Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 25 Thường Niên -B
Trong các bài đọc hôm nay cho chúng ta thấy những sự đối đầu của con ngưởi với những căn bệnh nguy hiểm về sự ghen tương của con người. Bài đọc thứ Nhất, đã trình bày những người xấu xa đang âm mưu đánh phá và hãm hại những người công chính. Họ không thể chịu được sự thật là người công chính được gần gũi với Thiên Chúa. Họ ghen tuông, giống như Cain ghen với em mình là Abel vì Able được Chúa thương nhiều hơn, vì sự ngay thẳng và lòng trung tín của anh ta đối với Thiên Chúa
Qua thư của Thánh Giacôbê Tông Đồ trong đọc thứ hai hôm nay cho chúng ta biết là nơi nào còn có Tham vọng, ghen tỵ và tranh chấp, thì nơi đó chắc chắn có sự hỗn loạn và đủ thứ tệ đoan. Có rất nhiều vấn đề đã xẩy ra từ tham vọng, ghen tuông và ích kỷ. Tại công sở hay nơi làm việc, có những người tâng bốc hay nịnh hót tiêu cực với ông chủ, rồi rỉ tai phê bình xấu về người đồng nghiệp hầu cản trở bước tiến của họ. Trong các trường học, đặc biệt là các trường trung học, có những người thường xuyên tìm cách dèm pha lẫn nhau với mục đích là làm mất uy tín của người khác để họ có thể vượt trổi hơn trên các đồng nghiệp của họ: Sự ghen tuông là điều hiển nhiên ở nơi làm việc, trong trường học, ngay cả trong gia đình và thậm chí trong cả Giáo Hội.
Các môn đệ thân thiết nhất của Chúa Giêsu cũng không tránh được. Trong Tin Mừng hôm nay, mười hai môn đệ của Chúa đã tranh luận về việc là ai sẽ là người lớn nhất, hay quan trọng nhất trong số mười hai. Nhưng những người này là ai? Họ là những người đã theo Chúa Giêsu, Người đã từ bỏ mọi thứ để phục vụ, giúp đỡ những người khác và loan truyền Nước Thiên Chúa. Người luôn hy sinh và tự hiến chính mình cho người khác, Thế nhưng, tất cả những gì mà mười hai người môn đệ đang quan tâm tới hiện tại là ngôi thứ của họ trong vương quốc trên trời.
Chúa Giêsu đã phải nhắc nhở các môn đệ của Ngài là Người đứng đầu sẽ phải là người sau hết và là ngừơi tôi tớ của mọi người như chính Ngài, Ngài đã rửa chân cho các môn đệ của Ngài ngay trong Bữa Tiệc Ly và Ngài đã dạy họ là hãy nên làm điều này cho nhau và cho người khác. Chúa Giêsu đã dùng một đứa trẻ để làm thí dụ cho quan điểm của mình. Chăm sóc một đứa trẻ là một việc làm thấp hèn nhưng là một nhiệm vụ cao trọng.
Có những người nghĩ rằng họ là người rất quan trọng, họ có những việc quan trọng hơn hay cần thiết để làm hơn là việc ru con ngủ hay là việc lau mũi, thay tã cho con mình. Các môn đệ của Chúa không bao giờ cảm thấy mình là cao trọng hay quan trọng hơn người khác. Họ, hay chúng ta là những người tôi tớ hầu hạ mọi người đặc biệt là những người đau ốm, hay nghèo khó và những người đang cần đến sự giúp đỡ của chúng ta.
Vì thế, trong hiện tại chúng ta có hai điều mà chúng ta phải đối mặt với ngày hôm nay: đối phó với sự ghen tuông của người khác, và cái nhìn của chính mình về sự thổi phồng của chính chúng ta. Trên thực tế, chúng ta không thể làm gì được về sự ghen tuông của người khác ngoại trừ việc chúng ta làm ngơ. Chúng ta cần phải tử tế với những kẻ hung dữ, những người hầu như muốn tiêu diệt chúng ta.
Điều quan trọng nhất là chúng ta không ngừng cố gắng hết sức mình là không nên quan tâm đến những gì người khác đang nghĩ. Chúng ta phải làm hết sức mình nhưng không có tính cách khoe trương với người khác. Chúng ta cần nên khiêm tốn, Đồng thời chúng ta cũng cần phát triển tài năng mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Nếu mọi người ghen tuông, tốt, vậy là được. Tài năng của chúng ta là do Thiên Chúa ban cho, chứ không phải là tự chúng ta mà có. Chúng ta không có quyền để cho cái tài năng của chúng ta trở thành bất dụng không làm được gì cả. Vì bất cứ những gì Thiên Chúa ban cho chúng ta; Ngài ban cho chúng ta để phục vụ những người khác. Chúng ta phải chiến đấu chống lại những cái nhìn quá mức hay sự thổi phồng của chính mình. Không ai trong chúng ta đã có thể hoàn hảo như đôi khi chúng ta đã nghĩ, hoặc chúng ta đã không hoàn bị như chúng ta thường hay nghĩ.
Chúng ta phải loại bỏ cái quan niệm của chính mình và không nên quan tâm đến chính chúng ta mà chúng ta phải nên chú trọng đến việc phục vụ người khác. Mọi người có thể có những khó khăn. Mọi người có thể bị đau khổ. Mọi người có thể ghen tuông. Nhưng chúng ta không phải là một phần của một xã hội đầy ích kỷ gian ác. Chúng ta có thể thay đổi xã hội này bằng cách chúng ta biết tử tế và hiểu biết, biết phục vụ và tha thứ. Chúng ta có thể thay đổi xã hội này bằng cách trở thành những người con của Chúa, những người mà chúng ta được Thiên Chúa tạo thành.
Thánh Giacô đã nói trong bài đọc II hôm nay: Thiên Chúa chống lại phường kiêu ngạo mà ban ơn cho những kẻ khiêm nhường (Giacôbê 4: 6). Nếu chúng ta muốn được đầy ấp với cuộc sống và sức mạnh của Thiên Chúa, thì chúng ta cần phải dọn mình và vứt bỏ tất cả những chướng ngại vật đang cản lốichúng ta hướng tới với Thiên Chúa như niềm tự hào, háo danh, trục lợi, phù phiếm, ghen tương.
Chúa muốn tâm hồn của chúng ta thật trống rống, để Ngài có thể rót đầy chúng với vinh quang, quyền lực, và tình yêu của riêng Ngài (2Cor 4: 7). Xin Chúa chúc lành và ban muôn vàn hồng ân và tình yêu thương cùa Ngài đến với quý vị. để mỗi người chúng ta biết sống xứng đáng trong cái bổn phận của mỗi người mà Chúa đã trao phó.
My Homily Twenty-fifth Sunday in Ordinary Time: From Jealousy to Wisdom
In my high school years, I witnessed many physical fights between 2 young men but one of fight, which I would never forget involved 2 young women. One of the women got cut on the face with by a small blade. These young women were very smart. They used to be good friends at the beginning of the high school year, but time went by, year after year they hated each other just because of their school grades and other none sense reason.
Yes, this is just one of the events, but it captures some of the most destructive human faults that we have ever witnessed: jealousy and selfish ambition. I’m sure that many of us have experienced people behaving badly, trying to destroy others out of jealousy or for their own self-promotion.
Today’s readings confront these human maladies. The first reading presents wicked men plotting the destruction of the Just One. They can’t stand the fact that he is so close to God. They are jealous, just like Cain was jealous of his brother Abel’s relationship with God. The Pharisees, Scribes and leaders of the Temple could not bear the fact that Jesus radiated the Presence of God in the world. Instead of listening to Him, they decided to destroy Him, or, at least, destroy His physical life.
The Letter of James in today’s second reading begins with: Where jealousy and selfish ambition exist, there is disorder and every foul practice. There are so many problems that come from jealousy and selfish ambition. At work, people place a few negative thoughts into the ear of a boss in order to hamper a fellow employee’s promotion and open up a position for themselves. In school, particularly High School, people routinely destroy other’s reputation so they can look better before their peers. And the hurt begins. Good people suffer, Jealousy is evident in the workplace, schools, homes and even Church. Jesus’ closest disciples didn’t get the message. In today’s Gospel the Twelve are arguing over who was the most important among them. What was with these guys, anyway? They were following someone who gave up everything to care for others and to proclaim the Kingdom of God. He continually emptied himself out for others, and all they are concerned with is their positions in the heavenly kingdom. Jesus says to the Twelve “Stop it,”. The first should be last and a servant. He would wash their feet at the Last Supper and then tell them to do the same for others. Jesus uses a child to make his point. Taking care of a child is too low a task for the high and mighty.
People who think they are so important have better things to do than wipe noses, tell bedtime stories and change diapers. The disciples of the Lord are never to see themselves as high and mighty. They, we, are to be servants to all, particularly to those who are most vulnerable. So, there are two things that we are confronted with today: dealing with other people’s jealousy, and our own over inflated view of ourselves. Actually, we can’t do anything about another people’s jealousy except ignoring it. We need to be kind to those who are so vicious that they want to destroy us. t important thing is that we don’t stop doing our best out of concern for what others are thinking. We have to do our best but in a way that does not promote ourselves to others. We also need to be humble. At the same time, we need to develop the talents God gives us. If people are jealous, well, so be it. The talent comes from God, not from us.
We don’t have the right to let our talents shrivel to nothing. Whatever God gives us; He gives us for others. And we have to fight against an over inflated view of ourselves. None of us are as good as we sometimes think we are or as bad as we sometimes think we are.
We have to get rid of our own conceit and be concerned not with ourselves but with serving others. Being our best selves, the best versions of ourselves, results in the Wisdom that James speaks about in the second part of the reading: But the wisdom from above is first of all pure, then peaceable, gentle, compliant, full of mercy and good fruit, without inconstancy or insincerity. And the fruit of righteousness is sown in peace for those who cultivate peace. People can be hard. People can be hurtful. People can be jealous. But we do not have to be part of the self-centered society of evil. We can change society. We can change society by being kind and understanding, caring and forgiving. We can change society by being the people we were created to be: People of God. We must have the mind of Christ, who humbled himself to come among us (Phil 2: 5-11). We must freely offer ourselves, making everything we do a sacrifice in praise of His name.
As Saint James said in the second reading today, we must seek wisdom from above, desiring humility not glory, and in all things be gentle and full of mercy.
Sunday 25th Ordinary
Opening Prayer: Dear Lord Jesus, help me to listen to your word with a childlike disposition, open to all that you wish to reveal to me. Increase my faith to see as you see. Strengthen my hope to hold on to you in times of trouble. Deepen my love for you, and in you, for all men and women. I also bring all those people you have entrusted to my prayer to you today.
Encountering Christ:
1. Who Is the Greatest?: A desire for grandeur is a good thing. God placed that desire for greatness in man’s heart; it is his true calling. Tragically, man frequently desires far too little. The word for sin in Hebrew means “to miss the mark.” We continue to miss the mark and exchange the glory of God for a grass-eating bull (Psalms 106:20-21). That is, in sinning we seek the false promise of happiness outside of God. We convert creatures into idols; what was meant to lead us to God distracts us. In his Introduction to Christianity, Joseph Ratzinger, quoting Louis Evely, writes that Adam’s sin did not consist in wanting to be like God. That was indeed his vocation. His error was in misconstruing the image of God as independent and autonomous, and by imitating this false image he made himself disobedient. Adam withdrew into loneliness, whereas God revealed himself as a community in the Trinity. The apostles were thinking like Adam in their co nversation, they sought grandeur in the affirmation of self above others.
2. Servant of All: “If anyone wishes to be first, he shall be the last of all and the servant of all.” Jesus gently but firmly corrected the apostles’ misconstrued sense of grandeur. Within the Trinity, God is a community of self-emptying love that finds joy in the other (Introduction to Christianity, Joseph Ratzinger). In his public life, Jesus modeled this for the apostles repeatedly. He fed the hungry, cured the sick, cast out demons, and taught the people. “The Son of Man did not come to be served but to serve” (Matthew 20:28). Therefore, with the aid of grace, the apostles had to work to put on the mind of Christ, which is to obey the Father and to serve others (Introduction to Christianity, Joseph Ratzinger). All Christians must make the same journey from selfishness to selfless love.
3. Handed Over: “The Son of Man is to be handed over to men and they will kill him, and three days after his death he will rise.” Our Lord’s Passion and death was the height of his self-giving. This connection between love and sacrifice was hard for the apostles to grasp. Whenever Jesus spoke of his impending suffering, the apostles focused on earthly glory, such as in this passage and when James and John asked to be seated at his right and at his left in his Kingdom (Mark 10:35). It was perhaps precisely since this lesson of self-emptying love was so counterintuitive to a fallen man that Our Lord chose the cross as our means of redemption. He wanted to drive the lesson home through his life and death. Eventually, with the aid of the Holy Spirit, the apostles followed their Master’s path, willing to die the death of martyrs.
Conversing with Christ: Lord Jesus, like Adam and the apostles, my inclination is to self-exaltation. Help me to become meek and humble of heart, thereby experiencing that your yoke is easy and your burden light (cf. Matthew 11:29-30). I have experienced the joy of serving, and yet each time some aversion to doing so again remains. Let my contemplation of your example inspire imitation.
Resolution: Lord, today by your grace I will offer one act of service to someone else out of love for you.
No comments:
Post a Comment