of the crucifixion. The Apostles had
to hear him speak “Peace,” touch him, see his wounds, and watch him eat before
they could grasp the reality of his death and Resurrection. They had to
personally encounter Christ’s suffering and humanity before they could fully
grasp his divinity. The Catechism teaches: “...everything in Christ's human
nature is to be attributed to his divine person as its proper subject, not only
his miracles but also his sufferings and even his death: ‘He who was crucified
in the flesh, our Lord Jesus Christ, is true God, Lord of glory, and one of the
Holy Trinity’” (CCC 468). This encounter happened at the very end of Luke’s
Gospel. In fact, immediately after this, Jesus led the disciples to Bethany
where he ascended to the Father. Only then did the Apostles truly rejoice. They
finally “got it.” After his Ascension, they “did him homage and then returned
to Jerusalem with great joy, and they were continually in the temple praising
God” (Luke 24:52-53).
The Mystery of Suffering: The disciples did not understand that Christ had to
suffer before he would rise. In truth, suffering is a mystery, both Christ’s
and our own. Jesus knew that by taking on our humanity he would also take on the
human condition of suffering. He entered into suffering and death to defeat it.
He, the “light of life” (John 8:12), entered into the darkness of death and
broke it apart from the inside out. Christ’s suffering was the remedy for our
sin, bringing us salvation and victory. We who are his disciples follow Jesus
all the way to the cross of his self-giving love. St. Peter speaks to our call
to suffer with Christ: “For to this [patient suffering] you have been called,
because Christ also suffered for you, leaving you an example that you should
follow in his footsteps” (1 Peter 2:21). Suffering comes to each of us; how we
bear it and for whom we bear it makes all the difference. When we suffer, we
can offer our pain and tears up to Our Lord and unite them with his sacrifice
on the cross. Being a Christian in today’s world means that we will likely
suffer in his name. Evangelical author and professor Trevin Wax wrote this
regarding Christians suffering: “When we say we want to be the hands and feet
of Jesus, we must remember what happened to the hands and feet of Jesus.”
Conversing with Christ: Lord Jesus, I am comforted by your humanity. You are true
God and true man. You entered into my humanity to raise it up to share in your
divinity. You suffered in my place. There is nothing I could do, no praise or
sacrifice I could offer, that would ever express adequately my gratitude for
this gift.
Resolution: Lord,
today by your grace I will offer any suffering I encounter in union with the
Holy Sacrifice of the Mass for the salvation of the world.
No comments:
Post a Comment