Sunday, May 1, 2022

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy tuần thứ Hai Mùa Phục sinh.

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy tuần thứ Hai Mùa Phục sinh.
Tin Mừng hôm nay đã cho chúng ta thấy được những chủ đề về bóng tối và hy vọng. Như việc các môn đệ ra khơi trên một chiếc thuyền trong buổi chiều tối. Bóng tối của buổi chiều có thể tượng trưng cho bóng tối ma quỷ, sự dữ và sợ hãi. Trong văn hóa của người Do Thái biển được biểu hiện cho sự hỗn loạn, sức mạnh của sự dữ và khó thuần hóa. Các môn đệ đang bị bao phủ giữa màn tối tăm trên mặt biển là như thế.
"Chúa Giêsu vẫn chưa đến với họ." Ý chỉ đến sự vắng mặt của Thiên Chúa ở giữa họ. Và chẳng bao lâu, thuyền của họ bị cơn bão táp, gió mạnh đánh ập vào thuyền làm cho thuyền của họ gập ghềnh, chao đão như muốn lật úp. Giữa sự sợ hãi và tuyệt vọng của họ, Chúa Giêsu đã đến với họ trên mặt nước. Ngài an ủi họ “ Thầy đây! Đừng sợ”. Sự hiện diện đột nhiên của Ngài làm lắng dịu đi tình trạng hỗn loạn hoang mang sợ sệt của họ và mang lại niềm hy vọng mới và sự sống.
Nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta cũng đã phải đối mặt với những cơn giông tố của cuộc đời, với những sự lo âu, hỗn loạn của những thử thách và đau khổ. Nhưng nếu chúng ta bình tĩnh, biết lắng nghe, thì trong những tiếng gầm của bão tố, chúng ta vẫn có thể nghe tiếng Chúa đang nói với chúng ta: "Thầy đây!, đừng sợ."
Lạy Chúa, xin giúp chúng biết bình tĩnh để chúng con có thể nghe được tiếng thì thầm đầy hứa hẹn và đầy hy vọng của Chúa nhất là trong những lúc chúng con đang ở trong bóng tối và đang bị những cơn bão tố của cuộc sống hoàng hành.

Reflection SG 2016-04-06
Last April a devastating earthquake hit Nepal. People lost all: life, possessions and livelihood. But in the darkness of despair and devastation, faith and hope shone through people's faces as they tried to rise above the tragedy. As the people narrated the event, they often reiterated that God visited them in their inaccessible places through volunteers, NGOs and INGOs. Today’s gospel presents the theme of darkness and hope. As the disciples set out into in a boat, it was evening. The darkness of evening can symbolize darkness, evil and fear. In Jewish culture the sea could represent chaos, evil and untamable force. The disciples were surrounded by such a sea. “Jesus had not yet come to them.” These words indicate the absence of the Divine among them. Soon their boat was tossed by a strong wind. Amidst their fear and despair, Jesus walked towards them on the water, saying ‘It is I! Do not be afraid.’ His revelation quieted the turmoil and brought new hope and life. Many times in our lives, we have to face the winds and turbulent waters of trials and tribulations. But if we listen, through the roar of the waves and wind, we may hear the voice that says ‘It is I — do not be afraid.’
Lord, help us hear Your promising and hope-filled whispers in times of darkness.

Saturday of 2nd Week of Easter
Opening Prayer: Heavenly Father, I believe in you, I trust in you, and I love you. You have invited me to this time of prayer. Open my heart to hear and receive your word; increase my faith, hope, and love and so make me more able to enter deeply into dialogue with you. I want to let you be more present in my life today, Risen Lord.
Encountering Christ:
Evening, Stormy Darkness: The Apostles were alone. John told us it had already grown dark, and that Jesus was not with them. This was when the sea stirred up and strong winds began to blow. In the journey of following the Lord, there are many storms that come up along the way. Some arise because we ourselves have turned away from the Lord. Others, perhaps like this one for the Apostles, appear because the Lord wants to help us grow in our faith. During life’s storms, our rock-solid faith can strengthen us against the thrashing waves. “I wish you to be as a rock. A wave dashes against you. Silence. It assails you ten, a hundred, a thousand times. Silence. Say at most in the midst of the storm, ‘My Father, my Father, I am all yours! O dear, O sweet will of God! I adore you!’” (St. Paul of the Cross).
Do Not Be Afraid: How many times in the Gospels–and all of Sacred Scripture–do these words come forth from the mouth and heart of God. How well he knows us—and how easily we tend to fear. We fear surrender, solitude, scarcity, betrayal, abandonment, and coming up short. There are fears all of humanity shares, in one form or another, and specific fears that the enemy strives to sew in each of our hearts. “But he said to them, ‘It is I. Do not be afraid’,” John tells us. In this time of prayer, may we allow the Lord, whose word is living and effective (Hebrews 4:12), speak the truth anew over our lives. Even in the deepest and loneliest storm, the Lord is with us in the boat.

2. Jesus and the Boat: John tells us they wanted to take Jesus into the boat, but immediately the boat reached the shore. We see the fruit of the theological virtue of hope at work here. In his encyclical letter on hope, Pope Emeritus Benedict XVI writes, “There are already present in us the things that are hoped for: the whole, true life. And precisely because the thing itself is already present, this presence of what is to come also creates certainty” (paragraph 7). In other words, through Christian hope we already possess the very thing we long for. The Lord is already in our boat; the boat is already on its way to the shore.
Conversing with Christ: Jesus, you know me better than I know myself. You know my fears; you know the storms I find myself in right now. And you also know that I want to hope in you, to entrust my life to you. Sometimes the enemy’s voice feels louder than your own, and the waves crash. And I forget. Increase my hope, increase my trust. You are with me in the boat, Risen Jesus. You have already suffered all I am carrying, and you have triumphed. I pray for those who do not know you, Jesus, who do not know the hope and meaning you have come to bring to our lives. Strengthen my hope, as you did your apostles, so that I too may be your instrument in the world.
Resolution: Lord, today by your grace I will make an act of trust in you regarding whatever storm or evening darkness I may find in my life.

Saturday of 2nd Week of Easter
Opening Prayer: Lord come to me as I begin this time of prayer. Calm my stormy mind so that I can recognize your presence in these words.
Encountering Christ:
In Context?: After feeding the five hundred, the Gospel of Matthew tells us Jesus “made his disciples get into a boat and precede him to the other side” (Matthew 14:22). Jesus wanted to be alone to pray. Although John left this detail out, it makes sense that the disciples would have gotten into the boat only if Jesus insisted, telling them he intended to pray. They had seen this behavior before. Jesus often got up early, or stayed up late, to share some quiet time with his Father. What a witness Jesus was to them and to us. No matter how busy our ministry, no matter how needy the crowds, no matter what our collaborators say, we must make time for prayer. “Let the men eaten up with activity and who imagine they are able to shake the world with their preaching and other outward works, stop and reflect a moment... they would be much more useful to the Church and more pleasing to the Lord, not to mention the good example they would give to those around them, if they devoted more time to prayer and to the exercises of the interior life” (Dom Jean-Baptiste Chautard, The Soul of the Apostolate).
It Was Dark: Jesus prayed well into the night, leaving the Apostles in the dark, in a boat tossed about by waves. Of course, he knew their plight. Why did he wait until the fourth watch of the night (Mark 6:48) to make his presence known? When Jesus postponed his visit to Mary and Martha, it was to raise Lazarus from the dead—to work a miracle so resplendent that doubting souls might finally believe (John 11). When the woman with the hemorrhage touched his cloak, Jesus told her, “Courage daughter, your faith has saved you” (Matthew 9:22). The disciples in today’s Gospel “had not understood the incident of the loaves. On the contrary, their hearts were hardened” (Mark 6:52). Their faith needed a booster shot. Jesus was making it perfectly clear that he is master of the seas, and through his dramatically bringing them to safety their faith in him would be strengthened. In our own darkness, we can be assured that Jesus knows our plight, that his timing is perfect, and that he seeks only our good. No one relishes the darkness, but “this momentary light affliction is producing for us an eternal weight of glory beyond all comparison, as we look not to what is seen but to what is unseen; for what is seen is transitory, but what is unseen is eternal” (2 Corinthians 4:17-18).
No Fear: The Bible contains more than 140 admonitions to fear not, forty of them in the New Testament. Jesus’s disciples were afraid. Jesus knows our hearts are also anxious, that storms crop up to disturb our peace, that we struggle with strong emotions like anger, jealousy, and loneliness. In this instance, he approached the boat with the words, “It is I. Do not be afraid,” and so “They wanted to take him into the boat.” We too want to cling to Jesus in the storm and lay our problems at his feet. When we do, Jesus calms our anxious hearts, reminding us that he is enough. Our peace is restored.
Conversing with Christ: Lord, you speak to me about faith in these lines of Scripture. I see that my faith is weak. I beg you to strengthen me. Many of the ordinary daily stressors I experience are opportunities to grow in faith. I know that I can do all that you ask of me with peace and joy, if I only have faith in you.
Resolution: Lord, today by your grace I will say, “Jesus I trust in you,” every time I feel the least bit stressed.

Suy NiệmTin Mừng Thứ Bẩy Tuần thứ Hai Phục Sinh
Chúng ta thường có tất cả những kinh nghiệm bất ổn trong cuộc sống của mỗi người, mỗi gia đình của chúng ta và ở những mức độ khác nhau. Có những cuộc sống của chúng ta như đang bị những đám mây đen dường như đang lơ lửng trên đầu và đe doạ chúng ta không ngừng. Có những lúc chúng ta như có thể đang bị bảo tố, mưa gió làm ngập lụt cuộc sống của chúng với các vấn đề phức tạp trong cuộc sống… như đau bệnh, thất nghiệp….hay những khó khăn trong việc đối xử vớ những vị thành niên, tuổi trẻ trong gia đình của chúng ta hoặc thậm chí, khủng hoảng tài chính, hoặc những xích mích bất đồng ý kiến trong đời sống vợ chồng. Và mỗi ;lần như thế chúng ta như đang cảm nhận được "cơn sóng lớn trên biển với những cơn bão thổi mạnh." Đôi khi chúng ta thầm hỏi, "Thiên Chúa ở đâu? mà Chúa để chúng ta phải chịu đựng những điều này?"
Chúng ta có bao giờ nghĩ rằng: những gì chúng ta đang trải qua là một phần quá trình của sự cắt tỉa của chúng ta? Có bao giờ chúng ta nghĩ rằng: có thể Thiên Chúa đang dạy chúng ta bài học gì đó mà chúng ta cần phải học để trở thành một người tốt, vững chãi hơn và trưởng thành hơn. Có lẽ Ngài cho chúng ta và những người xung quanh chúng ta một cơ hội để nên thánh. Hoặc có thể đó là gốc rễ của sự đau khổ mà chúng ta đã tạo ra cho chính mình và nhờ đó mà Thiên Chúa mời gọi chúng ta đến được gần gũi với Ngài hơn, để Ngài có thế nâng cái gánh nặng của chúng ta, và để Ngài sẽ đến gần con thuyền của chúng ta và đưa chúng ta vào bờ.
Có lẽ những gì chúng ta muốn, những gì chúng tôi đang theo đuổi không phải là những gì là tốt đẹp, hay hữu ích nhất cho chúng ta, không phải là ý của Thiên Chúa muốn cho chúng ta, đó là lý do tại sao chúng ta không thành công.
Thiên Chúa luôn luôn ở bên cạnh chúng ta để trấn an chúng ta, "Đừng sợ." Chúng ta hãy để cho Ngài kiểm soát và hướng dẫn cuộc sống của chúng ta. Chúng ta hãy để cho Ngài đi đầu dẫn chúng ta theo. Hãy để những lời cầu nguyện của chúng ta được hài hòa với ý của Thiên Chúa bằng cách cầu nguyện cho sự biết phân biệt và nhận định. Chúng ta hãy dành thời gian để lắng nghe Ngài, để chúng ta sẽ có sự bình an trong tâm hồn để chúng ta có thể bất chấp những sự bất ổn và những cơn bão xung quanh cuộc sống của chúng ta.

REFLECTION
We have all experienced turbulence in our lives in different degrees, where dark clouds seem to be hovering unceasingly above us. We may be deluged with problems at work, difficulties in handling our teenage or even grown-up kids, financial woes, or communication gap with our spouse. We feel the "roughness of the sea with a strong wind blowing." Sometimes we ask, "Where is God in all this?"
Have we ever thought that what we are going through is part of our pruning process? Maybe God is teaching us something that we need to learn to be a better person. Maybe He is giving us and those around us opportunities to be holy. Or maybe the root of our suffering is our own doing and God is calling us to be closer to Him, to lift up our burdens to Him so that He will come close to our boat and bring us to shore. Maybe what we want, what we are pursuing is not what is best for us, not God's will for us – which is why we are not succeeding.
God is always there to reassure us, "Don't be afraid." Let us allow Him to take control of our lives. Let us let Him take the lead. Let our prayers be harmonious with God's will by praying for discernment. Let us take time to listen to Him so that we will have peace in our hearts regardless of the turbulence and the storms around us.

No comments:

Post a Comment