Sunday, May 1, 2022

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Phục Sinh2022

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Phục Sinh
Lạy Chúa, chúng con vui mừng dịp lễ vượt qua trong Chúa nhật Phục sinh này. Chúa đã sống lại! Chúa đã đánh bại và chiến thắng sự chết. Chúng con không có gì phải lo sợ nữa, vì Chúa đã đánh bại kẻ thù lớn nhất của Chúng con.
Chúa Kitô là Chúa Chiến thắng: Alleluia! Ngài đang sống lại! Chúa của chúng ta đã đánh bại kẻ thù đáng sợ nhất là là cái chết. Chúng ta tin rằng sự Phục sinh của Đấng Cứu thế từ cõi chết sống lại đó là bằng chứng cho chúng ta nhận ra rằng Ngài đã “tiêu diệt sự chết và đem sự sống và sự bất tử ra ánh sáng qua Phúc âm” (1 Ti-mô-thê 2:10). Tất nhiên, cái chết vẫn là một sự thật đối với nhân loại. Chúng ta là người phàm, trong cơ thể con người thế tục của chúng ta khi ở trên đất chúng ta luôn lo sợ cái già và cái chết. Nhưng cái chết sẽ bị tiêu diệt mãi mãi vào thời gian sau cùng.
Tiên tri-Isaiah đã nói trước rằng “Ngài sẽ hủy diệt sự chết đời đời” (Isai 25: 8). Sự mặc khải trong sách Khải Huyền tuyên bố rằng vào cuối thời kỳ “sẽ không còn cái chết hoặc sự buồn rầu, than khóc, hay đau khổ. Vì trật tự cũ đã qua đi” (Khải Huyền 21: 4). Sự chết là sự bất lực chống lại Chúa Kitô Vua. Đó là bệ để chân của Ngài Côrintô 15:25). Vậy thì chúng ta phải sợ điều gì?
Bà Mary Macđalêna đến mộ Chúa thật sớm, "trong khi trời còn tối." Chúng ta cũng được kêu gọi thức dậy sớm, trong khi trời vẫn còn tối. Chúng ta không cần phải nằm nán lại trên giường của mình, nhưng để yêu và phục vụ Chúa ngay bây giờ.
Trong thơ gởi cho giáo đoàn Rôma Thánh Phaolô nói rằng “Phải như thế, vì anh em biết thời buổi (nào ta đang sống). Ðã đến giờ anh em phải tỉnh ngủ và thức dậy, vì nay ơn cứu độ và giải thoát cho con người đã gần ta hơn là khi ta mới tin. Ðêm hầu tàn, ngày sắp đến. Vậy ta hãy vất bỏ những việc tối tăm và hãy mặc lấy khí giới sự sáng.”(Rô-ma 13: 11-12). Trong khi đó hôm nay là Chúa Nhật Phục sinh, và thế giới có vẻ như được trở lên tươi mới, trong sáng và vui tươi, những công việc của bóng tối vẫn tiếp tục. Bóng tối ẩn nấp, nhưng chúng ta được mời gọi để đương đầu với sự tối tăm, không phải chỉ có một mình chúng ta mà thôi, nhưng còn có thêm với quyền năng của Chúa Kitô phục sinh: Như thơ cho cho giáo đòan Êphêsô Thánh Phaolô đã viết “... Kỳ dư, anh em hãy phấn chấn mạnh mẽ trong Chúa, trong sức oai hùng của Ngài. Hãy mặc lấy giáp binh của Thiên Chúa, để anh em có thể đứng vững trước mưu chước ma qui.”(Ê-phê-sô 6: 10-11).
Chúa Cứu thế là Ánh sáng của chúng ta. Ngài đã đánh bại những ảnh hưởng căn bản của bóng tối, nhưng chúng ta phải làm phần việc của mình để xua tan “bóng tối hiện tại này” đang ở xung quanh chúng ta, chúng ta sẽ được trang bị bởi Chúa Thánh Thần của lẽ phải và sự thật, sự công bình và đức tin được thúc đẩy bởi Phúc âm hòa bình (Ê-phê-sô 6: 12-17).
Nếu không có sự Phục sinh của Đấng Cứu Thế, đức tin của chúng ta sẽ chỉ là vô nghĩa. Nếu như không có sự Phục sinh của Chúa Giêsu, chúng ta không có lý do gì để hy vọng cho chính mình. Bởi vì sự sống lại của kẻ chết là hy vọng của chúng ta về sự sống đời đời; là một phần trong chiến thắng của Đấng Cứu thế đối với sự chết. Thánh Phao-lô đã dạy chúng ta qua thư gởi thứ nhất cho cộng đồng Corintô : “Vì nếu kẻ chết không sống lại, thì Ðức Kitô cũng đã không sống lại. Nhưng nếu Ðức Kitô đã không sống lại, thì việc anh em tin cũng hão huyền! và hiện anh em vẫn còn trong tội lỗi của anh em!”(1 Cô-rinh-tô 15: 16-17).
Thánh Gioan đã “thấy và tin” rằng Chúa Kitô đã sống lại. Chúng ta có thể tự hỏi mình xem chúng ta có thực sự tin rằng Đấng Cứu Thế đã tự dâng mình lên với Thiên Chúa trên Trời là Cha và sẽ cho chúng ta được sống lại, những ai trông cậy nơi Ngài cũng vậy. Xin cho chúng ta, có được niềm vui tràn đầy, hôm nay để đáp lại rằng: Quả thật, Người đã sống lại!
Lạy Chúa, chúng con tin rằng Chúa đã sống lại. chúng con tin rằng Chúa sẽ nâng chúng con dậy trong ngày sau hết cùng với Chúa (Gioan 6:54). Xin Chúa hãy giúp chúng con tuyên xưng và làm chứng cho sự chiến thắng của Chúa trong tất cả những gì chúng con nói và làm. Xin Chúa giúp cho chúng con có ơn Chúa qua quyền năng, của Chúa Thánh thần, tình yêu thương và sự tự chủ (2 Ti-mô-thê 1: 7) để những ai gặp chúng con họ có thể nhạn được sự phản chiếu ở nơi chúng con. Cầu xin Chúa giúp cho chúng con thực sự biết tin tưởng vào cuộc sống vĩnh cửu mà Chúa đã hứa với chúng con. Xin cho chúng con biết sống như một người không sợ chết, vì chúng con biết rằng Chúa đã thực sự đánh bại sự Chết. Amen

Opening Prayer:
Jesus, I am overcome with paschal joy this Easter Sunday. You have risen! You have defeated death. I have nothing to fear, for you have defeated my greatest enemy.
Encountering Christ:
Christ the Victor: Alleluia! He Is Risen! Our Lord has vanquished the final foe: death. We believe that Christ’s Resurrection from the dead is the proof that he “destroyed death and brought life and immortality to light through the Gospel” (1 Timothy 2:10). Death, of course, is still a fact for humanity. We are mortal, in our mortal bodies while on earth. But death will be destroyed forever at the end of time. Isaiah prophesied that “He will destroy death forever” (Isaiah 25:8). Revelation proclaims that at the end of time “there shall be no more death or mourning, wailing, or pain, [for] the old order has passed away” (Revelation 21:4). Death is powerless against Christ the King. It is his footstool (1 Corinthians 15:25). What have we to fear?
Defeat the Darkness: Mary Magdalene went to the tomb early, “while it was still dark.” We too are called to wake up early, while it is still dark. We are not to linger in our beds, but to love and serve the Lord now. St. Paul told the Romans, “It is the hour now for you to awake from sleep. For our salvation is nearer now than when we first believed; the night is advanced, the day is at hand. Let us then throw off the works of darkness and put on the armor of light” (Romans 13:11-12). While it is Easter Sunday, and the world seems fresh and pure and joyful, the works of darkness continue. The darkness lurks, but we are called to confront it, not alone, but with the power of the risen Christ: “...draw your strength from the Lord and from his mighty power. Put on the armor of God so that you may be able to stand firm against the tactics of the devil” (Ephesians 6:10-11). Christ our Light has defeated the ultimate effects of darkness, but we must do our part to dispel “this present darkness” around us, armed with the Holy Spirit of truth, righteousness, and faith and compelled by the Gospel of peace (Ephesians 6:12-17). “He Saw and Believed”: Without Christ’s Resurrection, our faith is meaningless. Without the Resurrection of Jesus, we have no reason to hope for our own. For the resurrection of the dead–our hope for eternal life–is a share in Christ’s victory over death. St. Paul taught this truth: “For if the dead are not raised, neither has Christ been raised, and if Christ has not been raised, your faith is vain; you are still in your sins” (1 Corinthians 15:16-17). St. John “saw and believed” that Christ had risen. We can ask ourselves if we truly believe that Christ raised himself to God the Father and will raise us, those who hope in him, too. May we, filled with joy, respond today: Truly, he is risen!
Conversing with Christ: Jesus, I believe that you have risen. I believe that you will raise me up to be with you on the last day (John 6:54). Help me proclaim your victory in all that I say and do. Help me to have a spirit of power, love, and self-control (2 Timothy 1:7) so that I may reflect you to all who meet me. May I truly believe in the eternal life that you have promised me. May I live as one who is unafraid of death, for I know that you have truly defeated it.
Resolution: Lord, today by your grace I will celebrate Mass with renewed energy and love for you, my Risen Lord.

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Phục Sinh
Hôm nay là một ngày vui mừng và hy vọng. Mủa Chay đã chấm dứt và bắt đầu cho những ngày ăn mừng vì Chúa đã sống lại. Chúng ta có lẽ không còn để ý đến những gì xung quanh, vì Mùa Phục Sinh cho chúng ta hy vọng vì lý do rất đơn giản đó là Chúa Giêsu đã sống lại. Chúa Giêsu Kitô đã phải chịu đau khổ, sỉ nhục và chết, nhưng bây giờ Ngài đã sống lại, Ngài đã vượt qua cái chết. Chúa Cha của chúng ta trên trời đã minh chứng Người Con của Ngài đã trung thành cho đến chết. Chiến thắng và niềm vui là những gì mà chúng ta cảm thấy như Chúa Giêsu đã chinh phục tất cả. Và ngay bây giờ chiến thắng đã ưu thế trước bóng đêm.
Với sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô, chúng ta thấy ánh sáng và hy vọng. Sau ba năm rao giảng tin mừng và làm phép lạ, tạo diều kiện để mang niềm tin vui cho nhên loại, nhưng sự phản bội dẫn đến sự khổ đau và cái chết của Ngài. Những điều tiên báo về sự phục sinh của Chúa Giêsu đã trở thành sự thật, mà ngay cả những môn đệ , bạn bè của Ngài vẫn không thể hiểu được là Hình ảnh Đấng Cứu Thế sẽ không thể thích hợp được bằng sự hiểu biết và những ấn tượng trước đây của họ, đặc biệt là trong cái chết đầy khổ nhục và tàn nhẫn của Ngài. Hơn thế nữa, sự bối rối, sợ hãi của họ, và nỗi buồn đã trở nên trầm trọng Nhưng sự phục sinh của Ngài là một điều hoàn toàn xa lạ với họ. Điều không mấy ngạc nhiên, là môn đệ và bạn bè của Ngài đã bỏ chạy và không chưng kiến được cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài..
Trong bài Tin Mừng hôm này nói đến sự sống lại của Chúa Kitô, chúng ta thấy bà Maria Magdala đến thăm mộ của Chúa Giêsu nhưng bà đã khám phá ra rằng đó chỉ là ngôi mộ trống rỗng, sau đó ông Phêrô và các môn đệ khác đã xác định bây giờ chỉ còn là ngôi mộ trống. Hơn nữa, thiên thần cũng đã nói với họ rằng Chúa đã sống lại. Và họ đã được hướng dẫn để cho các môn đệ của Ngài biết rằng Ngài đã sống lại và Ngài sẽ gặp họ ở Galilê. Tại sao lại ở Galilee? Đó là nơi mà các tông đồ đã tụ họp và gặp gỡ Chúa lần đầu tiên và đó cũng là một kỷ niệm của cuộc gặp gỡ tuyệt vời để quên đi những đau khổ và lo sợ và để họ có thể bắt đầu làm lại thêm một lần nữa.
Kinh nghiệm về cuộc gặp gỡ Chúa sống lại ở Galilê cho phép chúng ta bắt đầu con đường mới. Bất kể là những gì chúng ta đã trải qua, đặc biệt là những khi chúng ta đang gặp phải những tình huống bất lực và tuyệt vọng, chúng ta phải nhớ lại rằng Chúa Giêsu đang có mặt tại hiện trường với chúng ta. Ngài đang sống. Cái chết đã được chinh phục và do đó sự Sống đã chiến thắng cái chết. Sự thật như vậy là lý do đã quá đủ cho để chúng ta mạng dạn đến với cuộc sống hiện tại của chúng ta với lòng can đảm và niềm vui.

Reflection:
Today is a time to rejoice and hope. The fast is over, giving way to feast. No matter what we are undergoing, aster allows us to hope for the simple reason that the Lord is risen. He suffered and died but now, he is alive. He has overcome death. Our father in heaven has vindicated His son for being faithful until the end. Victory and joy are what we feel as Jesus conquers all. Light now prevails over darkness. And so with the resurrection of Jesus, we see some light and hope. After three years of creative ministry that brought about joy and opposition leading to his suffering and death, Jesus' prediction of his resurrection has come true. Even his friends could not fathom that the expected Messiah did not conform to their previous impressions and understanding, particularly in his cruel death. More so, their confusion, fear, and sadness were aggravated by his claim of his resurrection, something that was totally alien to them. Not surprisingly, his friends were not present during his passion and death. And so in the Gospel account of the resurrection, we see Mary Magdala visiting the tomb of Jesus only to discover that it is empty, which is subsequently confirmed by Peter and the other disciple. Moreover, anangel tells them that the Lord is alive. They are then instructed to tell his disciples that they are to meet in Galilee. Why Galilee? It was where the apostles had their first encounter with Jesus and memories of such wonderful encounter had to be relived in order to be able to start again.
    Our Galilee experience allows us to begin anew. No matter what we undergo especially when we are faced with situations of helplessness and hopelessness, we just have to recall that Jesus is there for us. He is alive. Death has been conquered and thus, life triumphs over death. Such truth is sufficient reason for us to move on in life with courage and joy.

Suy Niệm Chúa Nhật Phục Sinh A
Qua bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy được ý Nghĩa Phục Sinh đó là ngôi mộ trống của Chúa Giêsu. Hôm thứ Sáu tuần Thánh, chúng ta tưởng nhớ cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, chúng ta vào nhà thờ hôm đấy đã thấy gì, chúng ta chắc chắn sẽ thầykhung cảnh u buồn và hoa vu, bàn thờ không trải khăn, của nhà tạm thì mởi hoang và không có sự hiện diện của ngọn đèn chầu.. Và hôm nay, Sáng Chúa Nhật Phục Sinh, Chúng ta không còn phải tìm Ngài trong số những người đã chết vì Ngài đã sống lại trong một cuộc gặp gỡ tuyệt vời trong đức tin, Sau này các môn đệ của Ngài mới thấy được Ngài còn sống.
Bài Tin Mừng hôm nay đã nhấn mạnh rằng "người môn đệ khác" " đã thấy và đã tin" (Ga 20: 8). Sự việc "nhìn thấy và tin" của các môn đệ cũng phải là mục tiêu của chúng ta ngắm tới, Chúng ta phải canh tân niềm tin phục sinh của chúng ta và niềm tin đó là Đức Kitô, Chúa chúng ta trong tất cả mọi sự chúng ta làm. Hãy để cuộc sống của Đức Kitô đem lại sức sống cho chúng ta và qua phép rửa của chúng ta, chúng ta hãy canh tân cuộc sống trong ân sủng của Thiên Chúa và hãy trở thành những môn đệ và Tông đồ của Ngài, để chúng ta được hướng dẫn bằng tình yêu của Ngài, và làm chứng nhân cho niềm hy vọng và sự Phục Sinh của Ngài.
Chúng ta hãy sống trong sự Phục Sinh này trong sự viên mãn của niềm vui. Chúa Kitô đã sống lại: như vậy chúng ta hãy vui mừng lên trong mùa Đại lễ Phục Sinh này với lòng tin đầy tràn niềm vui và yêu thương. Cái chết, tội lỗi và nỗi buồn hôm nay đã bị đánh bại bởi Chúa Giêsu Kitô ... và Ngài đã mở ra cho chúng ta một cuộc sống mới, cuộc sống thực, cuộc sống trong ơn sủng của Chúa Thánh Thần.
Chúa Kitô là hòa bình của chúng ta và con đường của chúng tôi mãi mãi. Lạy Chúa, xin cho chúng con ân sủng của Chúa Thánh Thần để làm mới bản thân của chúng con trong niềm vui, hy vọng Phục Sinh.

Reflection:
The great sign the Gospel gives us today is that Jesus’ tomb is empty. We have to look no more among the dead for he has risen. In a wonderful encounter in faith, his disciples will later on see him alive The Gospel says that “the other disciple” “saw and believed” (Jn 20:8). The “seeing and believing” of the disciples must also be our aim. We renew our paschal faith, that Christ is our Lord in everything we do. Let his life revitalize ours and let us renew the grace of our baptism. Let us become his apostles and disciples and, guided by his love, be hopeful witnesses of his Resurrection.
Let us live this Easter in the fullness of joy. Christ has risen: so let us celebrate Easter full of joy and love. Death, sin and sadness have today been defeated by Jesus Christ... and He has opened the doors to a new life, the real life, life we owe to the grace of the Holy Spirit. Nobody should be sad. Christ is our Peace and our Path forever and ever.

Easter Sunday of the Resurrection of the Lord 2022

Opening Prayer: Lord Jesus, it has been thousands of years since your Resurrection from the dead—the greatest moment in the history of the world, the one that changes everything. Help me to see how all of my life is changed by your rising from the dead. Help me to realize how my body and soul are affected since your Resurrection opens the way to the resurrection for me. Help me to live as someone who has new life thanks to your rising from the dead.

Encountering Christ:
Mary Came Very Early: Let us imagine ourselves alongside Mary Magdalene as she approached the tomb that chilly Easter morning. Her heart was heavy because not a second had passed by that she didn’t remember all that Jesus did for her, how he set her free and changed her life. She was reeling from the experiences of the three days before when she witnessed his crucifixion and death. She ached at the memory, which was a nightmare for her. She probably hadn’t slept and, as she went to the tomb, she wished with all her heart that it had never happened, that she could see him one more time. Her love was so great that it literally compelled her to come to the tomb before anyone else was even awake, and she was hoping to console herself by being physically near the body of Christ. We have risen early, like Mary, to immerse ourselves in the wonder of the Resurrection. May this time of reflection awaken in us a renewed gratitude for all Christ has done for us, how he has changed our lives, and how we can be close to him in the Eucharist.
    Peter and John Ran to the Tomb: When Peter and John heard Mary’s testimony, they raced to the tomb. What were they thinking as they ran? Was there some memory in their minds of Jesus’ promises that he would rise from the dead? John, the younger of the two, arrived at the tomb first but didn’t go in. He just peeked inside. Was he acting temperately by deferring to Peter, who was his elder and the leader? Was John respecting the consecrated ground of a grave? Or was he hesitant because someone had “broken in”? Peter, bold and impetuous as ever, didn’t hesitate to enter the tomb and thoroughly investigate. Mary, John, and Peter each approached the tomb with varying degrees of fear, confusion, and expectation. How do we feel this Easter morning? Fearful, confused, or full of joyful expectation? Let’s bring all of our concerns to Christ, for he is alive. Christ is risen!
    He Saw and Believed: As John followed Peter into the tomb, he saw the empty slab on which, just three days ago, Jesus had lain. He saw the very cloths that he had helped to position around the dead body of Jesus folded neatly and laid aside. The Gospel put in four words John’s most amazing internal transformation: “He saw and believed.” John was the first Apostle to make the decision to believe, to let himself be convinced that Jesus hadn’t been stolen from the tomb, he had come back from the dead, he was alive. May we imitate John’s deep faith in the Resurrection of Jesus as we celebrate the holiest day in human history.
        Conversing with Christ: Lord Jesus, I am not one of those who were fortunate enough to be at the tomb that morning. Yet, I have come to believe thanks to the testimony of others and the witness of these three people, and because your Apostles wrote everything down all those years ago. You are alive, and I have been blessed to experience your presence in my life. My heart is grateful for the gift of your Resurrection. “We are the Easter people and hallelujah is our song” (St. John Paul II).
    Resolution: Lord, today by your grace I will celebrate the Resurrection as fully and as joyfully as I can.

No comments:

Post a Comment